EDIT: EN/ WATTPAD
Địa điểm thử trang phục không phải trong khách sạn này, đó là một nơi cách đây không xa mấy, sau khi Diêu đạo kiểm tra mấy nhân vật chủ chốt casting xong liền đến nơi mà Thành Chích đang muốn đến để xem kết quả của những bức ảnh chụp tạo hình.
Chiều này cũng là ngày chụp tạo hình cho những nhân vật chính, đương nhiên người có độ yêu cầu khiêm khắc cao như Diêu đạo cũng muốn đến đây xem kết quả như nào. Thành Chích và Tào Vĩ cũng đang nhanh chóng đi xe đến đây.
Tào Vĩ ngồi trên xe, trong lòng không ngừng tính toán khả năng thành công, vốn dĩ anh đã mang tư tưởng mình sẽ làm việc một cách bình thường xuốt cả đời rồi, thế nhưng hôm nay, cái ý tưởng về một mỹ nhân đóng giả vai nữ đã trong phút chốc tràn đầy tâm trí anh, khơi dậy cảm xúc kích động đã lâu không bộc hát nữa.
"Tiểu Chích, âm giọng của em có thể giả trang chút được không?"
Thành Chích ho nhẹ một cái, thanh thanh giọng, mở miệng nói: "Chắc được một chút." Cậu vừa mở miệng xong, thanh âm đã khác ngay với lúc đầu, chất giọng nguyên bản của Thành Chích tuy không phải loại hình trầm thấp của nam giới, nhưng cắc chắn vẫn là chất giọng của một người đàn ông chân chính, vừa nghe xong giọng cũng đoán được giới tính của cậu. Thế nhưng lúc này, thanh âm của cậu được hạ xuống rất nhẹ, nghe vào quả thật hơi khó để phân biệt được là nam hay nữ.
"Có thể nói mỏng một chút nữa được không?"
"Này là cố hết sức rồi, em chỉ có thể giả đến mức độ này thôi, thế nhưng về sau có thể mời một giáo viên chuyên nghiệp hướng dẫn, hẳn sẽ có ích lắm đấy." Thành Chích nhếch miệng cười, đột nhiên thay đổi biểu tình, nói với Tào Vĩ: "Vị gia này, có muốn...... vào đây ngồi một chút không nha?"
Thanh âm này cứ như xuyên vào xương thịt, có lẽ vì thanh âm được cậu ép xuống vừa mỏng vừa khàn khó phân biệt nam nữ, thế nên khi nghe vào mới có chất quyến rũ chết người như thế. Dáng vẻ của Thành Chích lại tinh xảo đẹp đẽ, cái liếc mắt này cứ như muốn nghiêng nước nghiêng thành, nhất thời khiến Tào Vĩ vô cùng kích động, cũng cảm thấy hi vọng nhận được vai đang lớn dần.
Thân là một người đại diện, còn có gì vui hơn việc nghệ sĩ của mình có cơ hội thành công cao! Đương nhiên trừ cô vợ nhà độc nhất vô nhị nhà mình ra cơ.
Cho dù Thành Chích đẹp đến đâu thì Tào Vĩ trước sau vẫn ôm ánh mắt thưởng thức nhìn cậu, tình cảm của anh và bà xã ở nhà rất sâu đậm, mỹ nhân khác dù có lượn qua lượn lại trước mắt cũng không khiến anh khơi được tí dục vọng nào.
Ngồi một chút đã tới nơi, Thành Chích đi theo nhân viên công tác để thử trang phục. Vừa vào phòng thử đồ cậu đã thấy nhiều người ngồi đấy rồi, bước chân cậu vừa mới chạm đến cửa thì toàn thể người trong phòng đều ngước mặt lên nhìn.
Những cái liếc mắt này thật khó lường, Thành Chích nhanh chóng thấy được hai idol đang nổi cũng ngồi lẫn trong đấy, mạnh hơn cái dạng minh tinh hạng F như cậu nhều, cậu mở miệng cười rồi gật gật đầu với hai vị kia, xong xuôi liền theo nhân viên đi vào phòng, chọn một góc nhỏ rồi ngồi xuống hóa trang.
Trước khi đến đây Thành Chích đều đã thu thập đủ thông tin của những người này, từ lúc cậu đang nằm viện rồi rảnh rỗi không biết làm gì nên mới moi móc đủ thứ thông tin về showbiz cơ. Những người trong đây đều rất nổi, những người trước mắt này cậu đều thấy hết trong Bách khoa của Baidu.
Tất cả mọi người không thân với nhau nên cũng không chào hỏi nhau gì. Thành Chích vừa ngồi xuống ghế, một em gái trang điểm chừng hai mươi mấy tuổi đã tiến lại chải rồi cố định tóc ra phía sau tai để chuẩn bị đánh kem lót.
"A, da được dưỡng thật tốt nha, màu sắc cũng trắng nõn luôn hà, ân, đừng nhúc nhích, được rồi...... thoa vậy cũng ổn rồi nè. Đúng rồi, cậu diễn vai nào thế?"
