Cổ Mạc: "! ! Hay là cậu trực tiếp PK với bà chủ một chút đi? Cậu có nắm chắc không?"
"Chắc là được.
"
Vốn dĩ Úc Khải cũng không chắc chắn lắm.
Nhưng qua hai lần tính toán, cậu thấy tốc độ tính bàn tính của bà chủ trong lòng cũng có chút tự tin.
Vì thế bà chủ lấy ra một quyển sổ ghi chép của tuần khác, hai người bắt đầu PK.
Trong lúc nhất thời toàn bộ quán trà đều trở nên an tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng gảy bàn tính vang lên tách cách.
So với bà chủ năm ngón tay bay nhanh, Úc Khải nhắm hai mắt, tay trái nhẹ nhàng bóp ngón trỏ, tay phải tùy ý mà gẩy gẩy bàn tính.
Thoạt nhìn cũng không có vẻ khẩn trương lắm.
Nhưng vào lúc bàn tính của bà chủ sắp dừng lại, cậu liền đột nhiên mở mắt, báo ra con số: "Tổng lợi nhuận là 5.
207.
807 đồng.
Tiểu nhị bên cạnh bà chủ trầm mặc trong chốc lát, trả lời: "Đúng rồi.
"
"Oa đệch!!!"
Cổ Mạc và Tằng Hi đều chấn kinh rồi, nhảy dựng lên cho Úc Khải một cái ôm: "Lợi hại! Tiểu Úc, sao cậu lại giỏi như vậy chứ!"
"Úc Khải, không nhận ra nha, cậu thật đúng là không hiện sơn không lộ thủy nha!" Tằng Hi vẻ mặt sùng bái.
Còn màn hình, sớm bị một đống [ 6666666 ] trực tiếp spam đến không nhìn thấy hình ảnh.
[ Thiếu chút nữa cho rằng mình đang xem bộ não mạnh nhất.
jpg ]
[Đây cmn là chín lậu cá, vậy ta chính là học sinh vừa mới tốt nghiệp tiểu học!]
[Quá mạnh rồi??? Người mới nhìn mềm mại đáng yêu cư nhiên là một cao thủ toán học, loại trái ngược này thật đáng yêu!]
[A a a a a, ta tuyên bố, từ giờ trở đi, ta chính là fan của Úc bảo! Úc bảo cố lên! Mẹ yêu con!! ]
Không nghĩ tới Úc Khải không chỉ thắng, mà còn thắng xuất sắc như vậy!
Lâm Nghệ trong lúc nhất thời không khống chế được biểu tình trên mặt, cố tình tổ ekip còn không cắt bỏ một đoạn này, thậm chí cho cái đặc tả.
[ Các ngươi thấy vẻ mặt của Lâm Nghệ không, ha ha ha ha, cười chết! Không phải là cô ta cố ý đấy chứ? ]
[ Tuyệt đối là biên tập cắt nối ác ý! Nghệ Nghệ của chúng ta sao có thể sẽ làm ra loại chuyện này?! ]
[Ta nhổ vào, cái loại chương trình rác rưởi gì vậy! Cút đi cho ông!]
[ Nhất định là có mờ ám! Loại người như Úc Khải sao có thể thắng được? Ta tuyệt đối tin tưởng Nghệ Nghệ, sự kiện quấy rối t1nh duc lúc trước rõ ràng là Úc Khải cọ nhiệt độ thất bại, sau đó liên hợp với người đại diện cùng nhau lăng xê!]
[Tuyệt đối là có mờ ám!!! ]
[Không phải chứ, thật sự có người tin những thứ tống nghệ quay chụp? Rõ ràng là kịch bản mà, một người còn chưa có bằng tốt nghiệp cấp 3 như Úc Khải, sao có thể có loại năng lực như vậy?]
Tuy không ít người có mờ ám, nhưng dù sao không có chứng cứ, rất nhanh đã bị các fan bao phủ.
Tới thời gian ăn cơm trưa, ngày hôm qua ăn miễn phí hai bữa cơm, tới hôm này khi đi ăn, bọn họ mới phát hiện, tiềm cơm nơi này có thể gọi là hắc điếm!
Một đĩa rau xào cư nhiên giá 80 đồng xu! Món ăn mặn cơ bản là từ 1 nén bạc trở lên! Hơn nữa bọn họ vừa rồi mới biết, bắt đầu từ đêm nay, phí dừng chân cũng phải tăng!
"Ai da.
" Hàn Tình vẻ mặt đau khổ: "Như này làm sao mà sống đây? Nói là tới kiếm tiền, sao tôi cảm thấy tôi là tới để giảm cân chứ?"
Tằng Hi: "! ! Hay là buổi trưa chúng ta không ăn cơm? Tôi thấy đối diện có cửa hàng bánh bao, một cái bánh bao chay chỉ có 30 đồng xu, một người hai cái cũng đủ lót bụng cầm cự.
"
Là người mẫu, để giữ dáng, ngày thường cô đều không ăn nhiều lắm.
Lâm Nghệ lại nói: "Như vậy sao được chứ, buổi chiều còn phải đi ra ngoài kiếm tiền nữa, không ăn no không được! ! Đúng rồi, hay là như này đi? Chúng ta mỗi ngày thay phiên mời người ăn cơm đi, trong ngày ai kiếm được nhiều thì người đó mời? Thế nào?"
Cổ Mạc: "Tôi cảm thấy có thể!"
Tằng Hi không sao cả: "Được!"
Chiêu này xem như vừa có lợi cho mình, lại có thể suy yếu đối thủ.
Cổ Mạc, Lâm Nghệ, Tằng Hi ba người tạm thời đạt thành liên minh.
