Ngày đầu tiên khải giảng sau dịp Tết Nguyên Đán, Ti Du tự nhiên tỉnh lại.
Nhưng lúc cậu mở mắt ra, thời gian vẫn còn sớm, chưa đến mười giờ.
Cậu vớ lấy chiếc điện thoại trên đầu giường, nhìn một cái, cả Ti Nguy Lâu và Bùi Khuynh Thừa đều gửi tin nhắn Wechat cho cậu.
Ti Nguy Lâu: [Buổi sáng ăn ít cháo đi, còn đang hâm nóng cho em đấy.
Những thứ khác khoan hãy ăn.
/sờ đầu/]Ti Du gập điện thoại lại, nằm dài trên giường lăn qua lăn lại, mặt đỏ bừng.
eo hơi nhức, nhưng kỳ lạ nhất vẫn là chỗ kia, cứ ê ẩm mãi.
Xấu hổ quá rồi, Ti Du không dám nghĩ đến nữa.
Chỉ là bây giờ cậu đang nằm trong phòng của Ti Nguy Lâu, làm ổ trên giường của anh, ngay cả bộ đồ ngủ đang mặc trên người cũng là của người ta.
Ti Du đỏ mặt chui từ trong chăn ra, cầm điện thoại lên một lần nữa, gửi một icon “em rất ngoan ngoãn” cho Ti Nguy Lâu.
Sau đó, cậu lại mở tin nhắn của Bùi Khuynh Thừa ra.
[Ti Du, khi nào thì tôi có thể đến tìm cậu đây?]Ti Di xem thời gian, đáp: [Không cẩn thận ngủ quên mất rồi, tôi tắm rửa xong rồi gọi cậu nhé.
]Phía bên kia cứ như đang đợi tin nhắn hồi âm của cậu, lập tức nhắn trả lời lại: [Được.
]Ti Du đứng dậy, đi tắm cái đã, thật ra lúc gần sáng cậu đã tắm qua rồi, vẫn…… Cậu im lặng quay người, bước ra từ phòng tắm của Ti Nguy Lâu, về phòng mình.
Sau khi tắm rửa xong, Ti Du để trần nửa người sấy tóc, nhưng lại đột nhiên phát hiện nơi xương quai xanh và trước ngực của mình, đều có rất nhiều dấu tích ám muội.
Ti Du: “……”Mẹ nó, con người này tuổi chó hay sao?Mặc dù mắng như vậy, nhưng bản thân cậu lại không kìm lòng được mà mặt đỏ bừng.
Sau khi dọn dẹp xong xuôi, Ti Du bước xuống lầu uống một chén cháo rau, rồi gửi tin nhắn cho Bùi Khuynh Thừa.
Không lâu sau, chuông ngoài cửa đã vang lên.
Ti Du mặc quần áo đàng hoàng rồi ra mở cửa, nhìn thấy Bùi Khuynh Thừa mặc chiếc áo lông dày cộm giống với chiếc áo cậu đang mặc.
Hôm nay Ti Du vẫn mặc chiếc áo lông dày màu trắng, đúng là màu trắng rất hợp với cậu.
Nhìn thấy cậu, con tim Bùi Khuynh Thừa đã len lỏi sự đau đớn.
Dường như đã rất lâu rất lâu rồi cậu ấy chưa gặp Ti Du.
Mấy ngày gần đây cậu ấy cứ mãi luyện giải đề, cứ cho rằng làm như vậy thì nỗi nhớ nhung của mình dành cho Ti Du sẽ ngày một ít đi, nhưng kể từ lúc Ti Du quyết định gặp mặt, thì không lúc nào cậu ấy không nghĩ về Ti Du cả.
Nay lại được gặp cậu một lần nữa, Bùi Khuynh Thừa mới biết, đối với mình mà nói, Ti Du không đơn giản chỉ là một mối tình đầu.
Cậu ấy thật sự rất thích Ti Du, thích đến nỗi tim quặn đau.
“Chào buổi trưa.
” Ti Du mỉm cười chào hỏi Bùi Khuynh Thừa.
Bùi Khuynh Thừa cũng cười đáp lại, nói: “Ti Du.
”“Đi thôi, hôm nay chúng ta phải chơi thật đã.
” Ti Du cười nói.
Bùi Khuynh Thừa gật đầu, sau đó lại lắc lắc cái túi trong tay mình, nói: “Đây là quà tôi tặng cậu, nhưng tôi muốn giữ lại trước, đợi đến khi quay về rồi mới đưa cho cậu, được không?”“Được thôi.
” Ti Du cười rất rực rỡ, cũng không còn ngượng ngùng khi đứng trước mặt cậu ấy như lúc trước nữa, nếu như có thì chỉ còn sự thân thiết và thoải mái giữa bạn bè bình thường mà thôi.
Thái độ như vậy, cũng khiến cho Bùi Khuynh Thừa dần dần thả lỏng hơn, cũng không còn căng thẳng và bi quan nữa.
Cậu ấy là một người rất cổ hủ, luôn nhìn mọi việc một cách rất lý trí.
Bùi Khuynh Thừa biết không có bao nhiêu người có thể đi đến hết đời với mối tình đầu của mình cả, cũng biết được tạm thời bản thân mình không thể thoát ra khỏi vòng tròn tình cảm với Ti Du được.
