Chương 42: Trò bịp
"Dám ở Lạc gia ẩn núp làm mật thám, lá gan cũng không nhỏ" Lạc Hàn cười đến âm lãnh, để Lạc Nhất quỳ gối một bên đều không nhịn được rùng mình một cái, "Ta ngược lại thật ra muốn nhìn một chút, thủ lĩnh Thất Nguyệt Thập Ngũ thần bí khó lường này, đến tột cùng dung mạo ra sao!"
"Phân phó xuống, hôm nay không tiếp kiến bất kỳ người nào khác! Ta cần phải hảo hảo nghênh tiếp khách quý của Lạc gia chúng ta một chút!" tách trà inox lại nhiều hơn mấy cái hố sâu không lớn không nhỏ. Cường độ lần này nếu là dùng ở trên cổ người, cái cổ mềm mại kia e sợ đã bị Lạc Hàn bóp nát
Lạc Nhất khom người, yên lặng lui ra, lúc rời đi còn đem mãnh vụn thủy tinh cùng nhau mang đi, để tránh khỏi thương tổn tới chân của nữ vương. Chỉ là trên tay Lạc Nhất đâm vào không ít mảnh vụn, tay đứt ruột xót
Cùng lúc đó, Lạc Vũ đang thấp thỏm bất an tới Lạc gia, hoàn toàn không biết nữ vương đã lên cơn giận dữ, hận không thể tự tay đem nàng xé nát
Chờ phía trước Lạc Vũ, đến tột cùng sẽ là cái gì?
Cửa lớn Lạc gia cảnh giới nghiêm ngặt, hai bên cửa lớn thẳng tắp đứng thẳng một hàng dài sát thủ Lạc gia, âu phục đen đeo mắt kính
Lạc Vũ đi vào cửa lớn, âm thầm thì thầm, chính mình bình thường lúc tiến vào làm sao không phô trương lớn như vậy đây? lại phái quạ đen nhiều như vậy tới đón tiếp chính mình
Lạc Vũ vẫn cứ mang theo mặt nạ, hiện tại thân phận của nàng, không phải thiếu chủ Lạc gia, mà là Vụ chấp chưởng Thất Nguyệt Thập Ngũ
Dẫn đường chính là Lạc 13
Cửa lớn quen thuộc, đường mòn quen thuộc, kiến trúc quen thuộc, hoa viên quen thuộc
Hết thảy đều là quen thuộc như vậy, chỉ có điều tâm tình lại khác với bình thường
Lo lắng, sốt ruột, thấp thỏm, kinh hoảng. Tất cả những thứ này đều bị che lấp ở bên dưới mặt nạ lạnh lẽo
Đình nghỉ mát, màu trắng tinh, kiến trúc dường như trong cổ tích. Bốn phía đình nghỉ mát là bãi cỏ xanh non, tản ra mùi thơm ngát của bùn đất, mang theo một chút nước sương ẩm ướt
Đình nghỉ mát một bên là hồ nước tĩnh lặng, gió chợt nổi lên, thổi nhăn mặt của mặt hồ. Hồ nước trong suốt thấy đáy, sóng nước lấp loáng
Cảnh sắc quen thuộc, người quen thuộc, bối rối gặp mặt, tâm tình thấp thỏm
Lạc Vũ đột nhiên cảm thấy có chút lạnh, hơi ẩm của hồ nước mang đến mấy phần hàn ý
"Chờ một chút, chủ nhân lập tức tới ngay" Không giống với thân mật thường ngày, thanh âm của Lạc 13 xa lạ lạnh nhạt, trên mặt không có nửa phần biểu tình
"Các ngươi đem Nguyệt Dạ làm gì rồi?" Lạc Vũ bật thốt lên, lập tức phát hiện mình quá mức nôn nóng, quá không vững vàng tức giận
Lạc 13 một câu nói không nói, yên lặng lùi ra. Trong đình nghỉ mát chỉ còn dư lại một mình Lạc Vũ, bóng người lẻ loi, có vẻ có mấy phần tịch mịch
Vốn dĩ Lạc 13 cũng không phải người không giấu được lời, chỉ là người đối với mình dỡ xuống phòng bị, không đề phòng mà thôi
Gió khẽ vuốt qua mặt của hồ nước, Lạc Vũ xuất thần nhìn phương xa, lẳng lặng đợi nữ vương đến
Thời điểm nôn nóng, thời gian càng ngày càng đi chầm chậm
Ngay ở thời điểm Lạc Vũ sắp thiếu kiên nhẫn, nữ vương cuối cùng xuất hiện
Lạnh lẽo, cao quý, bá khí. Khí thế mạnh mẽ quả thực khiến người ta không thở nổi, ngực khó chịu
Lạc Vũ có loại kích động quỳ xuống, nữ vương luôn là có khí tràng khiến lòng người cam tâm tình nguyện thần phục
Đi theo phía sau nữ vương chính là Lạc Nhất, phía sau Lạc Nhất còn có ba tên sát thủ của Lạc gia, là người Lạc Vũ không quen thuộc lắm
Nữ vương ngồi xuống, Lạc Nhất đứng thẳng một bên, ba tên sát thủ lui ra khỏi đình nghỉ mát, đứng ở ngoài đình nghỉ mát canh gác
Lạc Vũ vẫn đứng, đợi được nữ vương ngồi xuống, mới kéo ra ghế mây, ngồi xuống. Đây là gia quy của Lạc gia, chỉ có điều bây giờ thân phận là Vụ của Thất Nguyệt Thập Ngũ, vốn là không cần tuân thủ điều này. Chỉ là có chút chuyện, một khi trở thành quen thuộc, sẽ hòa vào máu, tập mãi thành quen
"Một tháng không gặp, có khoẻ hay không?" Bầu không khí nặng nề khiến người ta cảm thấy ngột ngạt, nữ vương không lên tiếng, Lạc Vũ chỉ đành nhắm mắt, nói chuyện dài dòng
Người đang dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, hiện tại nàng là đến cầu nữ vương thả người, tự nhiên phải khiêm tốn, cười làm lành lấy lòng
Chỉ đáng tiếc nữ vương sắc mặt lạnh lẽo cũng không có hoà hoãn lại, ngược lại nhiều hơn mấy phần ý tứ trào phúng, "Ít dùng chiêu bài này cho ta! Nhìn xem chuyện tốt Thất Nguyệt Thập Ngũ các ngươi làm ra!"
