EDIT: EN/ WATTPAD
Trong lúc Diêu Hải bàn bạc với Tào Vĩ, những người phụ trách còn lại vẫn tiến hành buổi thử vai tiếp tục, sở dĩ không gọi đạo diễn vào kiểm tra cùng là vì những nhân vật casting hôm nay đều là những nhân vật nhỏ, trong nhóm nhân vật nhỏ này cũng gồm cả nhân vật nha hoàn mà Tiền Lộ dồn hết sức muốn nắm lấy.
Em gái Tiền Lộ có một kỹ năng đặc biệt vô cùng là nước mắt ẻm muốn rơi là rơi liền, Thành Chích cũng thấy qua mấy lần rồi, tuyến lệ của em gái Tiền Lộ thiệt là diệu kỳ, tiếng hô bắt đầu thử vai mới vang được năm giây, đôi mắt ẻm đã lộp độp rơi xuống hai hàng nước mắt, thêm cái bản lĩnh đọc thoại không tệ mấy của ẻm đã dứt khoát tóm nhân vật này vào tay.
"Chúc mừng nha, em gái."
"Cảm ơn anh Thành." Tiền Lộ vừa hưng phấn vừa kích động nên không thèm để ý đến phong cách xưng hô khác lạ của Thành Chích đối với mình. Cô đứng đợi Tào Vĩ với Thành Chích ở ngoài hội trường, nhân lúc đang vui cũng giới thiệu rất nhiều chuyện về công ty cho Thành Chích biết.
Sở dĩ Thành Chích chưa ký hợp đồng chính thức với công ty là vì trong khoảng hai năm kể từ khi cậu tiến vào công ty, cậu vẫn chưa hoàn thành xong thành tích cơ bản mà công ty đặt ra. Cho đến bây giờ, Thành Chích vẫn là thực tập sinh của công ty như cũ, đổi một cách nói khác, nếu trong vòng ba năm vẫn không thực hiện được nhiệm vụ cơ bản này, thì Thành Chích sẽ giải ước với Điện ảnh Vô Cực.
Mà kỳ hạn ba năm cũng đã sắp đến rồi.
Khó trách Tào Vĩ nói mấy câu kiểu như khuyên cậu đừng gây áp lực lớn cho mình quá, thế nhưng sao nguyên chủ lại không áp lực lớn được chứ, nếu ngay cả thực tập sinh cũng không làm được, vậy tương đương với việc bị showbiz đá ra ngoài cửa rồi.
"Anh Vĩ chẳng lẽ lục tay rồi hả, hai năm vậy cũng không tóm được một vai diễn cho anh sao?" Thành Chích có chút kinh ngạc, tuy biết thành tích của nguyên chỉ không tốt, thế nhưng cũng không tệ hại đến mức này chứ.
"Còn không bởi gương mặt kia của anh Thành sao...... quá xinh đẹp, nhân vật phù hợp với gương mặt anh rất hiếm, rõ ràng nếu xuất đạo với vai trò thần tượng nhảy thì tốt hơn rồi, thế mà anh vẫn kiên trì làm diễn viên. Nói thêm nữa, bình thường anh Thành đâu thích nói chuyện, thế nên mới không được để ý đấy."
Thành Chích gật đầu kiên tục: "Có lý, ngay cả anh cũng thấy mình quá đẹp, không diễn được soái ca đâu."
Tiền Lộ đang đã chuẩn bị tốt tư thế an ủi Thành Chích: "......"
"Anh Thành, bây giờ anh nói chuyện nhiều hơn trước kia lắm nha." Quả thực Tiền Lộ cũng muốn hoài nghi nhân sinh, chẳng lẽ xuất huyết dạ dày cũng khiến não xuất huyết theo sao? Bằng không tại sao trước sau lại khác biệt lớn đến thế chứ.
Thành Chích vui vẻ, đột nhiên cậu nghĩ tới Tào Vĩ, thế nên nói thầm: "Em gái, em xem ánh mắt đầu tiên của anh Vĩ í, lúc không nói tiếng nào thì rất giống mấy tên hung thần ác sát lớn lên bên đường cái, thân thể lớn chắc nịch í?"
Tiền Lộ sửng sốt: "Anh Vĩ... không, anh Tào anh ấy......" Cô dừng một chút, sau đó che miệng cười, "Hình như hơi giống ."
Đột nhiên, Tiền Lộ thu lại vẻ mặt tươi cười, nói với người phía trước: "Anh Tào, anh quay lại rồi." Thành Chích ngẩng đầu theo, liền thấy Tào Vĩ mang vẻ mặt nghiêm túc đứng gần, nói: "Tiểu Chích, lại đây một chút."
Thành Chích chạy theo, quay đầu đánh mắt một cái với Tiền Lộ, cái này ánh cái quay đầu này bị Tào Vĩ phát hiện, không khỏi nghi hoặc thêm, lúc này Thành Chích thật sự rất khác lúc trước, cũng không biết lf theo chiều áu hay tốt nữa.
