Yuzuri mở mắt,người cô đau đớn cực kì,kí ức duy nhất mà cô nhớ rằng cô đang trên đường từ trường ôn luyện về.
<đã dậy rồi thì đừng có nhắm mắt nữa>(Haruto)
Một giọng nói nhàn hạ,vang lên ngay phía dưới cuối chiếc ghế gỗ cô nằm. Ôm đầu mình gượng dậy,tầm mắt đã sáng hơn trước,cô mới để ý người ngồi đó là một cậu thiếu niên tóc,mắt đen đặc biệt nơi cô nằm lại là công viên gần trường. Không lẽ kẻ này đánh ngất cô rồi làm trò bệnh hoạn? Trông thua cô tuổi đấy nhưng ai biết cánh đàn ông sẽ làm gì?
<đừng nhìn ta như kiểu ta là kẻ cầm thú như thế>(Haruto)
Yuzuri trừng mắt ngạc nhiên,hắn ta đoán được? Quả là một kẻ sắc xảo trong từng chi tiết! Dựa vào cách nhìn mà đã có thể phán đoán như thần.
<cho tôi hỏi...>(Yuzuri)
<cứ nói>(Haruto)
<tôi đã bị sao vậy? Và tại sao cậu lại ở bên cạnh tôi?>(Yuzuri)
Haruto không nói vội,liếc qua ánh mắt lo lắng của Yuzuri rồi thở dài
<ngươi bị Quỷ Hoá>(Haruto)
Yuzuri giật mình,trong đầu cô hiện lại vô số viễn cảnh trước khi ý thức mất,nào là tay cô,đùi cô,khuôn mặt cô quả thực bị quỷ hoá hoàn toàn,nhưng hiện tại,cô lại không có bất kì dấu hiệu nào cho thấy một số bộ phận bị chuển đổi.
<đừng lo,ta đã khiến nó dừng rồi>(Haruto)
Không hẳn là khiến nó dừng,mà là cậu đã giết luôn nó rồi,thì ra cũng chỉ là một quỷ linh yếu đuối,Hắc Viêm còn chưa kịp thiêu rụi đã biến mất,nơi đây hiện đại nhưng nếu gặp mấy tường hợp Quỷ Hoá,chỉ có đường tiêu diệt luôn,đúng là mấy kẻ này thực sự ngu,bảo sao cậu không thương tiếc mà gây hỗn loạn cho chúng trong 300 năm trước,dù hiện đại hay niên đại,chúng vẫn chỉ là những con người thấp bé ngu dốt.
<khiến nó dừng lại!? Một con người như cậu sao có thể làm được?! Rõ ràng đang muốn cường đại!>(Yuzuri)
<còn để ngươi tuỳ ý nghĩ sao?>(Haruto)
<là sao?>(Yuzuri)
<ý ta rằng,ta nói điều gì lại còn đến lượt ngươi muốn hay không tin?>(Haruto)
Phản chiếu trong đồng tử vàng nhạt của Yuzuri là một kẻ cuồng ngạo,cuồng ngạo quá mức,cứ như lời hắn ta nói phải thực hiện theo đúng như vậy? Hắn là đế vương sao?
Giờ đây trong Yuzuri đang mang cảm xúc lo lắng vì bản thân mình biến đổi và khó hiểu vì kẻ đứng trước mặt.
Đang khó khăn trong việc biểu lộ cảm xúc ,cô trở lên bàng hoàng ngay lập tức
Đoàng!
Tiếng nổ vang lên,một viên đạn để lại phía sau một vệt dài sức mạnh ánh lam bay thẳng tới,khả năng vào mặt của Haruto là cực kì cao,nhưng cô không còn thốt lên được lời cảnh báo nữa.
