Lễ kỷ niệm một trăm năm ngày thành lập thành phố Mạn đã được chuẩn bị từ năm trước.
Những người được biểu diễn ở lễ mừng này đều là những nhân vật nổi tiếng.Trước buổi biểu diễn lần này, ban tổ chức bỗng nhiên lại muốn biểu diễn thêm một tiết mục nhảy cổ điển, thời gian biểu diễn cũng không lâu lắm, chỉ có một phút.Nguyên nhân là vì tuần trước thành phố Lâm cũng vừa tổ chức xong lễ kỉ niệm đầy năm, họ biểu diễn một đoạn hí kịch kinh diễm trực tiếp nổi tiếng trong toàn giới.
Ngay cả các phương tiện truyền thông chính thức cũng gọi tên, khen ngợi bọn họ đã truyền bá văn hóa Trung Quốc.Lãnh đạo thành phố Mạn vừa nhìn thấy đã vội vàng đi tìm kiếm một vũ công nhảy cổ điển.Có quá nhiều người muốn lộ mặt trong một sự kiện lớn như thế này, rất nhiều vũ công nổi tiếng nghe tin đều vội vàng đăng ký.
Nhưng ban tổ chức lại đưa ra một yêu cầu đó là vũ công cần phải nhỏ tuổi.
Ngụ ý là ở thành phố Mạn những thanh niên ưu tú xuất hiện tầng tầng lớp lớp.Tin tức này không được truyền đi rộng rãi, chỉ lưu truyền trong giới.
Những tiền bối lớn tuổi đều có một hai học trò cưng, đều muốn đoạt lấy cơ hội này cho học trò nhỏ nhà mình.Nhưng chuyện này cũng không phải cứ là người có tiền mà được, nó liên quan đến mặt mũi của cả thành phố Mạn, đương nhiên phải chọn ra người ưu tú trong những người ưu tú.Vì vậy, lần này họ tổ chức một cuộc thi tuyển chọn, tất cả những vũ công đăng kí đều phải tham gia, cuối cùng chọn ra một người ưu tú nhất.“Em đang ở đâu? Đến chỗ cô mau.”Giọng điệu Bạch Hàm Liễu rất gấp: “Lịch thi đấu đã được định vào buổi chiều ngày chủ nhật, tức là ngày mai.Chúng ta không có nhiều thời gian chuẩn bị, phải nhanh chóng chọn được ca khúc, em còn phải nhanh chóng quen thuộc với các động tác.”Ti Du biết việc này có ý nghĩa gì, nếu cậu có thể thể hiện được bộ mặt của mình tại sự kiện có quy mô lớn như vậy, chắc chắn cậu sẽ có một tương lai tươi sáng.“Cô ơi, em đang ở thành phố bên cạnh, em về ngay đây ạ.”Sau khi nói xong, Ti Du cúp điện thoại.Tạ Hoàn vẫn luôn ở bên cạnh cậu, vừa nghe xong liền kinh ngạc nói: “Cậu phải đi sao? Cô Bạch tìm cậu làm gì vậy?”Lộc Minh và Thẩm Ngộ Bắc cách đó không xa, nghe xong đều nhìn về phía Ti Du.“Có thời gian nói sau nhé, tớ phải về trước.”Ti Du vỗ vỗ vai Tạ Hoàn, sau đó chạy về phía khách sạn mà không ngoái lại.Tạ Hoàn vò đầu, quay lại nhìn một chút, ngay lập tức giật mình.Tại sao mấy người này đều nhìn chằm chằm bóng lưng của Ti Du? Vẻ mặt còn rất nghiêm túc?Cũng không phải, Ti Du (?) vẫn luôn như thế này, ngược lại hai người kia mới thật kỳ lạ.(*) Raw gốc là Ti Du nha.Ti Du hoàn toàn không biết chuyện đang xảy ra ở phía sau, cậu đi thẳng lên tầng cao nhất, rồi gõ cửa căn phòng nơi bố mẹ cậu ta đang ở.Người mở cửa là dì Vu, bà rất ngạc nhiên hỏi: “Tiểu Du, sao con không cùng đi chơi với các bạn vậy?”“Dì ạ, con tạm thời có chút việc cần phải làm, con muốn quay về nhà.” Ti Du nở nụ cười với bà ấy.Triệu Diên cũng đi tới, bà hỏi: “Có chuyện gì vậy?”Ti Du nói sơ qua những gì Bạch Hàm Liễu vừa nói, Triệu Diên nghe xong cảm thấy phấn khích vô cùng.Bà vội vàng quay vào phòng đánh thức Ti Trọng Tấu: “Dậy đi, nhanh nhanh đưa Tiểu Du về nhà.”“Hả? Có chuyện gì vậy?” Ti Trọng Tấu bối rối ngồi dậy.Triệu Diên cũng không có thời gian kể tỉ mỉ, lớn giọng nói: “Đừng hỏi, trước tiên phải đưa Tiểu Du về, sau đó đưa con qua chỗ cô giáo Bạch luôn.”Ti Trọng Tấu vừa nghe thấy cô Bạch là biết có liên quan đến vũ đạo của Ti Du nên nhanh chóng đứng dậy, lấy điện thoại và chìa khóa xe rồi đi ra.Hiếm khi được đi ra ngoài một lần, Ti Du không cho Triệu Diên cùng về.Dù sao thì vẫn còn Ti Nguy Lâu ở đây.
Cậu không dễ dàng gì mới được đến ngắm biển một lần, thật tiếc khi bỏ đi như thế này.Có điều, họ không thể rời đi hết bỏ Ti Nguy Lâu ở lại một mình được, vậy nên Triệu Diên ở lại sẽ tốt hơn.Ti Du và Ti Trọng Tấu nhanh chóng lái xe rời đi.Hai bố con không có chuyện gì để nói nên đành im lặng suốt đoạn đường đi.Ti Du lấy điện thoại và gửi tin nhắn cho Tạ Hoàn: Tớ về đây.Tạ Hoàn trả lời rất nhanh: OKK! Dì Triệu bảo là cậu muốn tham gia thi đấu? Anh Du cố lên!”Sau đó, cậu ta gửi vài cái ảnh động hình con mèo cầm hoa trên tay.Ti Du bình tĩnh và xa cách đáp: “ừm”, tính tình cậu thật lạnh lùng mà.“Cô Bạch tìm con có chuyện gì vậy?” Ti Trọng Tấu đột nhiên mở miệng.Ti Du không ngẩng đầu trả lời: “Trong thành phố có một cuộc thi.”Ti Trọng Tấu: “Ừm.”Trong xe lại một lần nữa im lặng, sau khi vất vả về đến thành phố Mạn, Ti Trọng Tấu đưa thẳng