<Em sẽ cố gắng làm việc để phụ giúp Nee-san!>(Kaga)
Tiếng đứa trẻ nói quả quyết tâm, đôi mắt đầy sự lấp lánh của sự nghiêm túc.
<ngốc! Em còn phải đi học nữa>(Ilumina)
Đó dường như là những lời cô cảm thấy ấm lòng nhất khi Kaga hay Yami gần mình mà nói lên ước mơ của nó. Còn nhớ năm đó, cha mẹ cả hai mất trong một cuộc càn quét của Mushouzin, cuộc sống khổ cực vô cùng, khi mà vừa phải kiếm tiền vừa phải chăm nuôi đứa em nhỏ, cô đã từng có ý định bán mình vào hang ổ bẩn thỉu để kiếm được nhiều tiền hơn, nhưng những điều đó đều bị nụ cười của Kaga làm vụt mất.
Ilumina mở mắt trong một khoảng không tối tăm, chung quang xích quấn chặt lấy cơ thể, không thể cử động dù chỉ một chút.
Xung quanh là những mảnh vỡ của kí ức, đều là những kỉ niệm với Yami mà cô không muốn phải quên đi.
<Kaga.....chị xin lỗi>(Ilumina)
Cô bật khóc một cách lặng lẽ, nỗi nhớ nhung xen lẫn đau đớn xoáy sâu dưới đáy lòng, bóng hình Yami cứ thể vụt mất khiến cô càng tăm tối trong sự lạnh lẽo hơn.
Một khi hoá Gakushou, khả năng thoát khỏi sự không chế là điều bất khả thi, trường hợp nhân loại thoát khỏi sự giam cầm linh hồn của thánh thể là không thể nào.
Giọt lệ long lanh trong bóng tối sâu thẳm, lã chã rơi xuống như những vi quang có thể soi sáng cả vùng đó, cả một phần tuyệt vọng.
<mình đang làm gì thế này?>(Ilumina)
Càng nói ra điều trốn tránh thực tại, lồng ngực cô lại xúc động đến mức quặn đau, nghẹn vì đau ở cổ họng
<điều gì làm mình khóc thể này......>(Ilumina)
Trông cô thực sự như một đứa trẻ con , môi mím chặt lấy, ngăn cản không cho cảm xúc của mình chạm tới nỗi đau nhưng kể cả mỗi lần như vậy, cô luôn thở bật ra mà khóc càng to hơn.
<sao cũng được.....dù chỉ một chút......Kaga......xin hãy ôm lấy chị lần cuối>(Ilumina)
<chỉ một lần cuối.......>(Ilumina)
Đứng trước Ratosu đang run lên vì sợ hãi, Haruto nhếch mép cười.
<một kẻ.....cần ta chiếu ánh dạ quang>(Haruto)
Ratosu ngạc nhiên vì lời Haruto nói, cô không hiểu!? Hắn đang nói những thứ mà chỉ có hắn nghe thấy.
Đang vòng vo với mớ ý nghĩ trong đầu mình, để ý lại, thân ảnh Haruto bắt đầu tàn phải và nguyên một đấm giáng địa vào thẳng mặt, trời đất đảo lộn trong tầm mắt Ratosu, đem thân mình bay văng đi trong không trung, đâm đổ cả một mảng tường.
Phía bên ngoài, ba kẻ mang thiên chức Heros cùng một kẻ quen thuộc đã triệu hoán-Nari đang yên trí lòng các Suvior. Một tiếng nổ cực lớn khiến tất cả lặng lòng mà nhìn tới.
Một nữ nhân trong bộ chiến bào bay ra từ sảnh điện.
Ratosu đứng lên, quệt đi vệt máu ở miệng, gầm lên như một con thú , đầy mạnh mẽ mà cũng đầy hoàng dại.
<Higa Yami!!!!!>(Ratosu)
Cô ta bật tốc lao tới cái bóng người đang từ từ bước tới, va chạm với bóng hình đó, gâ ra xung kích cực lớn đánh tan cả mảnh đất đó thành một hố sâu.
<Higa......Yami.....?>(Nari)
Kẻ ngạc nhiên nhất không phải các Suvior hay Heros mà là Nari thì đúng hơn! Hai đồng tử tím đen của cô dõi về phía cậu thiếu niên đang chặn lưỡi kiếm kia bằng một tay, tay kia mà một thứ đang ngự trị trên đó chắc hẳn là chuôi Hikagari huyền thoại, một Mushozin chỉ phục tùng huyền thoại ác nhân Higa Yami.
Quay về với cuộc chiến không cần sức để đấu đá, Haruto tặng ngay cho Ratosu một tát thẳng mắt khiến ả bay đi, con thằn lằn này không đáng để cậu đấm như ban nãy, một tát lệch hàm là quá đủ với con thằn lằn tự phụ.
Ratosu một tay ôm lấy má đang đỏ hỏn năm ngón tay, trừng mắt nhìn về phía Haruto mà bóp chặt lấy cán kiếm.
<nhìn đi đâu!?>(Haruto)
<Ku!>(Ratosu)
Một đá vung tới, Ratosu đã kịp đưa tay lên chặn nhưng thứ áo lực khi chạm phải