- Cái gì?
Lưu Tư Thần và Amy đồng loạt hét lên khi người chủ trì vừa dứt câu.
Trên mặt Amy lộ ra vẻ không tin.
Cô ta lập tức đứng phắt dậy, gắt gao nhìn người chủ trì chất vấn.
- Dự án của tôi giống với dự án của Lưu thị đúng không? Các người nhầm rồi.
Rõ ràng là Lâm Tuệ Nhi đã ăn cắp thiết kế của tôi.
Bảng dự án của tôi mới là chính chủ.
Người các vị nên loại là cô ta...!
Người chủ trì thần sắc cương nghị, đối với thái độ và lời nói của Amy cũng không tỏ ra tức giận gì, chỉ nhàn nhạt trả lời.
- Tôi nghĩ là cô đây đã nhầm rồi.
Dự án của cô giống với dự án của Dương thị.
Không phải Lưu thị.
Sau đó anh ta dùng ánh mắt cương nghị nhìn Amy nói tiếp.
- Chắc cô cũng nên nhìn nhận lại một chút...!Ai mới là người ăn cắp thiết kế...!Tôi không nghĩ người gửi dự án đầu tiên lại đi ăn cắp thiết kế của kẻ nộp đến sau đâu.
Amy được trả lại bảng đấu thầu của mình.
Cô ta siết chặt tập tài liệu trên tay, răng nghiến mạnh.
Cô ta làm sao có thể chấp nhận kết quả này chứ.
Mọi người trong hội trường đổ dồn ánh mắt về Amy, những lời phỉ báng bắt đầu vang lên.
- Trời ơi! Đây chẳng khác gì là bị hành quyết công khai.
- Đáng đời...!Ăn cắp thiết kế...!Cái này là nỗi nhục của ngành đấy.
- Thế mà lúc nãy còn kênh kiệu lớn tiếng mắng mỏ người khác.
Thật đáng xấu hổ.
- Nhưng làm sao cô ta biết đến thiết kế của Dương thị? Chẳng lẽ cô ta cài người vào đó sao? Thế thì quá bỉ ổi rồi...
Đây cũng là câu hỏi trong lòng Tuệ Nhi.
Nhưng cô không nghĩ như họ.
Bản thiết kế của Amy là dựa theo chỉnh sửa của cô để vẽ theo thiết kế gốc trong nguyên tác.
Nhưng điều đáng nói là thiết kế của Dương Đình Nguyên cũng tương tự như vậy.
Điều này chứng tỏ, cũng có một người giống cô và Đường Vũ xuyên đến đây, đứng sau Dương Đình Nguyên giật dây.
Người này muốn giúp Dương Đình Nguyên sao?
Tuệ Nhi có cảm giác rất mãnh liệt rằng người này rất có thể thuộc bọn người tổ chức ra trò chơi săn tiền thưởng kia.
Chính xác bọn họ là ai? Mục đích của họ là gì? Tại sao lại săn lùng những người xuyên không? Cô vẫn chưa thể điều tra ra được.
Sau lần gặp lại Đường Vũ, cô cũng đã đến phố trò chơi để tìm lại người tổ chức trò săn tiền thưởng.
Nhưng bọn họ đã biến mất, không dấu vết.
Lão Ngũ nói là lão không quan tâm người đến thuê là người ở đâu, chỉ cần trả tiền mặt bằng và bảo kê đầy đủ, lão sẽ cho phép bọn họ kinh doanh tại đất của lão.
Tuệ Nhi không mấy tin tưởng vào lời lão ta, nhưng cô cũng không tìm ra được điểm gì bất hợp lý trong lời nói của lão.
Vì thế manh mối đến đó là đứt đoạn.
Chưa thể điều tra được gì thêm.
Nhưng hôm nay, cô không ngờ ngay tại đây lại xuất hiện một manh mối lớn như thế này.
Người đứng sau Dương Đình Nguyên, chắc chắn là kẻ đầu xỏ.
Có lẽ cô sắp tìm ra kẻ này là ai rồi...
Về phần Amy, khi nghe những lời chỉ trích kia, cùng với nỗi nhục bị trả lại hồ sơ đấu thầu vì lý do đạo văn.
Cô ta mất mặt đến mức thiếu