Uỳnh!
Một bóng hình phi thẳng từ cột đỏ kia xuống,mặt đất rạn nứt vô cực,thủng một hố sâu tới vài mét,trấn động là không tránh khỏi,cả ngọn đồi đó rung lắc dữ dội.
Haruto không có chút gì đặc biệt khi này,chỉ là có kẻ nào đó đã dồn tốc niệm trong khi cậu giao đấu với tên Đoạ Quỷ kia,dẫn đến việc nó nhanh tới mức bất hợp lí.
Cậu tặc lưỡi cái nhẹ,gãi gãi đầu mà bước lên trên,ung dung tự tại.
<phát triển ghê>(Haruto)
Từ ngọn đồi dóng mắt xuống,đó là một thành phố vô cùng hiện đại với những ngôi nhà cao tầng tròng trọc cái cao cái thấp,hiện đại hơn cả Nhật Bản. Lâu lâu lại thấy một phi thuyền phi đi để lại phản lực trên trời.
Nhìn lại xung quanh,cậu mới để ý rằng đây là một ngọn đồi nhưng cũng vô tình là một công viên thực vật. Mục đích cậu đến đây chẳng là gì,quay về cũng được thôi? Kẻ di chuyển cậu ngu lắm mới không biết cậu có thể dịch chuyển qua hàng ngàn thứ nguyên,biến dị cả vòng lặp không thời,mấy cái như ấn không thời là cái gì? Tủ lạnh di động chắc?
Nhưng đã đến hành tinh vui như thế này thì việc gì phải về? Bọn nữ nhi có hai chiến thần canh chừng mọi lúc,lại không làm nên việc đại thì thôi.
Cậu phủi bụi bặm trên người đi,cứ hướng theo con đường mòn mà đi,từng bước đi nhẹ nhàng mà để lại phía sau một hố to đùng,cứ như chẳng có điều gì xảy ra vậy.
<cứu với!>(?)
Lại một lần nữa,tiếng kêu của con gái vang lên,cái thứ như cứu giúp này cậu từng gặp ở đâu rồi? Nhìn về phía vọng lên tiếng hét,cậu thấy một cô gái quần áo xộc xệch,một tay ôm ngực,rưng rưng nước mắt hướng cậu mà cầu cứu.
Nhưng cậu thì khác,không thèm nhìn đến giây thứ hai,đút tay túi quần mà bỏ đi,để lại cô gái tưng hửng vì kẻ này. Đó chỉ là nhầm lẫn thôi? Đúng không!? Trên đời này làm gì còn kẻ nào lạnh mặt như thế này.
<cậu gì đằng đó ơi?>(Ayame)
Ayame cô gắng gọi sự cầu giúp từ cái con người đang hờ hững bỏ đi kia,nếu không phải cô bị cho một liều giảm năng lực trong người thì cô cũng chẳng cần hạ mình.
<xin cậu hãy giúp tôi với! Đội quân cảnh sắp tới rồi! Chỉ cần cậu giúp tôi đi hết con đương kia? Tiền tài? Bất cứ thứ gì tôi cũng có thể cho cậu>(Ayame)
Cậu khựng lại,mừng thầm trong bụng có thể dùng tiền mua được kẻ này nhưng cô đã nhầm lẫn hoàn toàn,hấn chỉ nhàn nhạt đáp lại
<ngươi xem ta có đang giống thiếu tiền không?>(Haruto)
Xong ,cậu quay lưng,tức tắp biền mất như một linh hồn,Ayame lại một lần nữa thất kinh vì điều vừa rồi.
<con ranh kia đâu rồi!>(?)
Không để bọn đang muốn cưỡng hiếp mình tóm được,cô lết cái chân còn chút sức của mình đi xuống dưới.
<ta thề nếu gặp lại! Ta sẽ không tha!>(Ayame)
Nói tới chuyện tiền nong,cậu vẫn chưa biết định hình và mệnh giá tiền nơi đây,cũng không đến mức để mà cậu đi theo bám váy con nhỏ đó.
Cùng lúc này,mọi người bắt đầu chỉ chỏ cậu,nhiều nhất là về phong cách ăn mặc khác người của cậu,một người từ đầu tới chân đều là màu đen,đến cả con ngươi cũng màu đen toàn phần,nó tạo cho cậu một cảm giác vô cùng bí hiểm,dẫn đến việc mọi người nghĩ cậu là một tên "cớm" ngầm.
Đầu tiên là thông tin về thế giới này và lịch sử của nó,cậu không thể biết được ? Nơi đây không có thư viện chuyên về lịch sử thế giới,lục địa như ở dị giới,chỉ toàn sách cho con nít đọc.
<tại sao mình lại phải vào cái tiệm sách cũ nát này?>(Haruto)
Đi vào trong một ngõ nhỏ,cậu thấy một nơi có đề rằng buôn bán,lưu trữ sách cổ,cậu toan đi vào nhưng thấy độ xập xệ của nó thì nghĩ lại nhưng cậu vẫn phải tìm hiểu đôi chút.
<chào mừng quý khác>(?)
Một tiếng trầm tư vang lên,cô gái với trang phục thủ thư ngồi ở quầy đọc sách mà lên tiếng chào khác.
<quý khách cần loại sách gì?>(?)
<ta cần cuốn sách về lịch sử thế giới,đất nước,tiền tệ ở nơi này>(Haruto)
<khách lai vãng? Kệ đi,Hàng 4 kệ 2>(?)
Chỉ về phía giá sách gần mình,cô lên tiếng.
Cậu bước vào,một lần bước đi là lại một tiếng kèn kẹt của gỗ vang lên,cứ như cái sàn này sắp xụp đến nơi rồi! Thế mà còn có người chai mặt ngồi đây cơ đấy.
Đọc qua từng chút ,cậu biết rằng nơi đây là Inotias,còn về các vị thần khởi tạo,chỉ là những dấu hỏi,không thể biết được vị thần nào tạo ra nhưng có một cái tên làm cậu khá thích thú.
<Higa....Yami>(Haruto)
Cậu lẩm bẩm,đây chắc chắn là cái tên bọn chúng và cô bé trong linh tâm nói,Higa Yami.
<nguồn gốc của sự hỗn loạn,ma quái,độc ác,hạ sát lục anh hùng,bị chính đôi cánh của mình là Enraiha hi sinh để có thể giết được>(Haruto)
Đọc tới đây,cậu gấp nó lại,cậu không cần đọc nữa,nhiêu đó cũng đủ biết cậu bá đạo thế nào. Hi sinh để mà giết cậu là điều vô cũng hoang tưởng,bởi cậu đâu thể chết!? Thể trạng bất tử này đã từ lâu lắm rồi. Mà cậu cũng chẳng quan tâm tới cái thế giới này nói