Editor: Gấu Lam
6 năm trước Cố Giai Mính xuất đạo, diễn bộ phim truyền hình đầu tiên đã đạt được hai giải thưởng" Giải nam diễn viên được yêu thích nhất " cùng "Giải người mới tiềm năng nhất" , một lần là nổi tiếng, lúc ấy fans lập tức tăng tới vài chục triệu, sau khi nếm ngon ngọt rồi, Cố Giai Mính thừa dịp có nhiệt độ lại đi thử kính một bộ điện ảnh, đáng tiếc cậu chưa từng yêu đương, diễn tình cảm không qua cửa bị đạo diễn cự tuyệt.
Mùa xuân năm thứ hai , cậu bị Trịnh Học Thiệu đưa đi Y quốc huấn luyện, không nghĩ tới trong lúc vô ý gặp được Mặc Uẩn Tề, Cố Giai Mính đột nhiên muốn nói yêu đương một hồi rồi tùy thời chia tay.
Mặc Uẩn Tề ngoại hình anh tuấn, thoạt nhìn lại rụt rè bình tĩnh, tuyệt không lì lợm la liếm, là một mục tiêu tuyệt hảo . Hắn dùng hết thủ đoạn rốt cuộc thông đồng đối phương, còn mơ màng hồ đồ bồi mình vào luôn, sau ngày lăn giường, Mặc Uẩn Tề đột nhiên cầu hôn cậu, biết đối phương động chân tình Cố Giai Mính bất đắc dĩ phong ấn ký ức đối phương , chột dạ trốn về nước.
Tu hành sợ nhất thiếu nhân quả, Cố Giai Mính cho rằng mọi người thường dùng tiền tài làm giao dịch, như vậy thì có thể đền bù nợ tình, cho nên để lại trên người rất nhiều tiền. Nhưng mà, sau khi trở về lại phát hiện trong bụng có thêm một hạt châu linh khí tạo thành , hạt châu này hấp thu tu vi một trăm năm hình thành một linh thai, linh thai đó chính là Mặc Trạch Dương.
Vốn dĩ về sau không bao giờ có liên quan nữa, không nghĩ tới bởi vì đứa nhỏ này cậu thiếu đối phương nhân quả nửa cái mạng .
Trời biết người này làm sao cởi bỏ phong ấn ký ức , lại từ Y quốc đến Hoa Quốc, còn tìm tới cửa!
Theo Thiên Đạo nhân quả, thiếu người ta thì phải trả , mới có thể tu thành chính đạo. Nhưng đứa nhỏ này là mệnh căn tử của cậu, một người không có ký ức , không biết quá khứ cùng tương lai của mình ở nơi nào, hiện tại rốt cuộc có đứa nhỏ này, chảy trên người một nửa huyết mạch của cậu, dựng dục bé hao phí một trăm năm tu vi, cậu tuyệt đối sẽ không để cho người khác cướp bé đi, thiên lôi đánh xuống cũng không buông tay!
Nhưng mà, cậu vĩnh viễn thiếu đối phương nhân quả nửa cái mạng , vì trả hết nợ cho đối phương , Cố Giai Mính chỉ có thể tạm thời thu lưu đối phương.
Đúng, là thu lưu!
Bọn họ đã nói rồi, chờ Mặc Uẩn Tề mua phòng rồi sẽ rời nơi này.
Mặc Uẩn Tề vào cửa, đem rương hành lý đặt ở bên cạnh mình, quay đầu đóng cửa lại.
Cố Giai Mính chớp chớp mắt, nhìn động tác quen thuộc của đối phương , trong lúc nhất thời không phản ứng lại . Năm đó Cố tiểu yêu không biết gì đã mơ màng hồ đồ bị ăn luôn , lại cũng mơ màng hồ đồ cho đối phương vào cửa.
Bé con đứng ở phía sau Cố Giai Mính mắt phòng bị nhìn khách không mời mà đến tới nhà , một tay nắm bình sữa bắt tay, mặt vô biểu tình quơ quơ bình sữa, sau đó trực tiếp ngẩng cổ, giơ bình sữa lên cao, hào sảng uống hết cả bình.
"Cách ~" tiếng bình sữa đặt một cái cách!
Ánh mắt Mặc Uẩn Tề dừng ở trên người Mặc Trạch Dương , nhìn thằng nhỏ có diện mạo cực giống hắn, con ngươi thâm thúy hiện lên vài phần dịu dàng, mặt mày lạnh lùng bởi vì biểu tình này, nháy mắt nhu hòa không ít. Hắn giơ tay, muốn sờ sờ đầu nhỏ của bé con, Cố Giai Mính phòng bị tát bay bàn tay to trước mắt, toàn bộ thân thể đều căng chặt lên.
Dám sờ thú con nhà cậu , hàng này sẽ không tới đoạt con trai chứ!
