Editor: Hạ Uyển
Beta: Thúy An
__________________________________
Tư Kinh Mặc vừa dứt lời, trong phòng học càng thêm yên tĩnh, bọn họ vừa nghe thấy cái gì? Vậy mà trước đây Giang Diệc và Tư Kinh Mặc là bạn á?
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nếu như hai người là bạn bè, Tư Kinh Mặc giúp Giang Diệc đi lấy sách thì cũng có thể giải thích được.
Nhưng đây không phải là trọng điểm, sự chú ý của mọi người đều đặt hết ở câu cuối -- Yêu thích Alpha? Ở xã hội hiện đại, khả năng chấp nhận tình yêu của AA và OO càng ngày càng cao.
Điều khiến bọn họ khó có thể giải thích chính là, họ đang tò mò mối quan hệ giữa Tư Kinh Mặc và Giang Diệc.
Ai cũng muốn biết tính hướng của Giang Diệc.
Trương Dương đưa mắt lên nhìn vừa lúc bắt gặp ánh mắt của Tư Kinh Mặc, hình như cậu ta đã hiểu được gì đó.
Chẳng lẽ Tư ca lo lắng Phương Phàm sẽ coi trọng Giang Diệc?
Nghĩ tới đây, Trương Dương nghi ngờ liếc nhìn Phương Phàm.
Hình như là có khả năng này?
Thật muốn dập tắt hi vọng của Phương Phàm sớm một chút, để cậu ta có thể tìm được người khác tốt hơn.
Trong lúc nhất thời không có ai lên tiếng, hồi lâu mới có người hỏi một câu: "Ờ....Tư ca cậu không biết chuyện cậu ta làm trước kia sao?"
Tư Kinh Mặc nhàn nhạt liếc mắt, nhìn người kia một chút rồi cau mày hỏi: "Chuyện gì?"
Trương Dương đỡ trán, cậu ta biết Tư Kinh Mặc không biết gì hết.
Mà Tư Kinh Mặc không biết cũng là chuyện bình thường, nếu như hắn biết mới là bất thường đó.
Dù sao Tư Kinh Mặc cũng sẽ không bao giờ quan tâm đến mấy chuyện linh tinh trên diễn đàn.
Không đợi Trương Dương cầm điện thoại, đã có người mồm năm miệng mười bắt đầu kể một cách sống động như thật cho Tư Kinh Mặc nghe về bài đăng trên diễn đàn tối hôm qua.
Trương Dương lúc này cũng lấy ra điện thoại, mở bài viết ra, đưa di động sang cho Tư Kinh Mặc.
Tư Kinh Mặc nhận điện thoại, lướt qua ba lần thì đọc xong nội dung bài viết.
Sau khi xem xong hắn trả điện thoại lại cho Trương Dương, giọng nói không có bất kì thay đổi nào: "Đó là giả, tôi biết cậu ấy không phải là người như thế."
"Nếu đó là giả, thì tại sao cậu ta phải chuyển trường?" Rất nhanh lại có người hỏi.
Tư Kinh Mặc dừng một chút, đồng tử ngay lập tức trở nên sâu hơn.
Vấn đề này, Tư Kinh Mặc cũng không biết để trả lời.
Nếu không phải hôm nay thấy Giang Diệc xuất hiện ở đây, hắn cũng không biết Giang Diệc sẽ chuyển trường và đến lớp mình.
Vì sao Giang Diệc phải chuyển trường? Vì sao lại đánh nhau rồi lên báo Tư Kinh Mặc cũng không biết.
Điều Tư Kinh Mặc biết rõ nhất, là Giang Diệc sẽ không vô duyên vô cớ đánh nhau.
Trước kia là như vậy, bây giờ cũng sẽ như vậy.
Tất cả mọi người đều đang chờ câu trả lời của Tư Kinh Mặc, nhưng câu trả lời rõ ràng đã khiến mọi người thất vọng.
Môi Tư Kinh Mặc mím lại gần như thành một đường thẳng.
Không chờ hắn trả lời đã có bạn học hừ một tiếng.
Trương Dương ho nhẹ, giải vây nói: "Giống như các cậu nói vậy, tất cả chúng ta đều là lần đầu gặp nhau, các cậu đâu có hiểu rõ về Giang Diệc, chúng ta cứ ở chung một thời gian rồi đưa ra kết luận sau!"
"Tối hôm qua trong nhóm không phải cậu là người ồn ào nhất hay sao Trương Dương?"
