Khởi đầu cho một bi kịch đầy tiếc nuối.
Sau khi trở lại Tây Tạng, Doãn Bạch lại bắt đầu làm trợ lý sinh hoạt cho Tả Tĩnh U.
Trương Ngọc thì ở lại Hải thành, xử lý chuyện cô gái ở khách sạn.
Cô gái đó tên là Cố Lưu, vào năm 15 tuổi tốt nghiệp sơ trung đã bị người đại diện của Giải trí Tinh Quang nhìn trúng, vào giải trí công ty làm thực tập sinh.
Gia cảnh cô ấy cũng không tốt, muốn phụ giúp gia đình, ở Hải thành cũng coi như không nơi nương tựa, nếu không phải gặp được Doãn Bạch thì không chừng đã một điều nhịn chín điều lành.
Nhưng tuy Cố Lưu nhỏ tuổi, cũng biết có một số việc không thể chỉ giải quyết như vậy.
Không cần Trương Ngọc hỗ trợ thì cô ấy cũng chuẩn bị kiện lại ba thiếu gia nhà giàu kia.
Trương Ngọc thấy vậy thì vui mừng, còn ủy thác đoàn luật sư của Doãn Bạch xử lý chuyện này.
Không chỉ có như thế, Cố Lưu còn dựa vào truyền thông dư luận, làm chuyện này cho ồn ào huyên náo hơn.
Trong khoảng thời gian ngắn, giới giải trí bị nháo đến xáo động.
Đại đa số người đều ủng hộ cô gái cầm lấy vũ khí pháp luật bảo hộ quyền lợi mình, cắt đứt hoàn toàn liên quan với cái công ty dơ bẩn kia, rồi kiện ba tên nhà giàu đó ngồi tù.
Còn một số ít người lại nghĩ đây là phân chia lợi ích không thỏa đáng nên mới trở mặt.
Nhưng vô luận là thế nào thì dư luận thật áp lực đã tạo nên nguy cơ lớn cho Giải trí Tinh Quang.
Thậm chí bắt đầu có các công ty khác bắt đầu thâu tóm công ty Tinh Quang.
Giới giải trí bởi vì chuyện này tạo thành rung chuyển rất lớn.
Giống như là họ cùng xem chuyện náo nhiệt của Giải trí Tinh Quang, cùng nhau ở trong tối thúc đẩy chuyện này lên men, hơn nữa bắt đầu gióng trống khua chiêng rồi thọc gậy bánh xe.
Toàn bộ cấp cao của Giải trí Tinh Quang đều bị chuyện này làm cho sứt đầu mẻ trán.
Trong số ba thiếu gia đó, có một người con cháu của Diệp gia Hoa thành, so với mấy người còn lại thì thân phận cao hơn một chút.
Hơn nữa nhà cậu ta chỉ có cậu ta là con một, là bảo bối của gia đình đã ba đời chỉ có một người con trai, cho nên họ muốn dùng chút quan hệ cứu cậu ta ra.
Nhưng bên kia mãi không thả người, sau mấy phen hỏi thăm mới biết được Doãn Bạch sắm vai nhân vật chính nghĩa rất quan trọng trong chuyện này.
Người nọ là họ hàng với Diệp tính toán một hồi đã liên hệ với Doãn Bạch, muốn cô cho chút mặt mũi.
Khi Doãn Bạch nhận được điện thoại từ họ hàng của Diệp gia thì đã bị kẻ ngu ngốc tưởng mình hay này chọc đến phụt cười.
Phim trường đầy gió lạnh lạnh lẽo, cô mang áo lông vũ dày, cầm bình giữ ấm ngồi chỗ gió bắc, một bên nghe tiếng gió gào thét, một bên thất thần mà nghe thanh âm hèn mọn nhẹ giọng cầu xin từ điện thoại truyền đến, một hồi lâu mới nói: "Diệp tiên sinh, chuyện này không phải tôi mở miệng nói nói là có thể giải quyết......Chuyện này lại liên quan đến tư pháp công chính nha, ông cảm thấy một người dân tầm thường như tôi có thể thao túng tư pháp sao? Ngài xem tôi là Hoàng Tứ Lang hả?"
Thật sự Doãn Bạch cũng chưa có cố tình làm cái gì, chỉ đi chào hỏi với các trưởng bối quen biết một cái, nói ra chỗ ác liệt của chuyện này, mọi người đều rất phản cảm cho nên mới quyết định xử lý nghiêm thôi.
Khẩu khí của Diệp tiên sinh hèn mọn: "Ngài mở miệng nói một cái, giúp con tôi trở về là tốt......"
Ngữ khí Doãn Bạch rất là vi diệu: "Con trai ông làm chuyện không phải con người, còn muốn đón về?"
Diệp tiên sinh nói: "Nó còn nhỏ, không hiểu chuyện, dạy dỗ sẽ nên người."
