Tống Chân phát ngốc.
Mắt hạnh khẽ nheo lại, đôi đồng tử co rút, lại bình tĩnh nhìn Trúc Tuế.
Từ lúc tới đây cho đến tận bây giờ, Trúc Tuế đã giúp Tống Chân uống không ít rượu.
Tống Chân nắm rõ cô ấy uống mới chỉ bảy tám phần, hơi choáng váng cũng chưa có say.
Tống Chân nghe được, hơn nữa còn nghe hiểu.
Bằng không đã không dùng biểu cảm này.
Trúc Tuế thẳng người đứng dậy, vươn vai duỗi lưng.
Ở bên ngoài quán bar thật yên tĩnh, mở ra hành lang dài, chỉ có hai người bọn họ đứng đối diện nhau.
Dáng vẻ của Trúc Tuế vẫn bình thản như lần đầu tiên Tống Chân nhìn thấy cô ấy.
"Cô......!cô đang đùa cái gì vậy......" Tống Chân lắp bắp, mãi mới nói được một câu.
Trừ bỏ nói đùa, Tống Chân không dám nghĩ tới, sẽ có một ngày Trúc Tuế nói ra được cái lý do như vậy.
Đây thật sự là Trúc Tuế! Là con cháu nhà họ Trúc!!
Uỷ viên đứng đầu của quân khu một, Trúc Hướng Đông, chính là ông nội của cô ấy.
Mà Trúc Tuế còn là Alpha cấp S, lớn lên xinh đẹp, cũng rất có thực lực......
Với đề nghị này, Tống Chân cô thì tính là cái gì.
Trên mảnh đất Thượng Kinh này, nhiều Omega nhà danh môn thế gia như vậy, bọn họ vẫn còn tồn tại, làm sao......!cũng không có khả năng đến lượt của cô......
Suy nghĩ rối bời không thể cứu vãn được.
Thời điểm Tống Chân đang tự thuyết phục chính mình, Trúc Tuế đã nói.
Giọng điệu khẳng khái của cô ấy, cùng với ánh sáng lưu động trong mắt, "Em không nói đùa."
Trúc Tuế gằn từng chữ, "Em đang nói chuyện nghiêm túc với chị."
Đầu óc Tống Chân hoàn toàn trống rỗng.
Một trận gió đêm thổi qua, dưới ánh sáng yếu ớt, phản ứng đầu tiên của Tống Chân là cảm thấy tóc của Trúc Tuế thật tốt, một màu đen nhánh, mấy sợi tóc con phất phơ, ánh sáng chiếu đến giống như đang khiêu vũ trên đỉnh đầu......
Vào lúc này còn để ý được đến những chuyện như thế, cô nghĩ cô sắp bị điên tới nơi rồi.
Không khí thoáng chốc rơi vào trầm mặc, Tống Chân gian nan tìm về một tia lý trí, "Chuyện đó, cũng không chỉ một mình cô có thể quyết định được......"
"Cứ tính là mong muốn của cô.
Người trong nhà của cô sẽ đáp ứng sao? Cha mẹ của cô.....Cô......"
Trúc Tuế hơi cụp mắt, không trả lời câu hỏi kia của cô.
Ngược lại, cô ấy bất ngờ nói, "Nếu em đoán không nhầm thì khoa Tuyến Tố của viện nghiên cứu khoa học, lúc trước mở ra là vì hạng mục chuyên môn của Trình Lang đúng chứ?"
Cả người Tống Chân bất động, trong mắt không giấu nổi mất mát, "Đúng vậy."
Trúc Tuế tiếp tục nói, "Từ trước đến nay, Hoa Quốc luôn coi trọng việc nghiên cứu khoa học, cấp bậc cao rất được bảo vệ, đồng thời cũng có được sự tự chủ quyền lợi cực cao.
Đơn giản hơn, chính là, hạng mục nghiên cứu phát minh chủ đạo, để có được quyền quyết sách bên trong hạng mục, mà quốc gia chỉ xem hiệu quả......"
