Các phòng ban báo cáo, mở họp cả một buổi chiều.
Bên chiếc bàn dài thay đổi từng đợt người, chỉ có một mình Ninh Trí Viễn vững vàng ngồi ở vị trí chủ thượng, một tay nhéo nhéo trán, nghe nhóm phó tổng báo cáo.
Một phòng ban lại một phòng ban.
Tập đoàn lớn như vậy, sự tình đâu chỉ vạn chữ có thể giải quyết hết.
Nếu không phải hắn có tinh lực, làm sao có thể có được địa vị như vậy?
Nhưng cho dù là siêu nhân cũng có lúc mệt mỏi.
Làm liên tục bảy tiếng đồng hồ, rốt cuộc cũng nghe xong báo cáo cuối cùng.
Tiêu sái ký tên lên văn kiện, Ninh Trí Viễn thuận tay ném cây bút qua một bên, xoa xoa hai bên thái dương.
"Được rồi, đến đây thôi.
Tất cả trở về phổ biến cho tốt, một tuần sau nộp bản báo cáo lên, kêu trợ lý Chu kiểm tra rồi giao lại cho tôi."
"Vâng, Ninh tổng."
"Đi thôi."
Rất nhanh, trong phòng họp đầy người lại trở nên trống không.
Ninh Trí Viễn nhìn trăng tròn ngoài cửa sổ, trầm giọng nói.
"Tiểu Chu?"
"Ninh tổng, trợ lý Chu đã đi thủ phủ khu hành chính bàn bạc về chuyện hợp tác rồi, hiện tại không ở tổng bộ."
Giọng nữ nho nhã lễ độ vang lên, là một thư ký trực ban mới.
"Ngài có chuyện gì sao? Tôi sắp xếp giúp ngài."
"Bản ghi nhớ trên bàn này, cô kêu bọn họ chỉnh sửa lại cho tốt rồi giao lại cho trợ lý Chu.
Điều chỉnh lịch trình ngày mai lại một chút, chuyển hội nghị đến buổi chiều, buổi sáng tôi sẽ không tới.
Còn có, đi hỏi thăm một chút, muốn tài trợ cuộc thi vũ đạo Thánh Y Ti, yêu cầu bao nhiêu tiền?"
"Thánh Y Ti......Vũ đạo?"
Mấy câu dặn dò phía trước, thư ký đều nhanh chóng nhớ kỹ.
Một câu cuối cùng lại làm cô sửng sốt một chút —— Tuy rằng bản đồ thương nghiệp của tập đoàn Ninh thị rất lớn, lại đều tập trung ở ngành chế tạo, mậu dịch và tài chính là ngành mũi nhọn.
Xuất thân là hắc đạo lập xí nghiệp, không có liên quan gì đến tám gậy tre bên ngành nghệ thuật, tại sao đột nhiên lại muốn tài trợ cho bên vũ đạo?
(Bảy ngành nghệ thuật: văn chương, âm nhạc, hội họa, điêu khắc, kiến trúc, múa, kịch và điện ảnh.
Nghệ thuật thứ 8, cách gọi không chính thức để người ta đặt cho một môn nào đó, có thể là nghệ thuật, hoặc không nghệ thuật, như nấu ăn, nhiếp ảnh, hay thậm chí là thể thao...!Và ở đây bàn đến nghệ thuật thứ 8 để chỉ những thứ nghệ thuật hay không nghệ thuật còn lại...!Và cả 7 thứ nghệ thuật kia nữa.
Nguồn: http://8thart.blogspot.com/2014/04/nghe-thuat-thu-8-la-gi.html)
"Ừ.
Một cái danh tài trợ, muốn một vị trí đề xuất trong danh sách cũng không quá."
"Danh sách đề xuất? Ninh tổng, ngài......"
Thư ký càng thêm mê hoặc.
Tài trợ còn không đủ, còn chọn danh sách đề xuất cái gì......Ninh tổng muốn làm gì? Cô mới chần chờ một cái chớp mắt, ánh mắt hình viên đạn của Ninh Trí Viễn đã quét đến đây.
Trong lòng thư ký giật mình một cái, nhanh chóng cúi đầu ghi nhớ.
Nhưng dù sao cũng là người chuyên nghiệp, cô biết nếu phân phối nhiệm vụ lại không hiểu rõ công việc, khẳng định những người ở dưới chấp hành càng thêm ngơ ngác.
Cho dù nhìn ra Ninh tổng không kiên nhẫn, cũng chỉ có thể căng da đầu hỏi rõ ràng.
"Ninh tổng, ngài muốn tài trợ lấy danh sách vòng loại, đúng không?"
"Danh sách vòng loại?"
Ninh Trí Viễn nhíu mày lại.
"Chỉ là tuyển chọn, chẳng phải là còn muốn đi thi đấu, cuối cùng mới có thể đứng trên sân khấu kia của bọn họ sao? Quá phiền toái, tôi muốn danh sách biểu diễn cuối cùng của bọn họ."
"Ặc......Nhưng mà Ninh tổng, Thánh Y Ti là cuộc thi vũ đạo cấp bậc thế giới, sẽ không tùy tiện cung cấp danh sách vòng cuối cùng?"
"Vậy dùng tiền đập cho nó đồng ý! Chuyện đơn giản như vậy cũng tới hỏi tôi?"
Ninh Trí Viễn rất không kiên nhẫn vung tay lên.
"Mau đi làm đi.
Mặc kệ xài bao nhiêu tiền, nhất định phải lấy được danh sách này! Nghe hiểu chưa?"
"Vâng, Ninh tổng! Nhất định làm tốt!"
Nhìn thư ký cúi đầu khom lưng lui ra ngoài, Ninh Trí Viễn mới bực bội nhéo nhéo giữa mày.