Thành Chích nói: "Ngũ Tuệ Dao."
"Ây —— là Ngũ Tuệ Dao sao, hắc, hôm nay Ngũ Tuệ Dao cũng định trang rồi nha, í mà...... khoan đã?" Đột nhiên em gái lộ ra biểu tình sợ hãi, cũng không biết đây là phản ứng với thanh âm hay hầu kết của Thành Chích nữa. Cô nàng trợn to hai mắt, hỏi lại: "...... Cậu là nam hả!?"
"Đúng vậy." Thành Chích bị biểu cảm khiếp sợ của em gái này chọc cười, ban chất thật của cậu luôn là loại tìm vui bất kể thời gian hay địa điểm, vốn Thành Chích cứ tưởng mình bị rơi vào hoàn cảnh éo le này thì tâm trạng sẽ sa sút thật lâu thế nhưng quả thật đôi lúc thân thể còn thành thật hơn cái miệng, vừa nhìn thấy bộ dáng trời ơi tin được không của người ta xong, cậu đã quên phéng tâm trạng khó chịu lúc trước của mình, cứ hết nhấu mấy chuyện lúc trước là chuyện của người nào ấy chứ không phải cậu.
Sau đó cậu liền ý thức được, về sau chuyện này sẽ không ngừng diễn ra, thế nên cậu cũng phải mau chóng mà học cách làm quen với nó.
"Trơi ạ... trời ạ." Biểu tình của em gái này vừa kinh sợ vừa kích động, cô nàng lại xác nhận nhân vật thử trang và giới tính của Thành Chích một lần nữa, nhất thời nhìn được mà gọi đồng nghiệp lại, cũng vừa hay mấy nhân vật chủ chốt đã đi ra ngoài chụp tạo hình, thế nên mấy nhân viên trang điểm ở trong phòng đều dồn hết về đây.
Lúc này Thành Chích cũng chú ý tới cô bé ngồi trong góc, mang kính đen, vốn tưởng rằng là nhân viên trang điểm, thế nhưng lại không vây lại đây giống mấy nhân viên khác mà chỉ nhìn từ xa, Thành Chích nghĩ chắc là trợ lí của ai đó. Ngay lập tức, cậu đã bị thu hút bởi thanh âm ồn ào ca thán.
"...... Cái gì? Thật sao, vậy mà là nam á hả?"
"Ngũ Tuệ Dao, là vai của Ngũ Tuệ Dao hả!?"
"Chòi má, cái nhan sắc này thiệt đúng đầy tính lừa gạt nha, nếu không nói thì ai mà tin chứ. Có thể chụp chung một tấm được không, tui sẽ không truyền ra ngoài đâu."
Mấy cô nhân viên nữa kích động vây quanh Thành Chích, đôi mắt mấy cổ thiệt đúng kiểu lấp lánh luôn, Thành Chích chớp mắt cười nói: "Các chị gái nhỏ, các chị xem em đây còn cứu chữa được không đây?"
Mấy nhân viên đều bị cậu chọc cười, kéo mặt cậu tới rồi đánh giá một phen.
"Khung xương không lớn, lại không rắn chắc giống mấy ông đàn ông bình thường, dáng người mảnh khảnh mà eo cũng rất nhỏ, mặc cổ trang vào sẽ không gây cảm giác cứng nhắc, thế nhưng vẫn phải chú ý một chút, để tui xem cách nào để nhấn mạnh lại đường cong của cậu, cũng cần nên lót ngực nữa. Hầu kết của cậu cũng không quá rõ ràng, nên không cần kéo cổ áo lên cao để che, trang điểm kỹ một chút...". Nhóm nhân viên nữ càng nói càng kích động, bộ dáng kia giống hệt như Tào Vĩ, hoặc giống như nhìn thấy một khối đá nguyên có thể tạo hình, ai ai cũng nóng lòng muốn thử.
"Đừng nói nữa, hóa trang nhanh đi, nhiều ý rồi thành tào lao đó!"
Thành Chích bị câu nhiều ý kia làm cho dở khóc dở cười, đương lúc nhân viên trang điểm động tay qua lại trên mặt mới khiến cậu cảm thấy rốt cuộc cũng thử được cảm giác trang điểm kiểu nữ trang rồi.
Trước khi nhắm mắt cậu lại liếc đến trong góc một cái, cố bé mang kình ngồi ở đó lúc nãy giờ không biết đã đi đâu, hản ẻm là trợ lí ha. Cậu nhắm hai mắt lại, cẩn thân suy nghĩ về nhân vật Ngũ Tuệ Dao này.
Hóa trang xong cũng đã một tiếng đồng hồ, trong lúc trang điểm cũng có mấy nhân viên khác giúp đỡ, mọi người cũng giúp đỡ cậu thay quần áo, toàn bộ quá trình Thành Chích đều để mặc người ta đùa nghịch.
Chờ sau khi đổi quần áo và vấn tóc xong mới ra đứng trước gương, vừa xem lông tơ liền dựng thẳng, cậu cầm