Nhưng mọi chuyện vượt quá sức tưởng tượng của Yuzuri,Haruto chẳng những không để ý,chỉ phất tay một cái,tụ gió nhẹ thành bão,hình thành di chuyển trong vài giây tích tắc,đem mình chém viên đạn được nạp đầy linh lực kia thành từng mảnh nhỏ vang leng keng trên mặt đất. Không những thế,lưỡi đao gió bỗng chốc tự trở thành màu đỏ,hung hăng bay về phía kẻ nổ phát súng kia,đem cả một vệt cây đổ ngay tắp tự.
<cái gì!? Điều này không thể nào!>(Yuzuri)
Yuzuri hét lên đầy kinh hoàng.
Còn Haruto,bước lên phía trước,thị uy nói
<còn kẻ nào muốn thây phân đôi thì cứ việc! Ta đây không ngại cho các ngươi tận mắt thấy địa ngục đâu!>(Haruto)
Câu nói tưởng chừng lằng lặng nhưng mang bao nhiêu là áp bức,cứ như lồng ngực sắp bị xé nát để sự sợ hãi thoát ra. Điều này khiến chúng buộc phải lùi lại phía sau bỏ chạy,trông chúng bây giờ như những con cẩu ngu đần bị kẻ khác doạ chạy mất.
<chết!>(Haruto)
<hể?>(Yuzuri)
Dù chúng đã đi xa,Haruto vẫn nhàn nhạt nói ra từ chết. Đây là rủa cho chúng chết hay là chết vì cậu ta làm điều này?
Điều gì xảy tới cũng sẽ tới,thập xích lôi từ bầu trời nổ đoàng một cái,đánh xuống vị trí của mấy kẻ kia không lệch một mm nào,chỉ nghe thấy những tiếng hét vang dội từ xa xong im ắng,chúng đã chết vì bị đánh tan thành tro bụi.
<cậu....vừa giết người....>(Yuzuri)
<Nếu ta không giết chúng,thì ngươi liệu còn có thể đứng đây mà nói không?>(Haruto)
Quay lưng cất bước,Haruto sải bước ,đích là tìm một nơi trú thân qua đêm,ngủ ở ngoài không thích hợp cho lắm.
<chờ chút!>(Yuzuri)
<?>(Haruto)
<cho hỏi cấp bậc nhánh của cậu là bậc pháp mấy?>(Yuzuri)
Haruto khó hiểu ra mặt,mí mắt cứ cụp lên cụp xuống,đối với cậu,kẻ chơi game và phiêu du nơi dị giới cũng chỉ biết cấp bậc phân chia theo Level,nhiều hơn là độ tăng trưởng sinh lí được tính như phân cấp. Đối với mấy thể loại này,quả thực cậu không biết,hay là cậu không nhớ gì cả.
Nói chung việc phân chia cấp bậc mỗi nơi mỗi khác,điều này không đến lượt cậu biết trước.
<làm ơn cho ta hỏi cái thứ phân nhánh bậc pháp có nghĩa gì?>(Haruto)
Một mặt kinh ngạc nhìn kẻ trước mặt mình,Yuzuri không hề biết một kẻ ngạo mạn,sức mạnh bằng trời,triệu hoán vô số thế kia lại làm vẻ mặt không biết mà nhờ người giúp. Không đến từ Inotias thì nơi khác cũng phân chia cấp bậc như nhau,đừng nói là khách lai vãng? Ngay cả người rừng giờ cũng còn hiết không chừng,kẻ này là người đời chắc?
<cậu thực sự mù tịt?>(Yuzuri)
<đúng,ta cũng chẳng phải người nơi đây>(Haruto)
<nói dối! Ở đâu mà chẳng phân cấp bậc như nhau!? Hay cậu cố tình ngu đấy!?>(Haruto)
Biết mình nói vậy với cái sức mạnh thể hiện ra là vô cùng vô lý,cậu thở dài
<cứ coi ta là kẻ ngu đi! Giờ hãy nói>(Haruto)
Có lẽ hắn không biết thật-Yuzuri nghĩ
<nơi đây không tiện,cậu vừa giết người của Thuật Vệ Nhân,để họ tới không phải là điều hay,hãy theo tôi>(Yuzuri)
Yuzuri đi trước,Haruto cũng cất bước theo sau,để lại một vạt cây cối với xác người bị biến thoái thành tro bị thổi đi bởi một cơn gió.