Sau khi Tiểu Chu trở về, chỉ nói đã đưa bánh kem đến, lại chưa nói Lâm Lộc gì.
Có tâm tư hỏi nhiều hỏi chuyện đó, cũng đã tới thời gian họp —— Các bộ phận đều xếp hàng chờ ở ngoài phòng họp, tóm lại cũng không thể để bọn họ đợi lâu.
Sự tình khó khăn đều xong xuôi, Tiểu Chu rồi lại không ở đây.
Rốt cuộc Lâm Lộc suy nghĩ cái gì, tại sao kéo dài tới giờ vẫn chưa gọi điện thoại cho mình? Có phải cậu ta chưa đọc lá thư kia không?
Đúng, khẳng định là như thế.
Nếu không, chính mình đã cho cậu ta một bậc thang lớn như vậy, tại sao cậu ta còn không chịu ngoan ngoãn chạy tới nhận sai?
Lúc này, thư ký mới rời đi lại xuất hiện ở cửa lần nữa.
"Ninh tổng, A Hoan tiên sinh gọi điện thoại."
Bí thư cầm di động, cung kính đưa qua.
Ninh Trí Viễn bực bội xua xua tay.
"Chuyện gì? Tôi rất mệt, cô kêu hắn ngày mai hay nói."
"Tôi cũng đã nói như vậy với A Hoan tiên sinh.
Ninh tổng đã bận một ngày rồi, hiện tại muốn nghỉ ngơi.
Nhưng là A Hoan tiên sinh rất kiên trì, nói ngài ấy muốn báo cáo một việc rất quan trọng, phải cho ngài biết ngay lập tức."
Thư ký có hơi do dự mở miệng,
"Nhưng lúc tôi hỏi, A Hoan tiên sinh không chịu nói cho tôi.
Ngài ấy chỉ nói, kêu tôi nói cho ngài, là chuyện Lâm Lộc có liên quan đến câu lạc bộ múa thoát y kia....."
Lời còn chưa dứt, Ninh Trí Viễn đã đạot điện thoại di động trong tay cô.
"A Hoan, là tôi.
Sao lại thế này?"
Bên loa điện thoại, giọng nói của A Hoan truyền đến.
Bất đồng với bộ dáng hi hi ha ha hằng ngày, lại thêm vài phần nghiêm trọng.
"Ninh ca, tên Lâm Lộc kia của anh, thật đúng là một nhân vật tàn nhẫn.
Anh biết không, cậu ta thật sự thông đồng với nhà cái."
"Ngài nói cái gì?"
"Nhà cái! Ninh ca, danh gia vọng tộc trăm năm vẫn luôn tự cho mình là đúng kia, nhà cái luôn lén đối nghịch với Ninh thị chúng ta —— Đứa con trai đầu không học vấn không nghề nghiệp là công tử phóng đãng, đứa con thứ hai là người vọng tưởng đoạt người của anh!"
"Tiếp tục nói."
"Ninh ca, ban đầu ngài kêu tôi đi điều tra thuốc Lệ Hàng rót cho Lâm Lộc, tôi còn tưởng rằng Lệ Hàng mới là người chủ mưu.
Đương nhiên, thuốc là Trang Thần, nhưng hắn thoạt nhìn giống như là tên biết tự lượng sức mình **, em cho rằng là hắn bị Lệ Hàng lợi dụng.
Ngài cũng biết, tuy rằng nhà cái đã từng rất rộng lớn mạnh mẽ, nhưng đã bắt đầu rơi xuống núi từ sớm, đại lão gia của nhà cái càng là một tên bại gia tử.
Ở trước mặt người khác lúc lắc là danh gia vọng tộc trăm năm, ở trước mặt Ninh thị chúng ta, bọn họ thật đúng là không đủ tư cách.
Nhưng không nghĩ đến, manh mối này đào càng ngày càng sâu, thì ra Trang Thần mới thật sự là đen không thấy đáy -- Hắn bán một lượng thuốc lớn trên mạng, kiếm được không ít tiền lời đâu."
"Cho nên này việc này liên quan gì đến Lâm Lộc?"
"Đương nhiên là liên quan, Dạ Mị chính là sản nghiệp của nhà cái! Người bỏ vốn sau lưng chính là Trang Thần, hắn ở phố quán bar tìm hoan mua vui chỉ là ngẫu nhiên, căn cứ chân chính là ở Dạ Mị.
Hắn thậm chí còn có một phòng xép bí mật ở Dạ Mị, không biết đùa chết bao nhiêu người! Lâm Lộc đến Dạ Mị làm công, Ninh tổng, anh cảm thấy là nguyên nhân gì?"
"Không đúng, cậu nói không đúng."
Trong lòng Ninh Trí Viễn có chút loạn.
Ngày đó ở đám cỏ trong khách sạn, Lâm Lộc mang theo vành mắt đỏ người quét sơn đồng kia, vẻ mặt quật cường đó, cậu nói cậu có thể sống dựa vào chính mình, không cần hắn đáng thương cho Lâm Lộc, cậu nói "Nếu anh nói cho tôi anh khinh thường tôi từ sớm, tôi sẽ không yêu anh!"
Lâm Lộc.....Tại sao lại có liên quan đến Trang Thần? Lần trước cùng Lệ Hàng không phải là hiểu lầm sao? Không phải bị cưỡng bách sao? Cho dù cậu thật sự phạm phải sai lầm, cũng là với Trang Hiểu, cậu động tâm ngoại tình, nhưng chính mình cũng trừng phạt cậu, giáo huấn cậu! Hiện tại, là thời điểm muốn đưa cậu trở về......
Tại sao cậu lại có quan hệ với loại bại hoại như Trang Thần?
"Tại sao không đúng? Có thể làm công ở