"Anh Vĩ, vất vả anh rồi."
Chưa kịp nói đã nghe thấy lời cảm ơn, Tào Vĩ giật mình, thở dài nói: "Không có gì, hẳn nên làm mà. Đúng rồi, gọi anh Vĩ gì chứ, gọi anh Tào đi."
"Anh Vĩ, ý Diêu đạo là sao thế?"
Tào Vĩ cũng đang muốn nói đến việc đó, lúc này mới không cãi lý chuyện xưng hô nữa, anh nghiêm túc nhìn Thành Chích mà nói: "Tiểu Chích, vừa rồi em cũng nghe rồi đúng không, có nghĩ qua chưa, chuyện đến thử vai nữ số 4 ấy?"
Thành Chích trừng mắt thật lớn: "Là sao thế anh Vĩ, Diêu đạo muốn em diễn thật sao?"
"Trước em đừng nghĩ gì nhiều, anh chỉ muốn hỏi em một câu, nếu em có được cơ hội lần này, vậy em có muốn diễn vai nữ 4 này không?"
Thành Chích nói: "Diễn!"
Trước lúc nói chuyện với Tiền Lộ, cậu cũng nghĩ qua chuyện này rồi. Trước mặt cậu bây giờ không còn con đường nào khác nữa, vai diễn của nữ 4 này, cậu chắc chắn phải diễn.
Rốt cuộc đối với một minh tinh hạng F như cậu mà nói, đây là một cơ hội tốt. Còn nữa, với vẻ ngoài này của cậu, cũng không thể diễn vai khác được.
Điều quan trọng nhất là, cậu không còn đường lui nào nữa.
Tào Vĩ gật đầu vừa lòng, khẩu khí nói chuyện cũng nhẹ nhàng hơn khi nghe được câu trả lời của cậu. "Vốn dĩ anh không có kế hoạch hoàn chỉnh gì, nhưng từ sau khi nghe được đề cử của đạo diễn với em, đột nhiên anh cảm thấy, chúng ta có thể tìm một con đường khác. Đối với gương mặt này của em, chắc chắn sẽ không đi vững được trên con đường bình thường này, nhưng nếu đi ngược lại mà đi diễn vai nữ, nói không chừng em có thể làm chủ được một mảnh trời luôn đấy. Em nói xem có được không?"
Thành Chích không nghĩ xa đến thế, nói thế nào, cậu cũng là một người đàn ông, một người đàn ông với danh hiệu soái ca suốt hai mươi mấy năm, nếu sau này cứ đóng vai nữ mãi cậu sẽ chịu không nổi đâu. Nhưng vì muốn thoát khỏi khốn cảnh trước mắt, cậu vẫn phải đồng ý.
Tào Vĩ cứ như bị khơi dậy lý tưởng hào hùng nào đó, nên kích động nói tiếp: "Bộ dạng em đẹp thế, nam giả nữ cũng là một đề tài mới, nếu có thể đẩy đề tài này lên, dư luận sẽ không ít. Chỉ cần khống chế tốt đám dư luận này, tuyên truyền nhiều một chút, thì sẽ là một con đường không tồi!"
Thành Chích cươi ha ha hai tiếng, không nói tiếp chuyện này mà quay qua hỏi chuyện khác: "Diêu đạo nói muốn em diễn vai Ngũ Tuệ Dao thật sao? Hôm qua em có xem qua nhân vật này rồi, thiết kế nhân vật tốt lắm đó."
Tào Vĩ gật đầu: "Đúng vậy, nếu đi trên con đường giả trang này, thì không thể bỏ qua nhân vật Ngũ Tuệ Dao này được. Anh cũng dò ý của Diêu đạo rồi, sau khi biết em là nam, xác thật ông ấy cũng có ý không muốn chọn em. Ông ấy đâu muốn bộ phim được kéo lên mấy trang tin tức chỉ vì một diễn viên giả trang, cái ông ấy muốn chính là danh tiếng của đoàn phim. Anh cũng bàn bạc với Diêu đạo thật lâu, lúc đầu đúng là ông ấy nhìn trúng kỹ thuật diễn của em, cho nên sau khi bàn bạc, mới kêu em chiều nay đi casting lại. Em vốn là nam, lúc giả nữ trang dù ít dù nhiều cũng để lại tì vết, ý tứ của Diêu đạo cũng rất rõ ràng, trước nhìn em mặc phục trang thử xem, nếu tốt sẽ cho em casting, nếu cả hai điều này đều khiến ông ấy vừa lòng, thì vai Ngũ Tuệ Dao chính là của em."
Thành Chích biết cơ hội thuyết phục được đạo diễn này không mấy dễ dàng, cậu cũng biết điểm khó khăn nhất của buổi casting này chính là việc mặc phục trang nữ. Trước nay cậu chưa diễn vai nữ bao giờ,