Cả hai cất bước tới một trạm xe,nói là xe nhưng phản lực giúp toa xe đi ,nổi được trên không khí,nơi đây là hoà quyện của năng lực gia siêu nhiên và sự hiện đại hoá vượt bậc,kiểu này trái đất hàng vạn năm nữa mới sánh bằng,chưa kể hành tinh này chỉ cần một bước nhảy không gian là có thể tới ngay trái đất trong chớp mắt,không biết có thể lầmuy đoán nhưng có lẽ trên trái đất cũng chứa vài kẻ của hành tinh này.
<lên thôi,cậu còn đứng đó?>(Yuzuri)
Haruto thoát ra khỏi vòng suy tưởng,liếc nhìn lên cánh cửa đang mở để chờ mình,cậu nhè nhẹ bước lên,kiếm nơi nào có chỗ thì ngồi xuống. Nơi này đúng là đỡ chật chội nóng nực hơn mấy toa tàu điện ở Nhật,chưa kể còn mấy kẻ lợi dụng điều đó để sờ mó nữ nhi.
<nè nè cậu nghe tin gì chưa?>(?)
<có chuyện gì? Có chuyện gì?>(?)
<hôm nay nữ vương của phân nhánh hạng cấp V đã đánh bại một kẻ phân nhánh hạng cấp VI đấy>(?)
<thật sao? Nữ Vương chắc vô toàn rồi! Chỉ mới có ở hạng cấp V nhưng phân nhánh đã ở bậc đầu rồi>(?)
Nghe qua,cậu cũng đã hiểu một chút,như sơ đồ nhánh cây,một nhánh sẽ được chia làm vài cấp,cứ thế phát triển lên bậc cao,cao nữa,hệt một bậc sẽ lên bậc hai và bắt đầu phân chia hạng cấp. Như cô gái kia là vấn đề không xa lạ,chỉ mới hạng cấp V nhưng mạnh mẽ có thể hạ bệ một tên kẻ phân cấp đầu của rễ nhánh,điều đó sẽ làm cho cô ta được đưa ngay lập tức lên đó mà vẫn giữ hạng cấp V.
Nghĩ tới thôi,cậu cũng mỉm cười nhẹ,phân chia bậc,mỗi bậc là vài cấp,chỉ cần bậc nhỏ có thể đánh bại bậc lớn,bậc lớn sẽ bị hạ xuống mà đưa bậc nhỏ lên trong khi vẫn là bậc nhỏ và cấp đó. Như kiểu bạn là một kẻ thách đấu,nơi bạn đứng là một bậc A cấp 1 ,nếu bạn đánh bại một tên bậc B cấp 5 và hắn thua,bạn sẽ được chuyển lên nơi hắn đứng mà vẫn giữ nguyên cấp độ và cấp bậc sẽ trở thành A/B,nghĩa là cấp bậc A đứng trong hàng ngũ cấp bậc B. Nói chung khá là mâu thuẫn với nhau khi mà kẻ thua cuộc sẽ bị giáng xuống và mất đi danh hiệu của mình hiện tại,sẽ trở thành cấp bậc như kẻ đánh bại mình nhưng không cùng hàng ngũ,lúc đó sẽ là B/A,một nỗi nhục.
Nhưng đối với cậu,sức mạnh cậu mà có thể cân đo đong đém như cân gạo thì là điều vô vô cùng không tưởng,cứ thế này thì nếu nói về cấp độ,cậu còn cao hơn hề thống đứng đầu nhánh rất nhiều.
