Lần này Ti Nguy Lâu không đợi trong sân nữa mà đứng đợi ở ngoài cổng.Nhìn có vẻ nhanh hơn một chút so với trước đây.Sau khi nhìn thấy Ti Du và Lộc Minh từ xa đi đến, anh bèn cất điện thoại, bình thản đứng đó nhìn họ.Ti Du nhìn anh, không khỏi buồn cười.
Quả nhiên là Ti Nguy Lâu đang đợi cậu.Vẻ mặt Lộc Minh bình tĩnh, cậu ta cùng đi với Ti Du đến trước cổng.Đi được vài bước, Lộc Minh dừng lại, cậu ta nhìn Ti Nguy Lâu cười nói: “Chào buổi tối, sao cậu lại ở ngoài này vậy?”Giọng điệu của cậu ta thoải mái, nhưng đôi mắt nhìn Ti Nguy Lâu lại căng thẳng, mang một sự thù địch rõ ràng.Ti Nguy Lâu không có cảm xúc gì, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, trầm giọng nói với Lộc Minh: “ Đợi cậu ấy.”Đợi cậu ấy?Đợi ai? Ti Du sao?Tại sao lại đợi cậu ấy?Trong phút chốc, rất nhiều ý nghĩ vạch ra trong đầu Lộc Minh, sắc mặt càng lúc càng khó coi.Ti Du bước đến bên cạnh Ti Nguy Lâu, quay người lại vẫy tay với Lộc Minh: “Tạm biệt, tôi về tới nơi rồi.”“Này, sáng mai tôi đến đón cậu nha.” Lộc Minh vội vàng hẹn cậu.Ti Du gật đầu: “Cậu thấy tiện thì cứ đến, còn thấy không tiện thì thôi.”“Tiện chứ.”Sao cậu ta lại có thể không tiện được!Ti Nguy Lâu lập tức liếc mắt nhìn Ti Du, đảo mắt nhìn quần áo trên người cậu ta rõ ràng là rộng hơn một size, đột nhiên lạnh lùng nói: “Chiếc áo.”“Sao vậy?” Ti Du ngẩng đầu nhìn anh, ngạc nhiên khi phát hiện hình như Ti Nguy Lâu lạnh lùng hơn bình thường một chút.Ti Nguy Lâu hất cằm, lặp lại lần nữa: “Chiếc áo đó, của ai?”“À!” Ti Du hiểu ra.Cậu vội vàng cởi chiếc áo khoác bóng chày đang mặc trên người xuống, nói với Lộc Minh: “Tôi quên mất, chẳng trách tôi đi nãy giờ cũng không thấy lạnh chút nào cả.”“Vậy bộ đồ này để tôi giặt cho cậu hay là…”Lộc Minh đưa tay ra lấy, nói: “Đưa cho tôi đi, không cần giặt làm gì đâu.”Tay cậu ta chạm vào chiếc áo, thậm chí cậu ta còn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Ti Du lưu lại trên đó!Không đợi cậu ta lấy được chiếc áo, Ti Nguy Lâu đã lấy chiếc áo trước rồi.Chính xác mà nói, anh đang nắm lấy cổ tay của Ti Du, thậm chí còn kéo cả tay và áo của Ti Du lại!Ti Nguy Lâu nắm lấy cổ tay Ti Du, nói với Lộc Minh: “ Vẫn là giặt xong rồi trả lại cho cậu thì hơn.”Lộc Minh cau mày, lạnh giọng nói: “Không cần!”Nói xong, cậu ta đưa tay giật chiếc áo lại.Nhưng sau một hồi giằng co như thế, hơi ấm thuộc về Ti Du chẳng còn nữa, lạnh dần đi như trái tim của Lộc Minh vậy.Ti Du chợt thấy Lục Minh có vẻ hơi tức giận.Cậu không hiểu gì cả, bèn hỏi: “Cậu sao vậy?”Lộc Minh dừng lại một chút, nén giận nói: “Không sao, ngày mai tôi sẽ đến đón cậu, ngủ ngon nha.”“...Ngủ ngon.”Ti Du nghi ngờ nhìn theo bóng lưng của cậu ta, tự hỏi sao người này lại không rõ ràng như vậy? Trước đó cũng không như thế mà.Ti Nguy Lâu nghiêng đầu nhìn cậu, thấy cậu lại đang nhìn theo bóng lưng của Lộc Minh vẫn là vẻ mặt lo lắng đó, liền cảm thấy trong ngực khó chịu.Anh khẽ cau mày, đè nén cảm giác xa lạ này, nói với Ti Du: “Vào đi.”“Ừ.” Ti Du gật đầu.Sau khi cả hai vào nhà, Ti Nguy Lâu lại đi vào bếp.Hôm nay Ti Du hơi đổ mồ hôi, chuẩn bị tự đi tắm trước.Nhưng lúc này Ti Nguy Lâu gọi cậu lại: “ Ti Du.”“Hả?” Ti Du từ từ chạy vào bếp: “Sao vậy?”Ti Nguy Lâu ngẩng đầu nhìn cậu, hỏi: “ Lễ Quốc Khánh này cậu đã có kế hoạch gì chưa?”Ti Du: “Chắc là ra ngoài chơi với Hoàn Tử, có chuyện gì vậy?”Cậu rất tò mò, hai người này, tại sao đều hỏi về chuyện nghỉ lễ của cậu làm gì vậy?”Ti Nguy Lâu im lặng hồi lâu, mới hỏi: “ Cậu có thích mèo không?”