Bạn nhỏ Mặc Trạch Dương đồng dạng vẻ mặt ghét bỏ, cự tuyệt mẹ kế, thân cha cũng không cần, bé lớn như vậy đối phương mới đến tìm bọn họ, khẳng định là ở nơi bọn họ không biết tìm mẹ nhỏ cho bé. Chuyện cổ tích mẹ nhỏ đều là lão phù thủy, trong miệng có thể phun ra dĩa thép cắm người, đặc biệt đáng sợ.
Nhìn ánh mắt phòng bị của hai ba con , Mặc Uẩn Tề thu hồi tay, nghiêm túc bảo đảm nói: "Đứa nhỏ này vĩnh viễn là của em, nếu em không tin, tôi có thể cùng em ký một phần hiệp ước, vĩnh viễn sẽ không đoạt con trai với em, em đừng khẩn trương."
Xác thực nói, đứa nhỏ này tồn tại là ngoài ý muốn, hắn khôi phục trí nhớ chỉ biết đêm đó hắn cầu hôn, vị hôn thê lại chạy trốn , cũng không có con trai.
Đứa nhỏ này lớn lên quá giống hắn, căn bản không cần làm DNA cũng có thể xác định là con hắn, hiện tại hôn nhân đồng tính hợp pháp lại không thể dựng dục con nối dõi, chỉ có khoa học kỹ thuật có thể làm được, bất quá bởi vì kỹ thuật không thành thục, dựng dục một đứa con cũng tương đối khó khăn. Lai lịch đứa nhỏ này, dùng phương pháp khoa học tới giải thích chỉ có một: Cố Giai Mính trộm tinh tử của hắn, lo lắng dạy dỗ.
Dạy con không dễ, Cố Giai Mính làm diễn viên trộm giấu sự tồn tại của đứa nhỏ này , trẻ như vậy đã một mình nuôi nấng con của bọn họ càng không dễ, tuy rằng Cố Giai Mính đào hôn trước, bởi vì đứa nhỏ này tồn tại, cũng làm Mặc Uẩn Tề tin tưởng Cố Giai Mính cũng không phải không có cảm tình với hắn, đứa nhỏ này vậy mà họ Mặc không phải họ Cố, điểm này càng làm cho hắn kinh ngạc, có lẽ năm đó Cố Giai Mính rời khỏi hắn là bất đắc dĩ.
Đáy lòng có bất mãn khi xem tài liệu, lúc gặp lại đứa nhỏ này đều tan thành mây khói, chỉ còn lại có áy náy đối với ba con Cố Giai Mính .
Còn có chuyện hắn thiếu hụt ký ức về Cố Giai Mính , chỗ nào cũng không hợp lý, hắn muốn điều tra rõ chân tướng năm đó, bất quá lấy phòng bị của Cố Giai Mính với hắn , xem ra còn cần hao chút công phu.
Cố Giai Mính nghe thấy đối phương trấn an, hơi hơi lấy lại bình tĩnh, trong lòng đã có tính toán, hiệp ước gì đó, vẫn là ký càng nhanh càng tốt, nhân loại nói giống như nã pháo, phanh phanh bắn đi bọn họ liền quên, vẫn là giấy trắng mực đen có lực ước thúc .
Lúc này lại nghe đối phương tiếp tục nói: "Tôi hôm nay mua công ty của em, mấy năm nữa sẽ ở trong nước phát triển."
Trong lòng Cố Giai Mính bất ngờ, khiếp sợ trừng lớn đôi mắt, "Gì?"
Mặc Uẩn Tề gật gật đầu, ngữ điệu ôn hòa, "Như vậy càng tiện chiếu cố em và con."
Chiếu cố em gái anh á!
Cố Giai Mính lập tức xù lồng, đây là uy hiếp!
Tuyệt đối là uy hiếp!
Cố Giai Mính nâng nâng chân, vẫn không dám đá đối phương ra, nếu biến thành nguyên thân, lông trên đuôi khẳng định nổ thành cây phất trần hiệu hồ ly , mười cái đuôi đều một dạng như vậy!
Phải biết rằng bây giờ cậu ngày ngày có thể sống dễ chịu như vậy tất cả đều là nhờ đóng phim , có nhiều tín ngưỡng chi lực thuận lợi tu hành như thế, một trăm năm hao tổn còn chưa bổ xong đâu, đối phương gần đây lại mua Hồng Sâm điện ảnh, làm ông chủ của cậu, nghĩ rằng hủy sự nghiệp của cậu chỉ cần động động ngón tay, vậy cậu về sau làm sao bây giờ? Mang theo con trai trốn trở về núi sao? Cậu chịu được bé con chịu được sao?
Quả nhiên đối phương nhịn không nổi năm đó bị ném, chính là tới trả thù cậu! Tâm can đều hư thấu!
Tâm nhãn của thú hai chân quả thật là càng ngày càng nhỏ! Đạo đức luân thường có hay không! Xã hội đang phát triển, nhân loại thì lui bước! Uổng cậu năm đó còn để lại 38 đồng tiền bồi thường cho hắn, đó là toàn bộ tiền có trên người cậu, một người đàn ông, coi như quyên tinh không tốt sao? Thấy thế nào có hại cũng là cậu mới đúng, cậu phế đi một trăm năm tu vi