Nhưng cậu không phải kẻ khoe mẽ như kiểu tự dưng không biết lòi từ đâu ra một tên không biết thân mình đòi thách đầu với nữ hoàng xong hành cô ta rồi ngồi lên phân nhánh đầu rễ,điều đó mất năng lượng vô cùng,có lẽ đối với tên lười như cậu là thế. Giờ thì ai mà chẳng biết có một kẻ đứng trên cả rễ nhánh ở 300 năm về trước,nói ra điều đó chắc vào tù ở đến hết đời rồi. Higa Yami tượng trưng cho sự tuyệt diệt toàn thể liên bang nhân loại,cái tên đó là cái tên có lẽ bị cấm nhất.
Chiếc xe bắt đầu di chuyển chậm dần,chậm dần,thấy Yuzuri đứng dậy,Haruto cũng theo mà đứng lên,cả hai xuống xe đứng ở trạm.
<giờ đi đâu?>(Haruto)
<tới nhà tôi đi>(Yuzuri)
<nhà ngươi?>(Haruto)
Haruto hỏi,mới gặp nhau chưa được nao lâu lại gạ về nhà,có quá bằng phải trả ơn không?
<có gì sao? Hay cậu đang nghĩ tới điều gì....>(Yuzuri)
<làm như ta cần thiết phải nghĩ ấy>(Haruto)
Kẻ này thực sự không biết đùa,nói chuyện nhưng khuôn mặt vẫn lạnh nhạt vô cùng,mắt thì cứ như sắp nhắm lại tới nơi rồi ấy,một kẻ khó gần!
Không luyên thuyên nữa,Yuzuri đi trước dẫn Haruto đi qua vài khu nhà cao tầng,rồi mới đến nơi.
Một ngôi nhà ba tầng,đúng là ba tầng đấy! Bên ngoài chỉ nhìn sơ qua thôi cũng có thể biết đây là một quán.....Cafe? Lẫn phục vụ luôn cả bữa trưa,luôn cả cho thuê phòng ngủ,nghỉ,mỗi cái giá tuy cậu không biết tiền tệ nhưng nhìn có vẻ chát.
<con về rồi đây>(Yuzuri)
Mở cánh cửa ra,tiếng leng keng của những chiếc chuông cửa vang lên,Haruto ngờ ngờ ngà ngà bước vào,chủ cửa hàng là một người đàn bà khá giống với Yuzuri nhưng khác ở mái tóc búi lên,trong vẻ đẹp của hai mẹ con chẳng khác gì nhau,Yuzuri thì mới ở tuổi đi học,làm sao so bì với người phụ nữ này? Nhưng cậu chẳng quan tâm cho lắm,tới chiếc bảng bên cạnh,nơi mà có treo lên những căn phòng còn trống,tần ngần xem số phòng và sơ đồ các dãy để xem nơi nào có vị trí đỡ ồn nhất,như một cụ già vậy. Được cái là nơi này cũng khá là đông khách,khách tới ăn và khác tới thuê phòng,chẳng trách đông nên giá chát chúa.
<xin chào cháu? Cháu là bạn của Yuzuri hả?>(Bà chủ)
Không ngoảnh mặt lại,cậu chỉ trả lời.
<cũng không hẳn là bạn,chúng tôi mới gặp nhau vài phút>(Haruto)
<ồ vậy sao? Hiếm khi thấy con bé dắt bạn về,hơn nữa lại là một cậu trai nữa chứ>(Bà chủ)
<đã nói lả hai chúng tôi không phải bạn bè....>(Haruto)
Bà chủ quyến rũ che miệng cười rồi đập đập nhẹ vào vai Haruto
<sao cũng được,mong cháu quan tâm tới con bé hơn,xin lỗi vì giới thiệu muộn,cô là Yuzumi,mẹ của Yuzuri>(Yuzumi)
Tên gần như như nhau,khác ở âm cuối,điều này cũng chẳng lạ gì khi mà hai mẹ con giống nhau như đúc.