Trương Dương mặt không đỏ tim không đập: "Tớ đây không phải là tin tưởng Tư ca sao, tớ rất xin lỗi vì chuyện hôm qua!"
Cửa trước bị người bên ngoài đẩy ra, mang theo hơi lạnh của gió tháng mười.
Cả lớp lập tức im lặng, tầm mắt mọi người đều nhìn sang.
Giang Diệc liếc nhìn học sinh trong lớp, có chút buồn bực, tuy nhiên cậu cũng không để ý.
Trước ánh nhìn của cả lớp, Giang Diệc nhìn không chớp mắt đi đến trước bàn học của Tư Kinh Mặc, đem trà sữa trong tay mình để xuống mặt bàn.
Giọng nói rất nhỏ chỉ có hai người là nghe thấy: "Cảm ơn."
Nói xong Giang Diệc không đợi Tư Kinh Mặc phản ứng, đã đi đến chỗ ngồi của mình.
Sau lưng truyền đến giọng nói của Trương Dương: "Ui, trà sữa này, Tư ca cậu không uống thì cho tớ đi......
Suýt chút nữa thì Giang Diệc đã quay đầu lấy trà sữa về.
Một giây sau, giọng nói của Tư Kinh Mặc truyền đến: "Đừng động vào."
Trong lòng Giang Diệc khẽ hừ một tiếng, thế này còn tạm được.
Giang Diệc trở lại chỗ của mình ngồi xuống, uống thuốc xong thì chân không đau đớn như trước nữa, có một cảm giác mát lạnh ở chân, làm Giang Diệc thấy rất dễ chịu.
Tự nói cậu không muốn có bất kì liên quan gì đến Tư Kinh Mặc nữa, nhưng nghĩ đến Tư Kinh Mặc đã giúp mình mua thuốc và lấy sách, mình cũng không thể không nói cảm ơn.
Tư Kinh Mặc đã bỏ qua hiềm khích trước kia mà giúp mình, cậu cũng không thể không độ lượng như thế được.
Do dự mãi, Giang Diệc mới xị mặc đi xuống mua cho người ta cốc trà sữa.
Trước khi mua, Giang Diệc cũng không nghĩ đến vấn đề Tư Kinh Mặc có thích hay không, nhưng nếu vừa nãy Tư Kinh Mặc đưa trà sữa cho Trương Dương, Giang Diệc nhất định sẽ xông lên lấy trà sữa về.
Tư Kinh Mặc không đem cho, Giang Diệc mới hài lòng một chút.
Đau đớn trên chân giảm đi một chút, Giang Diệc mới cúi đầu lấy điện thoại di động ra.
Đã thấy Hứa Hướng Dương gửi đến một đống tin nhắn, đều là quan tâm cậu ngày đầu tiên đến trường có ổn không.
Đây coi như là người bạn tốt nhất của Giang Diệc từ nhỏ đến lớn, tin tức Giang Diệc trở về cũng chỉ nói cho Hứa Hướng Dương.
Lúc trước Giang Diệc nghĩ nếu Hứa Hướng Dương không ngại, sau khi mình lớn lên nhất định sẽ cưới cậu.
Đáng tiếc, Hứa Hướng Dường dù là Omega thích Alpha đẹp trai, nhưng lại là một Omega rất có nguyên tắc.
Bạn bè là bạn bè, chỉ có thể là bạn bè cả đời.
Bây giờ Giang Diệc cũng phân hoá thành Omega, bọn họ cả đời này cũng chỉ có thể là bạn bè.
Đương nhiên, Giang Diệc cũng chưa từng có suy nghĩ gì vượt mức bạn bè với Hứa Hướng Dương.
Dựa theo lời của Hứa Hướng Dương thì, cũng may bây giờ Giang Diệc đã phân hóa thành Omega, bằng không cậu là một Alpha thẳng tắp, sợ là cả một đời này cũng không có đối tượng.
Giang Diệc đọc sơ qua tin nhắn, chỉ trả lời một câu: [ Nói ra thì rất dài.]
[ Sao thế?] Hứa Hướng Dương trả lời lại rất nhanh.
Tiếng chuông vào học vang lên, Giang Diệc tranh thủ chút thời gian cuối cùng để đánh chữ: [ Gặp phải tử địch! Bởi vì hắn mà baba xui xẻo cả buổi sáng!]
Trước khi giáo viên lên lớp, Giang Diệc liếc nhìn câu trả lời của Hứa Hướng Dương: [ Cậu gặp Tư Kinh Mặc?]
