Nhìn cô gái trước mặt giống như đang biểu diễn đổi sắc mặt bộ dáng nhu nhược đáng thương, nam nhân trừng lớn mắt, cả đau đớn nơi cổ tay cũng nhất thời quên mất.
Hắn duỗi tay chỉ vào Ngôn Xu, "Mày nói bừa cái gì? Tao có động chạm chỗ nào của mày? Là mày vặn tay tao thành như vầy! Mày nhìn coi!"
Mà tiếng ồn ào chỗ này thật sự quá lớn chút, người đi đường tốp năm tốp ba đi ngang qua đều dừng bước, trên mặt mang theo ba phần nhiều chuyện ba phần nghi ngờ bốn phần hóng chuyện vui.
Đương nhiên, bộ dáng nam nhân thò tay tội nghiệp lên án, ở trong mắt bất kỳ ai đều không có nửa điểm đáng tin nào.
Trên mặt người qua đường vây xem vẫn tràn ngập khiển trách như cũ nhìn hắn.
Có người bắt đầu nhỏ giọng nghị luận.
"Cô gái kia thoạt nhìn như sắp khóc rồi, tên này thật không biết xấu hổ, trợn tròn mắt nói dối."
"Vừa nhìn đã thấy cô gái bị bắt nạt a, thật đáng thương."
"Tên này hình như tôi đã gặp rồi, hắn thường xuyên ở chỗ này chặn đường những cô gái xinh đẹp để xin Wechat, hôm nay phỏng chừng là không xin được nên thẹn quá thành giận đi."
Nam nhân tức giận đầy mặt, quát đám người: "Câm miệng! Tụi mày nói bừa!"
Hắn rống xong lại nhìn về phía Ngôn Xu, "Mày nói thật cho tao, đừng có ở đây giả đáng thương!"
Đương nhiên, hắn càng tức giận, cả người càng có vẻ hung ác.
Ngôn Xu đột nhiên hiểu được chút gì đó.
Muốn từ trong mắt mọi người giành được đồng tình, gương mặt này của nàng là công cụ tốt nhất.
Bất quá Ngôn Xu không để bụng những người xa lạ đó nghĩ như thế nào, nàng chỉ để ý Hứa Lan mà thôi.
Vì thế Ngôn Xu không nói, một bộ dạng bị nam nhân đe doạ không dám lên tiếng.
Ngôn Xu lôi kéo vạt áo Hứa Lan, ngẩng đầu đáng thương hề hề nhìn cô.
Hứa Lan giơ tay sờ sờ đầu nàng, đạm thanh nói: "Không sao cả, tôi ở đây."
Hứa Lan nói xong, liền xoay người đi về phía nam nhân kia, thanh âm bình tĩnh hỏi: "Anh nói em ấy đánh anh?"
Nam nhân đúng lý hợp tình mà gật đầu.
Hứa Lan lại hỏi: "Vậy vì sao em ấy muốn đánh anh?"
Nam nhân sửng sốt, nhưng vẫn trả lời, "Làm sao tao biết? Đầu óc cô ta có bệnh! Tao hỏi cô ta cái Wechat, không cho thì không cho thôi, cô ta cư nhiên lại trực tiếp động thủ!"
Hứa Lan như suy tư gì đó gật gật đầu, nói: "Ý của anh là, anh quấy rối em ấy, cho nên em ấy phòng vệ chính đáng?"
Nam nhân lập tức nổi giận, "Cái gì gọi là quấy rối hả? Hai đứa mày chính là cùng phe, tới hỏi tao những cái đó định lừa để tao mắc mưu?"
"Tôi làm chứng......"
Một thanh âm nhút nhát sợ sệt vang lên, nam sinh đeo mắt kính từ bên trong đám người đi ra, "Tôi thường xuyên thấy hắn ở trên tàu điện ngầm lúc đi học, lần nào hắn cũng dùng ánh mắt háo sắc đánh giá qua lại ở trên tàu điện ngầm, thấy cô gái nào xinh đẹp thì lập tức đi theo hỏi người ta phương thức liên hệ, nếu không được thì liền chặn không cho người ta đi.
Thậm chí......!thậm chí còn làm ra một vài chuyện rất quá mức với họ."
Đột nhiên bị người trực tiếp nói ra chuyện xấu của mình như vậy, sắc mặt nam nhân xanh một phần tím một phần, nhưng vì mặt mũi nên vẫn mạnh miệng phủ nhận, "Thằng nhóc này ở đâu ra? Nói bậy cái gì vậy?"
Nhưng mà sau khi nam sinh đầu tiên đứng lên, trong đám người cũng có một bác gái lên tiếng: "Tôi cũng nhận ra hắn! Lần trước tôi còn thấy hắn sờ mông một cô gái đây, đường đường là một người đàn ông, thật là không biết xấu hổ!"
Người từ trước đến nay đều có tâm lý đi theo đám đông, nam sinh với bác gái đã đứng ra chỉ trích, những người khác cũng bắt đầu khe khẽ nói nhỏ.
Người vây xem càng ngày càng nhiều, trên mặt nam nhân hoàn toàn không nhịn được, hắn mắng: "Mấy người đây là bôi nhọ! Hôm nay không so đo với mấy người, lần sau....."
Hắn vừa nói vừa đi ra ngoài đám đông, muốn rời khỏi chỗ này.
Mà đột nhiên, nơi cổ tay đau đớn còn chưa bớt lại bị bắt lấy một lần nữa, nam nhân đau đến mặt mũi vặn vẹo, quay đầu lại đang muốn chửi ầm lên, liền thấy khuôn mặt bình tĩnh kia của Hứa Lan.
Không có nửa phần cảm xúc dao động, đáy mắt mang theo nhàn nhạt chán ghét cùng miệt thị, nhìn hắn giống như là đang nhìn con kiến.
Nam nhân tức khắc liền sợ, lắp bắp nói: "Mày buông.....!buông ra cho tao!"
Hứa Lan không để ý đến hắn, mà là nhìn về phía nam sinh cách đó không xa, hỏi: "Cậu đồng ý đi cục cảnh sát tố cáo hắn không?"
Nam sinh đẩy đẩy mắt kính, trên mặt tuy rằng có chút sợ hãi, nhưng vẫn kiên định gật đầu.
Bác gái cũng nhiệt tình nói: "Báo cảnh sát hả?