Trở về thành Long ghé vào một căn dinh thự ngay cạnh phủ hầu tước, tuy không được canh gác như phủ hầu tước nhưng nơi này cũng được bao vây rất nghiêm ngặt, từ trong ra ngoài tất cả đều là lính của quân đoàn một canh giữ.
Tiến vào dinh thự người ra đón Long chính là Đỗ Xuân An vị siêu phàm giả yếu kém hắn đã chiều mộ gần một tháng trước.
Gần một tháng này ông ta và đệ tử đều dấu mình trong dinh thự này không ra ngoài nửa bước, nếu không phải hàng ngày luôn có người dọn dẹp đưa cơm có lẽ Long phải lo lắng không biết hai thầy trò này chết hay chưa.
Khác với căn nhà cũ kỹ trước kia của lão nơi này có hẳn một căn phòng tiếp khách xa hoa không có một hạt bụi, hiển nhiên đây không phải tác phẩm của hai thầy trò nhà này.
Long ngồi tại vị trí của chủ nhân trong phòng khách, bên tay phải chính là Đỗ Xuân An đang có thần sắc vô cùng kích động ánh mắt sùng bái nhìn hắn, tay trái đệ tử Vũ Ngọc Đao của lão lại chỉ đang cố nặn ra một nụ cười miễn cưỡng.
Long đoán rằng đây là do sư phụ của hắn ép hắn cười như vậy.
“Điện hạ! Cảm tạ ngài thời gian qua đã hỗ trợ, tiểu dân thực sự đã thấy được một thế giới mới.”
Đỗ Xuân An thần sắc kích động, liên tục cảm ơn.
Sở dĩ có điều này do Long đã giao cho bọn hắn về kiến thúc toán học sơ cấp, chỉ như vậy thôi.
Vốn dĩ Long còn định giao cho bọn hắn vật lý cùng hóa học nữa, nhưng xét đến thời gian hạn chế hai thầy trò này còn phải chế tạo thượng phẩm ma cụ nên hắn tạm thời không giao.
Đừng đùa nhìn ánh mắt như người nghiện của lão già này với Long hắn cảm thấy chỉ cần mình giao ra những thứ đó nhiệm vụ hắn giao cho lão liền không cần mơ mộng nữa.
Long đương nhiên không sợ những kiến thức toán học kia lộ ra ngoài, nếu lão già này không hoàn thành được nhiệm vụ ông ta cùng học trò của mình sẽ xuống lỗ cùng với những gì có trong đầu ông ta.
Hiện tại thời hạn Long giao đã sắp đến đương nhiên hắn sẽ tới đây để kiểm tra thành quả.
Long nghiêm mặt lại, không giận tự uy nói.
“Hôm nay ta tới đây không phải để nghe những lời này của lão, chuyện ta giao lão đã hoàn thành.”
Thái độ của Long khiến trong lòng Đỗ Xuân An có chút chột dạ, nhưng khi nghe lời của hắn ông ta lại thở dài một hơi lại thể hiện ra khuôn mặt nịnh nọt của mình nói.
“Điện hạ yên tâm! Vốn dĩ lão định ngày mai sẽ trình lên cho ngài nhưng nếu ngài đã tới đây vậy càng tiện đôi đường.”
— QUẢNG CÁO —
Nói xong ông ta ra dấu cho Vũ Ngọc Đao ở một bên.
Thấy thầy ra dấu Vũ Ngọc Đao đứng lên đi về phía sau dinh thự, rất nhanh hắn đã trở lại trên tay còn mang theo một vòng tay bằng bạc.
Bạc là một trong những loại vật liệu truyền dẫn ma năng tốt nhất hiện này.
Hiển nhiên được tài trở bởi Long thầy trò nhà này cũng không ngại sử dụng loại vật liệu đắt giá hơn một chút.
Cầm trên tay vòng tay bạc Long chăm chú đánh giá.
Vòng tay rất bình thường cho dù có những đường vân được khắc bên trên có lẽ không ai nghĩ rằng đây là một ma cụ, phải tới khi Long đưa ma năng vào vòng tay những đường vân này mới bắt đầu sáng lên.
Ánh sáng của chúng được tập hợp dần tới một điểm giao nhau của các đường vần, hẳn đây là điểm khóa của chúng.
Long quan sát điểm khóa sau đó liền cắt đứt nguồn cung ma năng ánh sáng trên những đường vân dần nhạt đi cho tới khi biến mất, tuy hắn không biết ma pháp được khắc trên đây là loại gì nhưng hắn cũng tự biết đây không phải nơi thử nghiệm ma pháp.
Long nhìn sang Đỗ Xuân An đang đổ mồ hôi bên cạnh, xem ra lão già này đang sợ Long không cẩn thận phóng thích ma pháp, lão thì không sao nhưng nếu Long gặp chuyện lão cũng không cần sống nữa.
“Giới thiệu một chút đi.”
Long dơ vòng tay lên ra hiệu cho Đỗ Xuân An.
“Vâng…vâng.
Ma cụ ngài đang cầm được khắc lên ma pháp cơ bản cầu lửa.
Nếu một pháp sư thông thường sử dụng loại ma cụ này có thể giúp hiệu suất lợi dụng ma pháp của các pháp sư tăng lên gấp đôi, trong khi thời gian thi triển ma pháp lại giảm xuống còn hai giây.”
Ma cụ được chia thành hạ, trung, thượng là ba đẳng cấp phân chia.
Không giống như trong các loại tiểu thuyết giả tưởng ma cụ đẳng cấp cao chỉ có siêu phàm giả đẳng cấp cao mới dùng được.
Phân chia đẳng cấp ma cụ ở thế giới này lại thực dụng hơn nhiều.
Cho dù là thượng ma cụ loại ma cụ đẳng cấp cao nhất các siêu phàm giả học đồ đều có thể sử dụng.
Điều duy nhất để phân chia đẳng cấp cho những loại ma cụ này chính là khả năng tăng phúc cho người sử dụng.
Hạ thì có khả năng tăng phúc dưới hai lăm phần trăm.
Trên hai lăm phần trăm tới năm mươi phần trăm chính là trung còn trên năm mươi phần trăm là thượng.
Bất cứ ai dùng đều như vậy cho dù pháp thánh dùng cũng như thế, đương nhiên đây còn phải xem loại ma pháp được khắc trên ma cụ là gì.
Nếu là thánh pháp cho dù nó được khắc trên hạ phẩm ma cụ thì cũng chỉ có pháp thánh mới sử dụng được.
Nhưng nếu chỉ là ma pháp thông thường được khắc trên thượng phẩm ma cụ thì chỉ cần là siêu phàm giả ai cũng có thể sử dụng.
Rất dễ hiểu, thánh pháp yêu cầu về lượng ma năng sử dụng, độ phức tạp khi lợi dụng ma năng, hay trình độ tưởng tưởng cùng dẫn dắt ma năng hoàn toàn ở một tầm cao khác.
Nếu ngươi không đạt đến trình độ đó thì đừng mong sử dụng.
Tên pháp sư sử dụng lôi thần giáng thế chính là một bài học.
Mặc dù đó chỉ là bản rút gọn của lôi thần giáng thế nhưng cũng không phải một tên pháp sư thông thường có thể sử dụng, ngay cả pháp thánh cũng mất một cánh tay sau khi sử dụng ma pháp này, ngươi lấy tư cách gì dám càn rở như vậy.
“Không tệ, một siêu phàm giả yếu kém lại có thể tạo ra thượng phẩm ma cụ chất lượng như vậy, ta thật sự không thể ngờ được.”
Theo hiểu biết của Long siêu phàm giả