Cố Sanh cúi đầu ngơ ngẩn mà nhìn hộp cơm trên đùi, bỗng nhiên nhận thấy được, dường như bản thân có tâm tư khác thường với Chu Lê An.Mới bò ra từ hố sâu Lục Nhạn Chu, lại cảm tình tràn lan, cô thật đúng là không chừa.Cố Sanh hít sâu một hơi, mơ hồ đem mất mát trong lòng áp xuống.
Ngửa đầu nhìn không trung, ánh sáng chói mắt từ khe hở lá cây rọi xuống, loang lổ trên mặt đất…Về sau cô sẽ không lại chuyện dư thừa.Hộp cơm nhỏ thoạt nhìn không lớn, song cũng khá nặng.
Cố Sanh một mạch ăn hết toàn bộ, xách theo túi xách về nhà.Nghỉ phép một ngày, đối với cô thì không khác ngày thường là mấy.
Chỉ là đổi nơi tập luyện.Ngày hôm sau, bầu không khí của vũ đoàn quả nhiên giống như Cố Sanh nghĩ.Chân của Lý Oánh Oánh bị thương, người nhảy chính với độc vũ cũng chưa thể nhảy.
Tuần diễn 36 thành thị này, mị sắc lần đầu đầu tư nhiều tiền bạc đến như vậy.
Từ người nhảy chính đến người nhảy phụ, từ trang phục đến đạo cụ, mỗi một phân đoạn đều phải bảo đảm không bị bại lộ.
Kết quả hiện tại trụ cột quan trọng nhất lại xảy ra chuyện, nghiêm túc mà nói, hạng mục lần này có thể triển khai đúng thời hạn hay không mới là vấn đề.Sáng sớm, Diêm lão sư với Tần lão sư đều tới.
Chu lão sư đến sau, trễ một tí, nhưng cũng trước 8 giờ.Ba lão sư đối với thương thế của Lý Oánh Oánh vô cùng tức giận.
Đặc biệt là Tần lão sư, tức giận gọi Lý Oánh Oánh vào văn phòng mắng một trận.
Nữ nhân ưu nhã 40 tuổi, không kiềm giọng được mà mắng lớn.Nghe được một câu thì nửa câu đã là nghiêm khắc trách cứ, các cô gái trong vũ đoàn ai cũng rụt cổ, không ai dám đi ngang qua văn phòng.Cửa mở ra, Lý Oánh Oánh khóc lóc đi ra từ trong văn phòng.
Tần lão sư mặc kệ cô là lý do gì mà bị thương ở chân, từ khi xác định cô là người nhảy chính, Lý Oánh Oánh nên tự giác gánh vác trách nhiệm mà không làm chậm trễ tiến độ.Không làm được, chính là do cô ta sai.“Hạ Vãn Phong cùng mấy người có mặt lúc đó đến đây.” Diêm lão sư sắc mặt cũng khó coi, xanh mét.
Bất quá tính tình của Diêm lão sư tương đối ôn hòa, ít khi tức giận, “Đem chuyện lúc đó xảy ra như thế nào, kể rõ ràng ra.”Lúc ấy có sáu người, trừ bỏ đương sự Lý Oánh Oánh cùng Hạ Vãn Phong, còn có bốn cô gái tổ B.Các cô gái bị kêu đi vào, cửa đóng lại.Vương Phi Dư tập luyện ở phòng nhỏ bên cạnh cũng đi ra, đứng ở cửa nhìn một lát, bỗng nhiên quay đầu gọi Cố Sanh: “Chị Cố Sanh.”Chuyện chân của Lý Oánh Oánh bị thương, hai bên bên nào cũng cho là mình đúng.
Cố Sanh không muốn tìm phiền toái, liền tận lực tránh xa một chút: “?”“Chị Cố Sanh, chị muốn làm người nhảy chính sao?” Vương Phi Dư hỏi chuyện rất trực tiếp.Cố Sanh đang luyện một động tác, ngẩng đầu lên, không rõ cô ta hỏi câu này có ý tứ gì.“Chị Cố Sanh vốn dĩ chính là người nhảy chính của vũ đoàn, đã từng có tiếng tăm.
Không chừng người nhảy chính của Mị Sắc chúng ta sẽ là chị.”Nói xong, cũng mặc kệ Cố Sanh có phản ứng gì.
Cô ta cầm theo khăn lông, quẹo vào phòng vệ sinh bên cạnh đi rửa mặt.Các cô gái bên cạnh nghe được đoạn đối thoại của hai người nhìn qua.Cố Sanh không quản các cô, nâng cánh tay lau mồ hôi trên trán, tiếp tục luyện tập.Quả nhiên, cửa văn phòng đóng cả một buổi sáng, nháo đến kết quả cuối cùng, chính là không có kết quả.Lý Oánh Oánh tức giận muốn chết, cô ta vô cùng ủy khuất, cần phải minh oan cho bản thân.