<Haruto>(Haruto)
<cả họ nữa>(Yuzumi)
Yuzumi cười nhẹ
<Hitsuga Haruto>(Haruto)
<đúng rồi,là đàn ông con trai không nên bí ẩn quá>(Yuzumi)
<.....>(Haruto)
<mà cháu đang tìm phòng phải không? Đã ưng phong nào chưa? Để cô lấy rẻ cho vì là người bạn đầu>(Yuzumi)
<đã bảo là.....>(Haruto)
<không phải ngại đâu,cứ nói đi>(Yuzumi)
Đang lúc như vậy,Yuzuri thay đồ xong từ lầu đi xuống
<mẹ lại trêu khách nữa rồi>(Yuzuri)
<không sao,cho tôi phòng cuối này>(Haruto)
<được thôi,150.000 Cenrati>(Yuzumi)
<150.000?>(Haruto)
<hay là cháu không mang đủ tiền?>(Yuzumi)
<không,chỉ là tôi chưa thấy tiền tệ ở đây nên không biết>(Haruto)
Yuzumi ngẩn người nhìn Haruto,giờ để ý thì cậu này có một mái tóc,con mắt,phong cách ăn mặc con khác người,cả một cây đen. Lại còn không biết tiền tệ lưu hành,cậu đang đùa?
Đang lúc thế này,Yuzuri chạy tới cứu nguy bằng cách nắm lấy tay Haruto kéo tới một góc bàn.
<cậu thực sự đang nói thật!!?>(Yuzuri)
<ta nói thật? Chẳng lẽ ngươi tưỡng ta chỉ nói để loe người?>(Haruto)
<rồi! Rồi! Nếu cậu không biết về tiền tệ thì tôi sẽ cho cậu xem>(Yuzuri)
Cô lôi từ ví của mình ra ba tờ xanh dương,mỗi tờ đều ghi 50.000 Cenrati
<giàu nhỉ?>(Haruto)
<cũng không hẳn,tuy ba tờ Cenrati này là mệnh giá gần như to nhất nhưng tôi chưa cần dùng tới>(Yuzuri)
Rồi tiếp tục,nơi này có sáu loại tiền giấy,đầu tiền là màu vàng,đỏ,xanh,tím,xanh lam và cuối cùng to nhất là một tờ tiền màu hồng. Chia theo từng loại,vàng có từ mệnh giá 1o.ooo cho tới 20.000 Cenrati,và tất cả cái sau cũng thế. Trừ tờ tiền màu xanh lam có thêm một mệnh là 50.000 Cenrati và hồng thì có thêm 100.000 Cenrati,cũng coi như là gần giống tiền xu ở dị thế.
<như mẹ ngươi nói rằng 150.000? Nghĩa là ta phải có đủ ba tờ như trên tay ngươi?>(Haruto)
Nói như vậy,hẳn rằng Yuzuri đang hiểu sai lệch ý mà Haruto muốn truyền đạt lại
<nhìn thì hơi đắt nhưng 150.000 Cenrati chỉ là rất bình thường với người ở đây,nếu cậu không đủ thì cứ lấy,coi như tiền trả công vì đã cứu tôi>(Yuzuri)
Vừa ngước mắt lên,trên tay Haruto đã có ba tờ tiền không biết bằng một cách nào đó khiến Yuzuri câm lặng.
<bà chủ! Tôi muốn thuê phòng>(Haruto)
Một tay trao tiền,bà chủ cũng vui vẻ đưa chìa khoá,cứ tưởng cậu không biết mệnh giá tiền nên khó khắn chứ.
Rồi quay trở lại bàn,Yuzuri đang cứng như tượng đá,lạch cạch nhìn vào tay Haruto như muốn đổ vỡ hoàn toàn,cứ tưởng hắn không có tiền mà mình được làm người tốt,ai ngờ hắn có mà lại còn vung đi chứ.....
<về việc chính,hãy giải thích về sơ đồ cấp nhánh,bậc>(Haruto)
Yuzumi bắt đầu nói,hoá ra tất cả đã nằm trong sự hình dung