Đỗ Xuân An cười khổ tiếp tục kể.
“Cho dù có một tổ chức như vậy nhưng siêu phàm giả yếu kém vẫn mãi là siêu phàm giả yếu kém.
Chúng ta không có cách nào chống lại các siêu phàm giả, nếu thật sự sử dụng vũ lực để đấu tranh không mấy chốc chúng ta sẽ bị dẹp yên.”
“Không sai.
Một tổ chức như vậy hoàn toàn không có khả năng sử dụng vũ lực để đấu tranh.”
Long không mất quá nhiều thời gian để nhìn ra vấn đề của tổ chức này.
“Ngài nói đúng.
Vì thế những người thành lập tổ chức lựa chọn con đường nghiên cứu ma pháp, chúng ta muốn thông qua hiểu biết về ma pháp để thoát khỏi tình trạng của mình.”
“Ồ!”
Một tổ chức nghiên cứu ma pháp rất bình thường, trên thế giới có không ít tổ chức như vậy, không nói đâu xa ngay tại thủ đô cũng có học viện ma pháp hoàng gia nơi chuyên về nghiên cứu ma pháp.
Nhưng một tổ chức nghiên cứu ma pháp do các siêu phàm giả yếu kém xây dựng lên lại là vấn đề khác, phải biết những siêu phàm giả yếu kém là những người không có khả năng cảm nhận ma năng điều đó có nghĩa bọn hắn không thể biết được quỹ tích vận hành của ma pháp vậy thì làm sao bọn hắn có thể nghiên cứu được.
“Các nghiên cứu ma pháp hiện nay đều dựa vào cảm nhận cá nhân của người nghiêm cứu.
Bọn hắn sẽ dựa vào khả năng cảm nhận ma năng của mình để lần mò tìm kiếm các phát hiện mới về ma pháp.
Việc này dẫn tới hiệu suất nghiên cứu vô cùng chậm chạp hầu hết các phát hiện đều ngẫu nhiên, rất khó hình thành một hệ thống.”
Lời của Đỗ Xuân An khiến Long nhướng mày, hắn không ngờ được lại có người nhìn ra được điểm yếu của hệ thống nghiên cứu này.
Không hiểu sao hắn có dự cảm mìn sắp nhặt được bảo bối.
Quả nhiên những lời sau đó của Đỗ Xuân An đã chứng minh dự cảm của hắn không sai.
“Đây là kết luận của hội trưởng đầu tiên.
Ngài phải biết lúc mới bắt đầu tổ chức cũng đi theo con đường nghiên cứu kiểu này, nhưng làm sao chúng ta có thể nghiên cứu theo cách đó được.
Phải nhiều năm sau khi bỏ ra nhiều công sức cùng tiền bạc lại không đem về kết quả gì chúng ta mới hoàn toàn từ bỏ phương pháp này.”
Đỗ Xuân An vừa nói ánh mắt lại nhìn ra ngoài cửa sổ như đang nhớ về những tháng ngày đó, bất quá tuổi của ông ta làm sao tới được thời điểm đó.
“Sau đó chúng ta tìm kiếm một con đường khác.
Một số người bắt đầu xây dựng một hệ thống quy chuẩn, một cấu trúc hoàn thiện cùng mục tiêu rõ ràng cho việc nghiên cứu.
Ngài phải biết việc này rất khó khăn, chúng ta không có khả năng cảm nhận ma năng, chúng ta làm sao có thể xác định được thế nào là nhiều thế nào là ít.”
“Năm mươi năm, những người sáng lập đã dùng năm mươi năm để hoàn thiện một bộ quy chuẩn.
Chúng ta dùng thước đo lượng ma năng cần thiết cho ma pháp đơn giản nhất Gió làm tiêu chuẩn từ đó mở rộng ra.”
Nói tới đây trên khuôn mặt Đỗ Xuân An không dấu được sự tự hào, như đây là một thành quả vĩ đại của bọn hắn.