Lạc Vũ đầu óc mơ hồ, hoàn toàn nghe không hiểu tâm ý trong lời nói của nữ vương
Không đợi Lạc Vũ trả lời, Lạc Hàn tiếp tục hừ lạnh nói, "Ta thật không hiểu, hôm nay ngươi lại dám đến"
Chén trà trong tay Lạc Hàn tạo thành mảnh vỡ, Lạc Nhất mặt không thay đổi đi lên phía trước, thay một tách trà mới, lần nữa châm trà
Lạc Vũ cả kinh, nhìn tay của nữ vương một chút, thấy được trong tay không có vết máu, mới yên lòng
Mẫu thân đây là thế nào? Làm sao hỏa khí lớn như vậyt? Tịch Thất bên kia cũng luôn không có tin tức, tất cả những thứ này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
"Một tháng trước, chúng ta không phải kết minh sao? Làm sao đột nhiên liền đem người của ta bắt lại" Lạc Vũ hít sâu, lấy hết dũng khí, "Ta là tới nơi này đòi công bằng!"
Lạc Hàn lạnh lùng liếc nhìn Lạc Vũ một cái, nhiệt độ chợt giảm xuống, Lạc Vũ nhịn xuống kích động rụt đầu, âm thầm nắm tay
"Đòi công bằng?" Lạc Hàn cười lạnh một tiếng, "Vậy ngươi trước tiên giải thích cho ta một chút Thất Sát là chuyện thế nào!"
Mẫu thân tra được thân phận của Tịch Thất? Cái này vốn là trong dự đoán của Lạc Vũ, dựa vào mạng tình báo của Lạc gia, tra ra lai lịch của Tịch Thất là chuyện sớm hay muộn. Thế nhưng cho dù Lạc Hàn tra ra thân phận của Tịch Thất, cũng không nên tức giận đến trình độ như vậy đâu
Lạc Vũ nghi hoặc không rõ, có loại cảm giác chẳng hay biết gì. Đến cùng phát sinh cái gì?
"Thủ lĩnh Thiên Ảnh bị giết, Lạc gia phái đi 50 tên sát thủ tiêu diệt dư đảng, một đi không trở lại, hài cốt không còn" Lạc Hàn khoác một cái động tác tay, Lạc Nhất tiến lên một bước trả lời
"Làm sao có khả năng?" Lạc Vũ đột nhiên đứng lên, vẻ mặt kinh hãi. Kế hoạch ban đầu là Thất Nguyệt Thập Ngũ phụ trách ám sát lão đại Thiên Ảnh, sau khi Thất Nguyệt Thập Ngũ tới tay, Thiên Ảnh nhất định như rắn mất đầu, nội chiến diễn ra, hỗn loạn một mảnh, sau đó Lạc gia thừa lúc vắng mà vào, đánh đổ Thiên Ảnh, tiêu diệt thành viên Thiên Ảnh, chiếm lĩnh hết thảy địa bàn của Thiên Ảnh. Đương nhiên Thất Nguyệt Thập Ngũ cũng có thể phân được không ít chỗ tốt, chuyện làm ăn của Thiên Ảnh toàn bộ quy về trong tay Lạc Vũ
Chuyện vốn dĩ vẹn toàn đôi bên, có lợi cho cả hai, bên thắng lớn nhất tự nhiên là Lạc Hàn, Thất Nguyệt Thập Ngũ cũng có thể phân được một ít lợi nho nhỏ
"Ta không nghĩ tới dã tâm của các ngươi lại lớn như vậy, lại phản bội Lạc gia, muốn nuốt Thiên Ảnh một mình"
"Có ý gì?"
"Ngươi còn đang giả ngu với ta! Tịch không phải là người của các ngươi? chấn chỉnh tác chiến Thiên Ảnh, đánh lén sát thủ Lạc gia phái đi, leo lên vị