Lý Vi cười đáp: “Nhưng mà Mộc Trạch Tê này cũng có thể xem là khá khiêm tốn. Cho dù là trước đây đi theo Nghiêm Kỷ, hay là sau khi vào nhà tổ của nhà họ Nghiêm, cô ta cũng chưa từng ra ngoài, cũng không hề rêu rao um xùm.”
“Có lẽ Nghiêm Kỷ chê cô ta làm mất mặt. Nếu không cũng đã không đợi đến khi đứa bé được sinh ra và không thể che giấu được nữa mới cho cô ta ra ngoài. Cô ta thực sự có bản lĩnh đấy, dựa vào vẻ ngoài đẹp đẽ của mình mà đeo bám được vào nhà họ Nghiêm.”
Những ánh mắt dò xét của các cô chủ nhà giàu hận chỉ mong sao có thể đâm thủng vài lỗ trên người Mộc Trạch Tê.
Sau khi Mộc Trạch Tê xin phép Phương Dung Hoa đi nghỉ thì đột nhiên đi về phía Lý Vi, nở một nụ cười hào phóng: “Bạn học Lý Vi, đã lâu không gặp.”
Nhóm người lập tức bị cái gọi là hào phóng to lớn của cô làm cho có chút chột dạ. Các cô chủ con nhà giàu tụ họp lại với nhau, tự cho nhóm của mình thêm sự tự tin. Lý Vi ưỡn thẳng ngực và lên tiếng lấy khí thế cho mình: “Thế nào?”
Lý Vi thực sự rất phục tâm lý của Mộc Trạch Tê, cô chắc chắn là đã nghe thấy những lời bọn họ nói nhưng lại không hề có chút phản ứng nào, còn tươi cười chào hỏi cô ta. Quả nhiên tâm lý của những người có thể leo bám được đến Nghiêm Kỷ phải nằm ngoài sức tưởng tượng.
Mộc Trạch Tê đã nghe thấy toàn bộ những lời bàn tán của bọn họ, cô không tức giận, bởi vì những lời các cô gái giàu có này nói không hoàn toàn đúng, cũng không hoàn toàn sai.
Mộc Trạch Tê biết mình đã làm rất nhiều điều ngu ngốc và sai trái. Một là cô đã tốn rất nhiều tâm tư để bám vào Nghiêm Kỷ, để được gả vào nhà họ Nghiêm, hai là vì Nghiêm Kỷ mà ghen tị với Lâm Thi Vũ, làm rất nhiều điều xấu với cô ấy. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Mộc Trạch Tê nhớ người bạn đã xuyên sách đến đây, cũng là bạn duy nhất của cô, La Nam Nam. Cô ấy đã nói rằng thế giới này chỉ là một câu chuyện trong sách, Nghiêm Kỷ là một nam chính nghiêm túc và ôn hòa, Lâm Thi Vũ là một nữ chính ngọt ngào và liều lĩnh nhưng kiên cường; một câu chuyện đẹp mà cả người hai bọn họ cùng nhau phát triển từ trường học đến nơi làm việc. Còn Mộc Trạch Tê là một nữ phụ độc ác, thời còn đi học mơ mộng hảo huyền muốn đeo bám vào nam chính, làm rất nhiều chuyện độc ác với nữ chính, cuối cùng mọi chuyện bị bại lộ, cô bị nữ chính tát vào mặt, bị tất cả mọi người ghét bỏ.
Một câu chuyện ly kỳ như vậy nhưng Mộc Trạch Tê tin. Bởi vì những việc làm xấu xa của mình đã từng bước bị vạch trần, bị tát vào mặt, tất cả những điều này đã linh nghiệm.
Trước kia, Mộc Trạch Tê đột nhiên tỉnh ngộ và từng bước thay đổi để tốt hơn, muốn trở thành một người mới. Mạch truyện vẫn