"Tỷ lệ sinh sản của bây giờ thấp như vậy.
Hạng mục của quân khu ba và Trình Lang là hạng mục mà nhân dân cả nước, thậm chí cả nước ngoài đều đang rất quan tâm......"
"Dù chị gả vào nhà quyền thế, nhưng một khi Trình Lang hoàn toàn tiếp quản khoa Tuyến Tố, hạng mục này chắc chắn cũng bị cô ta đoạt mất......"
Trúc Tuế nói lên phỏng đoán một cách khẳng định, đốt ngón tay của Tống Chân hơi căng ra rồi lại nắm chặt, "Đúng vậy, chính là......"
Trúc Tuế trút giận một hơi xong liền thả lỏng, càng thêm chắc chắn nói, "Cho nên, chị cũng nên biết, dù chị có gả vào nhà quyền thế, một khi ở hạng mục này Trình Lang có quyền được lên tiếng, căn cứ theo quy định, mặc kệ là ai cũng rất khó nhúng tay vào, hiểu không?"
Nghĩ đến loại khả năng này, môi lẫn răng của Tống Chân đều run, "Ở phía trước kia, tôi sẽ......"
Trúc Tuế không để Tống Chân nói xong.
Tống Chân đã thấy cô ấy vẫy tay ý muốn cô đi theo.
Lúc xoay người, lần thứ hai mái tóc đen dài của Trúc Tuế bị gió thổi qua, đung đưa chuyển động như dòng nước từ trên thác chảy xuống.
"Mỗi một câu một chữ em đều nói rất thật lòng.
Nếu chị hoài nghi sự thành tâm của em, em có thể cho chị xem đồ vật này......"
Tống Chân ngơ ngẩn bước theo sau.
Một đường đi đến xe của Trúc Tuế, ở trong cốp xe cô ấy cầm ra một túi hồ sơ túi, gỡ bỏ niêm phong, từ bên trong rút ra một phần văn kiện đưa cho Tống Chân.
Tống Chân có nghĩ cũng không ra được là cái gì.
Trúc Tuế chỉ vào phần văn kiện, ý bảo cô xem.
Tống Chân cúi đầu, chỉ liếc mắt một cái, hô hấp liền ngừng lại.
"Cô......" Tống Chân nói không nên lời.
Trúc Tuế nâng mi, hơi câu môi nói, "Hiện tại chị đã tin em không có nói giỡn rồi chứ?"
Đầu ngón tay Tống Chân giật giật.
Thứ mà Trúc Tuế đưa cho cô xem, không phải cái gì khác, đó thật sự là văn bản bổ nhiệm.
Cũng không phải chức vụ nào khác, quả thật là vị trí trưởng khoa khoa Tuyến Tố của viện nghiên cứu khoa học, được bổ nhiệm bằng văn bản chính thức.
Thời gian cứ thế trôi đi, một lúc sau, Tống Chân mới tìm về thanh âm của chính mình, "Làm sao cô......"
Trúc Tuế đảo mắt nhìn quanh, lập tức cắt ngang "Chúng ta một hai phải ở chỗ này nói chuyện sao?"
Tống Chân cứng đờ, chậm chạp mới nhận thấy được rằng, hai người còn đang ở bãi đỗ xe của quán rượu, tùy thời đều có khả năng có người đi qua.
Trúc Tuế rút tập văn kiện trong tay Tống Chân ra, cất gọn lại như cũ, thuận thế đưa tay mở cửa xe, nhiệt tình mời chào, "Hiện tại còn sớm, chị có hứng muốn tới căn hộ của em ngồi một chút không?"
*
"Phần văn kiện này là hôm nay em mới nhận được, còn chưa đóng dấu nên không có hiệu lực.
Cấp trên cũng đang đợi phản hồi của em......"
"Vốn dĩ em cũng không tính sẽ đi, thứ nhất đây không phải nghiệp vụ chính của em.
Thứ hai chính là, mặc kệ em xuất phát từ mục đích gì, lúc này hạng mục của Trình Lang vẫn rất cần một kết quả.