Doãn Bạch cười lạnh một tiếng: "Không nhỏ, 23 tuổi rồi, còn lớn hơn cô bé kia tận 5 tuổi.
Trước khi thành niên không dạy dỗ tốt, không phải Diệp tiên sinh sai.
Bởi vì nếu một người muốn lớn lên, luôn phải trải qua sự dạy dỗ của xã hội."
"Diệp tiên sinh, tôi khuyên ông nên để con ông nhận bài học từ xã hội đi thì tốt hơn."
Thanh âm Diệp tiên sinh cũng cứng rắn lên: "Doãn đổng đây là không cho Diệp gia chúng tôi mặt mũi?"
Doãn Bạch như đang nghe được chuyện chê cười gì đó rất buồn cười nên đã ha ha ha cười vài tiếng: "Ông cũng coi như là Diệp gia? Ông cho rằng bản thân là Diệp Thân hay là Diệp Sán a? Nga, hai người này cũng không làm ra chuyện thiếu đạo đức như vậy, không phải làm địa chủ có chút tiền rồi có thể dung túng con trai như thế."
"Con trai ngài hít ma túy, sau đó lên kế hoạch xâm phạm con gái nhà người ta không thành, mà còn muốn chạy trốn?"
"Tôi nghe nói, lúc trước con ông đâm chết người, ông cũng dùng tiền giải quyết? Diệp tiên sinh, ngài xem mình là đại địa chủ sao.
Đây là xã hội mới, cũng không phải chuyện gì cũng có thể dùng tiền giải quyết!"
Doãn Bạch châm chọc mỉa mai một phen, Diệp tiên sinh đối diện hiển nhiên khó thở, nhưng lại không dám đắc tội quá độ với Doãn Bạch, đành phải hạ giọng nghiến răng nghiến lợi nói: "Doãn đổng, chúng ta đây cứ chờ xem."
Doãn Bạch châm chọc nói: "Diệp tiên sinh, hãy cùng tôi chờ xem hoặc là nhọc lòng một chút, đi giám sát con mình chịu hình phạt đi."
Muốn Doãn Bạch nói thì loại cặn bã xã hội, sâu mọt trong vườn hoa này vẫn nên sớm chết siêu sinh thì tốt hơn.
Doãn Bạch tắt cuộc gọi của Diệp tiên sinh, vui vẻ kéo số điện thoại ông ta vào danh sách đen, cũng không quản chuyện này nữa.
Dư luận lên men đến náo động, kế tiếp lại bạo phát liên tiếp gièm pha Giải trí Tinh Quang.
Cuối cùng bằng chuyện cô gái này thắng kiện, Giải trí Tinh Quang đóng cửa, nghệ sĩ được các công ty giải trí lớn khác đón về mà bế mạc.
Chuyện này đứt quãng giằng co vài tháng, kéo dài đến mùa xuân, rồi tới tháng ba sang năm mới khó khăn lắm hạ màn.
Dưới sự dũng cảm của Cố Lưu, mấy cô gái lúc trước bị xâm phạm qua chỉ có thể rưng rưng nuốt xuống bạo hành cũng đã sôi nổi đứng ra tố giác các chuyện cùng loại, làm ba tên kia bị tống vào trong ngục giam ngây người mấy năm.
Đối với kết quả này, Doãn Bạch cực kỳ vừa lòng.
Cô cực kỳ thưởng thức mấy cô gái này cho nên để công ty giải trí dưới tay ký hợp đồng với họ, một lần nữa lên kế hoạch, bồi dưỡng để họ có thể tỏa sáng và hot lên trong giới giải trí.
Đối với chuyện này, các cô gái đều mười phần cảm kích.
Đầu tháng ba, công ty chính thức ký hợp đồng với họ.
Doãn Bạch vì biểu hiện sự coi trọng, vào ngày ký hợp đồng cô còn chính thức xuất hiện ở hiện trường, nắm tay vỗ vai cổ vũ mỗi cô gái dũng cảm này nói: "Chuyện quá khứ đều đã đi qua, phải ở đây học tập cho tốt, nhất định phải học được gì đó......"
"MC, đóng phim, ca hát......!Về sau muốn làm cái gì thì làm cái đó, làm cho chỉnh chu."
Cố Lưu dẫn đầu, hai mắt sáng lấp lánh mà nhìn Doãn Bạch đang cổ vũ, tràn đầy mong đợi, thành khẩn lại nghiêm túc nói: "Doãn đổng, tôi sẽ.
Chúng tôi đều sẽ tranh đua, kiếm thật nhiều tiền về cho công ty!"
Doãn Bạch nhìn cô gái này tràn ngập hy vọng, ánh mắt vô cùng nghiêm túc thì không khỏi mà nhớ tới vào