Tràng tiếp theo nhanh chóng dọn lên, Lam Thần nhìn lên qua một lượt, Thục Phán hỏi:
- Lam Thần tiểu tử, ngươi thử đoán xem trận này ai sẽ thắng?
"Ý gì đây"- Lam Thần thầm nghĩ.
- Ý gì hả, tất nhiên là luyện khả năng quan sát của ngươi rồi, ngươi không hiểu ý nghĩa của tràng đấu này à?
- Ta không hiểu.
-Lam Thần thú thật
- Một trận đấu thì đấu 2 người một lần là được, cớ sao phải tận 60 người một tràng.
Ngươi nhìn thử thì biết.
Lam Thần nghe lời nhìn ra ngay lập tức hiểu Thục Phán đang nói gì.
Trên sân đấu, 60 người chiến đấu, có kẻ chọn đơn độc, có kẻ chọn kết minh.
Những kẻ mạnh, có tiềm năng thì bị hơn chục tên quây lại đánh.
Có kẻ lựa chọn kết minh xong phản bội đồng bạn.
Thậm chí có kẻ không kịp né tránh bị trực tiếp diệt sát.
Chỉ những kẻ may mắn đầu hàng mới được chấp sự trưởng lão cứu.
Nhưng nói đi thì phải nói lại, có một kẻ cực kì làm Lam Thần chú ý.
Đó là Lam Hạo Thiên, một chân chính kiếm tu.
Lam Thần còn cảm nhận được một luồng kiếm khí mạnh kinh thiên đang bị chèn ép.
- Ngươi nghĩ đúng rồi, đó là kiếm ý.
-Thục Phán nói: -Ngươi nên tìm hiểu nhiều thêm đi, biết địch biết ta trăm trận trăm thắng mà
"Kiếm ý?"
- Là đẳng cấp của kiếm tu gồm kiếm tông, kiếm ý, kiếm tâm, kiếm ti, kiếm tiên, kiếm thánh, kiếm thần.
nhớ năm đó cả nhân loại đại lục chỉ có duy nhất một người đạt tới kiếm thần cảnh, thanh kiếm mà hắn mang tên Thuận Thiên Kiếm!!
- Thuận Thiên Kiếm? -Lam Thần kinh ngạc, "Chẳng lẽ liên quan đến Nghịch Thiên Kiếm?"
- Đúng, là Lê Lợi, Thuận Thiên Kiếm.
Nhưng chả biết bây giờ đạt đến cảnh giới nào nữa.
Nhanh đến tràng thứ sáu rồi kìa.
để ý đi.
- Gì? Trận thứ sáu, nhanh vậy.
- Dường như toàn chiến thắng áp đảo trận mà tên Lam Hạo Thiên mà ngươi nói ấy, hắn cho một kiếm, kinh thiên kiếm ý.
Hầu hết đối thủ đầu hàng.
Các trận tiếp theo như được dàn xếp trước vậy.
Thôi ngươi tập trung chuẩn bị đi
Lam Thần nghe theo, tiếp tuc nhắm mắt dưỡng thần.
Rất nhanh đã đến tràng cuối cùng.
Chấp pháp giả vừa đọc tên liền lại là một tràng cười.
Lam Thần mặt không biểu tình, nhanh chóng lên đài.
Lam Hùng khinh bỉ nói:
- Tiểu cẩu lại đến chịu chết à?
Lam Thần cười cợt:
- Tiểu hỏa tử như ngươi thì không có tư cách nói ta.
- Cái gì, tên cẩu phế như ngươi mà đòi tư cách hả, lần này không nương tay, ta đánh chết ngươi.
Lam Hùng nói xong quay đầu đi, ra hiệu cho mấy thằng đàn em quây Lam Thần lại.
Cháp pháp giả vừa hô bắt đầu, ngay lập tức dường như có hơn 30 người vây công Lam Thần, còn Lam Hùng không quan tâm, đi vòng quanh đánh những kẻ không cùng vây cánh.
- Lam Thần, chịu chết đi.
- Tiếp chiêu.
- Đỡ này tên phế vật.
- Làm bao cát cho bổn gia gia luyện là vừa tên cẩu.
Mấy tên vừa lao lên vừa nói, Lam Thần nhìn qua một lượt, cảnh giới đều Trúc Cơ, niên kỷ khá lớn, cố nhiên là không phù hợp với tu luyện, hay nói cách khác là thiên phú kém.
Vì vậy, Lam Hùng mới vây cánh chúng lại tạo lợi thế.
Lam Thần quyết định chơi với chúng lúc.
Haki Bá vương!!!
Liên tiếp mấy tên sợ hãi, lui xuống, một số tên sủi bọt mép, trực tiếp ngất.
Vài tên còn đứng vững sợ hãi nói:
- Quỷ, đây là Võ kỹ gì
- Cái...cái ma quỷ gì? Khí thế của hắn sao có thể đáng sợ đến vậy...
- Cứu mạng, ta sắp bị nghiền chết.
- Lam Thần tên khốn, có giỏi bỏ khí thế của ngươi đi, ta ngươi đánh tay đôi.
Lam Thần cười dài, nói:
- Các người ỷ đông hiếp yếu làm ta sợ nha.
Giỏi thì tới đây cắn ta nha.
Chúng tứng giận không nói lên lời, cố gắng lao tới.
Lam Thần dừng tỏa ra Haki bá vương, vài tên thuộc hạ thấy không còn bị áp bức cắn răng lao lên.
Võ kỹ: Tai Hỏa
Liệt Diễm bảo điển: Tao Ngộ Diễm
Lưu Kiếm thuật: Tam Trảm
Bát Bạo Quyền: Nhị Bạo
Thú Quyền: Đại Bằng Quá Hải
Liên tiếp các võ kỹ, công pháp đánh tới, Lam Thần nhanh nhẹn, né tránh rồi tung chiêu.
Võ kỹ: Phân Thần
Bát Quái Quyền: Chấn Ly
Bát Quái Quyền: Khảm Tốn
Hai tay hai bộ quyền pháp trái ngược nhau tao ra một luồng kình bạo lớn, oanh về phía trước.
Lũ thuộc hạ dính chưởng, văng ra xa.
- Cái quỷ...!A A A! Tay ta
- Chết cứu ta.
- Không kiếm của ta.
Vô số chấp sự trưởng lão lao đến, đỡ lấy chúng.
Tràng diện ý như thể chim bắt mồi, cứ tên nào lao vào bị đánh sấp mặt.
Kẻ gãy tay, người gãy chân.
Có kẻ bị đánh trực tiếp ngất.
Lam Hùng tức giận, lúc này trên sân đấu dường như còn mỗi mình hắn và Lam Thần, hắn cất giọng chế giễu:
- Ồ? Ngươi đang tiếp cận ta sao? Thay vì chạy trốn như tiểu cẩu, ngươi lại tới gần về phía ta? Không biết dựa vào cái tiểu đả tiểu nháo gì cho ngươi tự tin.
-Lam Hùng bước tới, khiêu khích
- Nếu không lại gần ngươi thì làm sao ta đánh ngươi ra bã được.
-Lam Thần mỉm cười thách thức.
Lam Hùng chợt đứng lại, cúi người xuống lao nhanh về phía Lam Thần.
Vẫn