Gió là loại ma pháp đơn giản nhất chỉ cần là siêu phàm giả đều có thể sử dụng, ma pháp này chỉ có một công dụng duy nhất là tạo ra một luồng gió thổi nhẹ qua khu vực xung quanh, tác dụng duy nhất để làm mát.
Long nhướng mày, cách làm này bọn hắn đang thống nhất tiêu chuẩn đo lường của ma pháp, thật không ngờ thời đại này lại có những người như vậy.
Long không nhịn được thúc dục.
— QUẢNG CÁO —
“Sau đó thì sao?”
Câu hỏi của Long khiến ánh sáng trên khuôn mặt Đỗ Xuân An biến mất, tất cả chỉ còn lại sự thất vọng cùng…không cam lòng.
“Chúng ta thành công.
Chúng ta phát hiện ra được một phương pháp lợi dụng ma năng mới.”
Dù vậy Đỗ Xuân An vẫn tiếp tục câu chuyện của mình.
Long cũng chăm chú nghe, không lên tiếng cũng không thúc dục.
Dường như Đỗ Xuân An đã rơi vào những ngày tháng đó, giọng của ông ta càng ngày càng thê lượng, hai tay nắm chặt lấy nhau.
“Chúng ta giao phương pháp này cho Đế quốc cùng Thánh quốc.”
Từ khi Đỗ Xuân An tiết lộ về một tổ chức như vậy Long bắt đầu cảm nhận được có gì đó không ổn, Thánh quốc cùng Đế quốc có mặt trong câu chuyện càng khiến Long cảm thấy có vấn đề.
“Chúng ta giao cho bọn họ chỉ mong rằng bọ họ có thể thừa nhận địa vị của chúng ta.”
Đôi tay Đỗ Xuân An càng nắm chặt hơn, như đang cố kiềm chế cảm xúc trong lòng.
“Tất cả đều vô nghĩa, phương pháp lợi dụng ma năng mới quả thật có tác dụng rất lớn.
Nhưng nó không thể khiến những siêu phàm giả yếu kém như chúng ta có thể sử dụng ma pháp một cách bình thường.”
“Những đòi hỏi của chúng ta bị bác bỏ, hệ thống siêu phàm giả vẫn từ chối công nhận chúng ta.
Lúc đó chúng ta vô cùng phẫn nộ, công sực của chúng ta bị cướp mất một cách công khai.
Đã vậy bọn khốn đó còn muốn chúng ta tiếp tục làm việc cho chúng, làm việc như một lũ nô lệ bị nuôi nhốt.”
Kể đến đây trong mắt Đỗ Xuân An đã bốc lên ngọn lửa phẫn nộ, hai hàm răng ông ta còn nghiến ken két lại với nhau.
Bên cạnh Vũ Ngọc Đao cũng không khác bao nhiều Long có thể nhìn ra ngọn lửa phẫn nộ trong mắt cậu thanh niên này.
“Làm sao lại như vậy, làm sao bọn chúng có thể vô liêm sỉ như vậy.”
Đỗ Xuân An giận giữ gầm lên nước miếng văng tung tóe khắp nơi khuôn mặt vặn vẹo đầy giữ tợn nhìn về phía Long.
Ông ta như không ý thức được mình dùng dọng điệu như vậy nói chuyện với một hoàng tử sẽ gây ra hậu quả như thế nào.
Nhưng khi ông ta mắng xong khuôn mặt đã tái mép lại, bây giờ ông ta ý thức được mình đã làm chuyện ngu ngốc gì.
Ông ta vội vã rời khỏi ghế quỳ xuống dưới chân Long.
“Điện hạ tha tội, điện hạ tha tội.”
Ngay cả Vũ Ngọc Đạo bên cạnh cũng vội vã quỳ xuống, cả hai thầy trò đều không dám ngẩng đầu lên.
— QUẢNG CÁO —
Nhìn cơ thể đang run rẩy dưới chân mình Long