Tô Minh Hiên cùng Hàn Tình buổi sáng không đi cùng bọn họ, trong lúc nhất thời không hiểu gì, cho rằng bọn họ đang nhằm vào mình, vốn dĩ không muốn đồng ý.
Nhưng Úc Khải cũng không quan tâm: "Đều được.
"
Lâm Nghệ sợ cậu hối hận, nhanh chóng nói: "Được, vậy số ít phục tùng đa số!"
Kỳ thật rất hiển nhiên, không nói tới "số tiền lòng dạ hiểm độc" mà ngày hôm qua Cảnh Vân Trăn kiếm được, chỉ tiền hôm nay chơi cờ kiếm được, còn có đạt được bàn tính vàng, hiển nhiên người kiếm được nhiều nhất hai ngày nay là Úc Khải.
Người Lâm Nghệ nhằm vào tự nhiên là cậu.
Kế hoạch này của cô ả nhìn thì công bằng, mỗi ngày một người mời khác nhau, nhưng trên thực tế, ở giai đoạn đầu muốn kiếm tiền là một việc rất khó, nhưng càng về giai đoạn sau thì kiếm tiền càng nhiều, tùy tiện một nhiệm vụ là có thể kiếm được trên trăm nén bạc, đến lúc đó mời ăn cơm chỉ là một chuyện nhỏ.
Quả nhiên, bình luận cũng có người nghĩ tới chuyện này, bắt đầu thảo luận lên.
Hàn Tình và Tô Minh Hiên có chút không nhìn nổi,tuy nói hiện tại Úc Khải quá mạnh bị nhắm vào một chút cũng rất bình thường, nhưng dù thế nào cũng là một đám tiền bối bắt nạt một người mới nhỉ?
Hàn Tình: "Chúng ta vẫn là chia đều đi!"
"Đúng vậy, tôi cũng có thể chia đều.
" Tô Minh Hiên cũng đồng ý.
Úc Khải lại tỏ vẻ: "Không sao, em đã đồng ý rồi, liền mời mọi người ăn cơm.
"
A, quả nhiên chỉ là một tên nhà quê chưa học hết cấp ba, chỉ biết ngu xuẩn lấy lòng khác.
Lâm Nghệ thầm đắc ý trong lòng, chờ xem, cô muốn cho cậu là người đầu tiên bị loại trừ.
Sao Úc Khải có thể không biết?
Nhưng đối với cậu mà nói, thắng thua không phải điều quan trọng nhất, cậu chỉ tới lộ mặt thôi, huống chi cậu cũng đang đói.
Cậu cũng không muốn ăn bánh bao, cũng không muốn nhìn bọn họ cãi tới cãi lui.
Cho nên liền hào phóng mà đồng ý.
Bữa cơm này bọn họ gọi bốn món mặn, hai món rau trộn, một món canh, thêm cơm nữa tổng cộng hết 13 nén bạc.
Trực tiếp tiêu hết 10 nén bạc Úc Khải kiếm được hôm nay, còn mất thêm ba nén.
[Có chút quá đáng!!]
[Sao có thể bắt nạt người mới như vậy chứ!]
[Một đám người chỉ biết bắt nạt người mới thật thà lễ phép người ta thôi! Lâm Nghệ, Tằng Hi, Cổ Mạc ba cái đồ không biết xấu hổ!]
[Không phải chứ, đây vốn dĩ chính là chương trình tống nghệ PK mà? Quy tắc cho phép lừa gạt thương tổn lẫn nhau, Úc Khải kia tự mình ngu đi nghe theo bọn họ, trách ai được?]
[Nói chuyện đừng khó nghe như vậy! Trái tim thủy tinh thì cút đi xem tống nghệ yêu đương được không?]
Trong lúc bình luận ồn ào đến túi bụi.
Tiểu nhị thu 13 nén bạc của Úc Khải vừa rồi lại tới, nói với bọn họ: "Chúc mừng các vị, các vị là bàn thanh toán tiền đầu tiên trong hôm nay của bổn tiệm, để khen thưởng, chúng tôi tặng các vị một món ăn vặt đặc sắc.
"
Nói xong bưng lên một đĩa bánh hoa quế thơm ngào ngạt.
Hai mắt Hàn Tinh đột nhiên sáng lên: "A, tôi biết cái này! Một ngày giới hạn 1 phần bánh hoa quế, là đồ ăn mà bà chủ cửa hàng son phấn thích nhất, có thể bán cho cô ấy!"
Vốn dĩ phần thưởng này hẳn là cho cả bàn, nhưng bởi vì ngoài Úc Khải ra những người khác đều không ra tiền, đương nhiên cũng không thể vô liêm sỉ yêu cầu chia đều.
Cho nên thứ này liền thuộc về một mình cậu.
Úc Khải đem đĩa bánh hoa quế này đi cho chủ cửa hàng son phấn, đổi được 50 nén bạc!
Sau đó, không cẩn thận một cái, cậu lại biến thành người giàu có nhất.
[ Ha ha ha ha, ta cmn cười chết! ]
[Đây đại khái chính là người tốt có phúc báo đi ha ha ha!]
[Người ngốc có phúc của người ngốc? Ha ha ha ha!]
[ Úc Khải: Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Vì sao tôi còn giàu như vậy? ]
Còn Lâm Nghệ thì sao? Lại ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, lại tặng thêm tiền cho Úc Khải!
Lần này không cần tổ ekip đặc tả, đều có khán giả phát hiện ánh mắt cô nhìn Úc Khải có gì đó không đúng.
[Cái cô Lâm Nghệ