Nên nhớ rằng, một khi thử nghiệm lâm sàng thành công, nhất định sẽ lập được chiến công hạng nhất.
Thời điểm này đang rất nhạy cảm......!Bất luận chị có tin hay không, thì em cũng không cần cái này, cũng rất khinh thường kiểu lập thành tích như thế......"
Ngồi ở căn hộ của Trúc Tuế, hai tay Tống Chân chụm vào nhau cầm một chén nước, lắng nghe Trúc Tuế nói chuyện.
Quãng đường về đây, cô đã tỉnh rượu bảy tám phần, nhưng sự tình lại phát triển ngoài dự đoán quá mức, Tống Chân cảm thấy khó khăn khi tiếp nhận thông tin.
"Nếu chị muốn dùng hôn nhân để đổi lấy tư cách được tiếp tục làm nghiên cứu này....đứng trên phương diện cá nhân mà nói, trước mắt không còn người nào khác thích hợp để lựa chọn hơn em......"
"Ngoài ra, hiện tại bố em đang để việc nghiên cứu thuốc cho phó viện trưởng của viện.
Tạm bỏ qua mấy cái dự án nghiên cứu phát minh thuốc đó của bố em......"
"Thì mấy cái nghiên cứu phát minh thuốc này, phó viện trưởng Vinh đều rất am hiểu.
Ông ấy là bố chồng của chị họ em......"
"Không ngại để nói, suy xét từ tất cả các mặt, em chính là người thích hợp nhất."
Trong giọng nói của Tống Chân có chút xúc động, "Cô thật tốt......"
Đình trệ đôi giây, lại lần nữa nhắc lại cho đầy đủ, "Các phương diện đều quá tốt.
Không thể ngờ, cô cũng có thể giúp tôi.
Nhưng chuyện kết hôn, tôi, tôi không rõ......"
Tống Chân không rõ, người có điều kiện tốt như Trúc Tuế, vì cái gì mà nhất định phải cưới cô......
Trúc Tuế cũng không ngượng ngùng, hào phóng nói toạc ra: "Em muốn một đứa con."
Tống Chân sững sờ.
Trúc Tuế: "Loại gia đình như nhà bọn em đối với con cái có yêu cầu.
Em thì không cần gì nhiều, em chỉ yêu cầu một đứa con.
Đây là mục đích của em."
"Nhưng một khu có nhiều Omega nhà quyền quý như vậy......"
Trúc Tuế sửa lại cho đúng, "Chúng ta không phải đồ vật.
Chị nói chị muốn tìm bạn lữ, em nói em cần một đứa con."
"Đến tầm tuổi này, hiện tại trong nhà em chỉ còn một mình em là Alpha.
Bàn về công hay về tư, em cũng đều cần một đứa con, đứa trẻ này cần có xác suất phân hoá thành AO cao.
Sau này còn dành cho việc kế thừa chống đỡ cái gia đình này......"
Tống Chân rơi vào trạng thái mơ màng, "Cũng không có liên quan, nếu cô cần một đứa con......"
Trúc Tuế ngẩng đầu, lời nói sắc bén, "Vợ của em nhất định phải là Omega sao?"
Tống Chân bị hỏi đến nghẹn họng, chốc lát, cô mới phản ứng, hỏi ngược lại, "Cho nên, người cô thích là Beta?"
Beta cơ bản không có năng lực sinh sản.
Cho dù có, A và B sinh con, xác suất cũng đều là Beta......
Nếu từ góc độ này tưởng tượng ra, Tống Chân đại khái có thể hiểu......
Trúc Tuế đưa mắt nhìn Tống Chân một cái thật sâu.
Từ phía đối diện, ánh mắt này mang theo hàm ý.
Trúc Tuế cũng không trực tiếp đưa đáp án cho cô, ngược lại, tự nhiên đổi chủ đề, "Thực ra, nhà em có hai Alpha, em còn có một người anh trai, cũng là A......"
"Từ nhỏ anh