Đâu chỉ có từng gặp!
Còn học cùng lớp nữa này.
Giang Diệc để điện thoại di động xuống, không tiếp tục trả lời Hứa Hướng Dương nữa.
Hứa Hướng Dương ở Trường Trung học số 2 Tấn Thành cũng để điện thoại xuống, đột nhiên có chút chột dạ.
Bên dưới khung chat với Giang Diệc, có một cái tên quen thuộc ngay bên cạnh, chính là Tư Kinh Mặc.
Nhấn vào xem, lịch sử trò chuyện từ hai ngày trước hiển thị trên đó.
Tư Kinh Mặc: [ Cậu......!Thật sự không có tin tức gì về Giang Diệc sao?]
Hứa Hướng Dương: [ Đại ca à, đã hai năm trôi qua rồi, cậu có thể tha cho tôi không? Không biết, không biết, thật sự không biết! Tôi đã không còn liên lạc với Giang Diệc lâu rồi!]
Hứa Hướng Dương che kín mặt bất lực, hiện tại cũng chỉ có thể cầu nguyện bạn tốt đã phân hóa thành Omega của cậu, có thể chống lại sự dụ dỗ của Tư Kinh Mặc!
Không có cái gì lúng túng hơn so với việc nói dối bị phát hiện, khó xử nhất chính là, người vạch trần chuyện này là bạn tốt của mình.
Sau khi được chứng kiến Tư Kinh Mặc là người như thế nào, Hứa Hướng Dương càng nghĩ càng chột dạ, quyết định chờ đến cuối cùng gặp bạn tốt thì nói chuyện nghiêm túc một chút!
Ai cũng có thể phát triển thành đối tượng, Alpha chất lượng tốt rất nhiều! Nhất định không thể coi trọng Tư Kinh Mặc!
Ở điểm này, Hứa Hướng Dương và Giang Diệc lần đầu tiên đạt sự ăn ý cao như vậy.
Ngày tiếp theo, diễn đàn Nhất Trung lại xảy ra một sự kiện lớn.
Người dùng Một A đẹp trai ở Nhất Trung bị cấm đăng bài, cấm tận một tháng, không chỉ có như thế, bài đăng tối hôm qua của hắn cũng bị quản trị viên xóa.
Lý do là "Lan truyền thông tin không chính xác."
Diễn đàn bùng nổ ngay lập tức.
"Chuyện này là sao đây?"
"Thông tin không chính xác?"
" Một A đẹp trai ở Nhất Trung cũng tung tin đồn nhảm sao?"
"Nhưng hôm nay ban một không phải cũng có học sinh mới chuyển đến sao?"
"Cho nên chỉ có thể nói là một phần thật một phần giả thôi."
"Đã rất lâu rồi tôi không thấy quản trị viên của diễn đàn, quản trị viên trên diễn đàn của chúng ta từ đâu mà ra vậy?"
"Là giáo viên đó......"
"Thật hả......"
"Đây chẳng phải là......"
"Tôi đi trước đây!"
Quản trị viên là giáo viên đã thành công dọa một đống người bỏ chạy, tuy nhiên vẫn có người to gan, cho dù biết quản trị viên là giáo viên thì vẫn thản nhiên thảo luận.
Chỉ chốc lát sau, một hot topic khác được đăng lên trên trang đầu diễn đàn.
Chủ đề: 《 Học sinh mới chuyển đến ban một kia hình như không đơn giản! 》
Người đăng bài: Nặc danh
Lầu chính: Không phải người ban một! Nói dối tôi đi ra ngoài tám trăm dặm.
Nghe bạn tôi nói, Alpha kia đã quen biết với Tư Kinh Mặc từ trước, sau khi hết tiết Tư Kinh Mặc còn đến Phòng giáo vụ lấy sách giúp cậu ta.
Trong tiết của lão Giả, đề thi đua môn toán cuối cùng của năm ngoái, cả ban một chỉ có mỗi Tư Kinh Mặc làm được.
Lão Giả để cậu ta lên làm bài, vậy mà trình tự giải lẫn đáp án đều đúng.
Lầu 1: Lầu trên......!Hoàn toàn đúng?? Không phải học ngu sao?
Lầu 5: Tôi cũng hiểu tại sao Một A đẹp trai ở Nhất Trung bị cấm đăng bài rồi, đây rõ ràng là một học bá.
Lầu 12: Học bá đánh nhau rồi lên báo