Nhưng trước khi có thể chính thức thoát ra khỏi cái vòng tròn này, thì lúc Bùi Khuynh Thừa nhìn thấy Ti Du, vẫn cảm thấy buồn.
Bùi Khuynh Thừa nghiêng đầu nhìn Ti Du, nhìn gương mặt trẳng trẻo của cậu đang được ánh mặt trời ngày đông chiếu vào, con tim không kìm chế được, đập liên hồi.
Cậu ấy thích con người của Ti Du, cho dù không dùng thân phận người yêu của nhau, cậu ấy cũng muốn có một ngày cùng Ti Du chơi thật đã, không còn khúc mắt gì với nhau cả.
“Chúng ta đi đâu đây?” Ti Du hỏi Bùi Khuynh Thừa.
Bùi Khuynh Thừa cười, đáp: “Tôi không biết chơi gì thì vui cả, cậu đưa tôi đi nhé.
”“Được thôi.
” Ti Du cười nói: “Vừa đúng lúc để cậu xem thử bình thường người trẻ tuổi chơi cái gì, không chỉ có học tập thôi đâu.
”Bùi Khuynh Thừa ngoan ngoãn gật đầu: “Ừm.
”Cậu ấy đi theo Ti Du, cái gì mà trải nghiệm VR, rồi xe điện đụng, khu trò chơi,…… Có rất nhiều thứ mà trước kia ngay cả chạm cậu ấy cũng chưa chạm qua, bây giờ được Ti Du đưa đi trải nghiệm hết tất cả mọi thứ.
Ti Du cười vui vẻ đến như vậy, cậu ấy cũng cảm thấy vui lây.
Hai người chơi cả nửa ngày trời, buổi trưa lúc ăn cơm, Bùi Khuynh Thừa hỏi cậu có muốn ăn món Tứ Xuyên không, Ti Du nghĩ một hồi, cứ đi vậy.
Hôm nay đáng lẽ cậu không nên ăn món Tứ Xuyên, nhưng có thể ăn một chút món không cay.
Chỉ là cậu sĩ diện, không nói ra lý do thật sự tại sao mình không thể ăn cay được với Bùi Khuynh Thừa, chỉ nói mình bị nóng trong người mà thôi.
Ăn cay là sở thích giống nhau hiếm hoi của Ti Du và Bùi Khuynh Thừa, chỉ là lần này Ti Du không thể ăn cùng cậu ấy được rồi, nhìn thấy dáng vẻ thất vọng của Bùi Khuynh Thừa, Ti Du liền nói: “Đợi đến khi nào chúng ta trở thành anh em tốt, tôi nhất định sẽ thường xuyên ăn cay cùng cậu.
”Bùi Khuynh Thừa cười.
“Sau hôm nay cậu phải bắt đầu tham gia luyện thi rồi đúng không?” Ti Du hỏi cậu ấy.
Bùi Khuynh Thừa gật đầu: “Phải tham gia cuộc thi toán học toàn quốc, sẽ thi vào kỳ nghỉ đông.
”“Sau đó thì sao? Việc được cử đi học của cậu thế nào rồi?”Nói đến những vấn đề này, Bùi Khuynh Thừa không im lặng nữa, còn nói rất nhiều thứ với Ti Du.
Cậu ấy nói sau này có thể bản thân không đến trường được nhiều nữa, bởi vì phải chuẩn bị cho nhiều cuộc thi hơn, còn nói mình phải học trước thứ kiến thức của đại học.
Cậu ấy được cử đi học liên tiếp ba bậc đại học, thạc sĩ, tiến sĩ, cho nên những thứ cần học thì nên học càng sớm càng tốt.
Kiến thức của cấp ba cậu ấy đã học xong hết rồi.
Ti Du bái phục đến muốn cúi rạp đầu xuống đất, Bùi Khuynh Thừa bị cậu chọc cho bật cười.
“Cũng không lợi hại như cậu tưởng đâu, con đường Ti Nguy Lâu chọn cũng gần giống tôi đúng chứ?” Cậu ấy hỏi.
Ti Du gật đầu: “Cũng gần giống vậy.
Nhưng có lẽ lúc cậu ta học nghiên cứu sinh thì sẽ ra ngoài làm thêm, vừa học vừa làm.
”“Cậu ta muốn học chuyên ngành gì? Là chuyên ngành thiên về tính thực tiễn đúng không?”“Cậu ta muốn học ngành Hàng không vũ trụ.
” Ti Du cười: “Ti Nguy Lâu nói bản thân rất thích nghiên cứu vũ trụ, nghiên cứu ngôi sao, tôi nghe cũng không hiểu cho lắm, nhưng tôi cảm thấy sau này cậu ta có thể sẽ chế tạo ra tàu không gian.
”Lúc cậu nói cũng đáng yêu chết đi được, Bùi Khuynh Thừa cười theo, trong lòng rất chua xót, nhưng sau khi cậu ấy nhìn thấy Ti Du vui vẻ như vậy, thì lại cảm thấy Ti Du lựa chọn đến với Ti Nguy Lâu, cũng là một điều rất tốt.
Bởi vì nếu như Ti Du đến với mình, có lẽ sẽ không vui vẻ giống như bây giờ.
Hai người chơi đến khi sắp đến giờ tan học, trời cũng tối dần, Ti Du lên tiếng: “Chúng ta về được chưa?”Bùi Khuynh Thừa ngây người một lúc, mới nhỏ