Cô ta kiên trì nói, Hạ Vãn Phong cố ý đẩy cô ta, rắp tâm hãm hại.
Hạ Vãn Phong đương nhiên không thừa nhận, liều mạng nói thật sự chỉ là hiếu học, chỉ đến gần quan sát động tác, căn bản không có ác ý.Hai bên ồn ào đến mặt đỏ tai hồng, Lý Oánh Oánh trong lòng xúc động mà tát Hạ Vãn Phong một cái, Hạ Vãn Phong tức khắc ủy khuất mà khóc.Đánh người hay không, khác biệt rất lớn.Lý Oánh Oánh vốn dĩ một chân bị thương, các lão sư trong lòng không vui, còn phải suy xét tâm tình của cô ta.
Kết quả là cô ta quá kiêu ngạo, làm nổi bật vẻ ủy khuất đáng thương của Hạ Vãn Phong.
Hai bên đối lập nhau, Lý Oánh Oánh ngược lại gặp xúi quẩy, còn cố ý ức hiếp người mới.
Hơn nữa Chu lão sư cố ý bảo vệ Hạ Vãn Phong, cuối cùng, ngược lại người bệnh như Lý Oánh Oánh lại bị trừng phạt.Tần lão sư đặc biệt thất vọng, “Oánh Qánh, trò vẫn luôn cảm thấy ta không cho trò cơ hội, thiên vị Phi Dư.
Hiện tại ta cho trò cơ hội, hạng mục lớn như vậy giao cho trò, kết quả chính trò lại gánh không nổi chuyện này.
Trò làm như vậy, kêu ta sau này sao có thể tín nhiệm trò nữa? Như vậy đi, hạng mục này, trò cũng đừng tham dự.
Ta cho trò một tháng, trò trở về nghỉ ngơi một thời gian đi.”Mặc kệ Lý Oánh Oánh tranh thủ như thế nào, mấy lão sư thương lượng hồi lâu, cô ta cùng hạng mục này hoàn toàn vô duyên.Tần lão sư nhéo mi cốt, phiền hà lên tiếng: “Chuyện khác để qua một bên, trước mắt chuyện quan trọng nhất, là một lần nữa xác định người nhảy chính.”Hạng mục đã được đầu tư vào nhiều như vậy, không có khả năng gác lại.
Huống chi, đây là hạng mục mỗi năm một lần của Mị Sắc.Diêm lão sư xem xét những người có thể đảm đương vị trí nhảy chính, trong lòng cảm thấy có chút mạo hiểm: “Thời gian quá ngắn, chỉ còn lại có nửa tháng.
Lại tuyển chọn lần nữa cũng không kịp……”Không thể tổ chức tuyển chọn, chỉ có thể chọn đích danh một người.
Nhưng chọn ai, còn phải suy xét cẩn thận.Xong việc, Tần lão sư yêu cầu mọi người trở về luyện tập, bản thân xách túi rời đi.
Diêm lão sư hôm nay còn có việc, cũng không thể ở lại.
Chu lão sư thế mà không rời đi, nhìn theo bóng dáng các cô gái.Hồi lâu, bà gọi Hạ Vãn Phong ở lại: “Vãn Phong, trò ở lại một chút.”Hạ Vãn Phong bước chân cứng lại, ngoan ngoãn ở lại.“Vãn Phong, con muốn làm người nhảy chính sao?” Khi Chu lão sư hỏi câu nói, đôi mắt nhìn chằm chằm Hạ Vãn Phong, câu hỏi quá thẳng thắn.
Bất quá cô ta luôn rất bình tĩnh, từ bề ngoài nhìn không ra manh mối gì.Đôi mắt của Hạ Vãn Phong hơi lóe sáng, lắc đầu: “Con còn chưa đủ tư cách.”“Ừm.” Chu lão sư gật đầu, rũ mắt, viết gì đó lên giấy, “Con trở về đi.”Hạ vãn phong đứng không nhúc nhích, muốn nói lại thôi.
Nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, cúc cung, rời văn phòng.Mặc kệ là xuất phát từ mục đích gì, người nhảy chính mới không thể xác định nhanh như vậy.
Các lão sư thương lượng biện pháp giải quyết, trừ bỏ số lượng lớn các thành viên giữ vị trí độc vũ không cần luyện tập, mặt khác toàn bộ các cô gái tổ A đều tham dự luyện tập cùng Lý Oánh Oánh.
Biện pháp này tuy rằng không nói rõ, nhưng không sai biệt lắm chính là cho mọi người một cơ hội nữa.Ai là người nhảy chính còn chưa được quyết định, lão sư của vũ đoàn lại bắt các thành viên tổ A luyện tập.Bởi vậy, khó tránh khỏi các vũ công sẽ nóng nảy, trong lòng hầu hết mọi người, ít nhiều đều có chút tham vọng.
Ngày thường khi Vương Phi Dư cùng Lý Oánh Oánh hơn thua không rõ ràng thì không nói, nhưng khi hai người không