“Thích chứ.” Ti Du nói: “Sao vậy? Nghỉ lễ với thích mèo thì có liên quan gì với nhau chứ?”Ti Nguy Lâu khẽ cười, nói: “Lễ Quốc Khánh này tôi muốn tới thành phố Lâm một chuyến, xem thử mèo tôi nuôi.”“Cậu còn nuôi mèo nữa sao!” Mắt của Ti Du sáng lên, đến gần kệ bếp nhìn anh, hứng khởi nói: “Là giống mèo gì?Cậu nuôi nó khi nào vậy?”“Mèo mướp, tôi nuôi nó lúc học lớp 9.”Ti Du ngạc nhiên hỏi: “Vậy sao không mang nó đến đây?”Ti Nguy Lâu nhìn cậu, cười nói: “Bởi vì chính tôi cũng là một người chân ướt chân ráo mới đến, không dễ dắt theo một miệng ăn nữa.”“Vậy à.” Ti Du mím môi.Cậu đưa ngón tay chọc vào kệ bếp, sau đó lúng túng nói nhỏ: “Vậy bây giờ cậu có thể mang nó đến đây rồi.”Ti Nguy Lâu khẽ cười, nói; “Kỳ nghỉ này tôi muốn đi thăm nó, cả đi lẫn về cũng chỉ mất một ngày, cậu có muốn đi không?”Ti Du khẽ nhìn anh một cái, nói: “Nếu như cậu muốn tôi đi thì…”“Tôi muốn chứ.” Ti Nguy Lâu nói ngay lập tức.Ti Du cong môi, nói: “Thế thì đi chứ.”Ti Nguy Lâu bật cười, ánh mắt rơi trên người Ti Du, nhìn thấy mang tai của đối phương dần dần đỏ lên.Rất đáng yêu.Dáng vẻ nhoài người yếu đuối lại che giấu khí thế này thật giống với con mèo mướp ấy.Khóe mắt Ti Du liếc nhìn biểu cảm của Ti Nguy Lâu, thấy tâm trạng của Ti Nguy Lâu dường như đã tốt trở lại.Vừa rồi ở ngoài cửa, cả người anh đều là bặm môi tức giận.Ti Du thấy dáng vẻ của anh như bây giờ mới tốt, dáng vẻ mới vừa lúc nãy thật là có chút dọa người.“Tối nay chơi vui không?” Ti Nguy Lâu đột nhiên hỏi.Ti Du khựng lại, nói: “Cũng được, chơi cũng khá vui.”“Ừ.” Ti Nguy Lâu cụp mắt xuống, khóe môi mím chặt.Anh cũng không biết bản thân bị làm sao mà đột nhiên thấy mình không thoải mái, anh chỉ muốn hỏi, muốn biết Ti Du và Lộc Minh đã làm những gì thôi.“Đi ăn món gì rồi?” Ti Nguy Lâu lại hỏi.Ti Du nói: “Món ăn Quảng Đông, quán ăn đó là mẹ của cậu ta đầu tư, mùi vị không tệ, lần sau cậu có thể đi ăn thử.”Ti Nguy Lâu gật đầu: “Vậy sau đó thì sao? Đi chơi cái gì?Sao lại về muộn như vậy hả?”“Còn đi trượt băng nữa.”Ti Du rất phấn khích khi nói đến chuyện này: “Hôm nay là lần đầu tiên tôi trượt băng, nhưng Lộc Minh chỉ mới dắt tôi đi hai vòng, tôi đã có thể tự đi rồi! Mặc dù sau đó tôi lại bị ngã vài lần, nhưng thực sự cảm thấy chơi vui hơn trượt patin nhiều.”“Tất nhiên có thể là vì tôi chán trượt patin.” Ti Du cười híp mắt.Cậu đưa tay ra đón lấy chiếc cốc do Ti Nguy Lâu đưa tới, nhấp một ngụm sữa bò nóng hổi.Ti Nguy Lâu nhìn sắc mặt của cậu, vừa cởi tạp dề, vừa nói bâng quơ: “Nghe có vẻ vui lắm ha, chỉ là tôi chưa từng trượt, không tưởng tượng ra được.”Ti Du khựng lại, uống thêm một ngụm sữa bò.Cậu cụp mắt lại không nhìn Ti Nguy Lâu, hai tay cầm cốc sữa đưa lên môi, giọng nói nói đều bị thu vào cốc sữa, nghe có chút bức bách: “Vậy đợi tới lúc Quốc Khánh quay trở lại, tôi sẽ đưa cậu đi chơi.”Ti Nguy Lâu khẽ cười, nói: “Vậy thì làm phiền cậu rồi.”Ti Du: “....”Tại sao cậu cứ thấy lại bị đưa vào bẫy rồi? Ti Nguy Lâu sẽ không giả vờ đáng thương trước mặt cậu đấy chứ?“Uống xong chưa? Không phải là cậu muốn đi tắm sao? Đi mau đi.” Ti Nguy Lâu dịu dàng nói.Ti Du gật đầu, uống hết ngụm sữa cuối cùng.“Đưa cho tôi.” Ti Nguy Lâu cầm lấy chiếc cốc.Ti Du lên lầu đi tắm.Sau khi tắm xong, cậu có chút phấn khích khó có thể lý giải được.Ngủ không được, lại không muốn làm bài tập về nhà, cậu quyết định chọn hai trò để chơi.Cậu mở trò chơi lên, mở app phát sóng trực tiếp lên một cách thuần thục.Không có thông báo, cũng không có tương tác.Nhưng khi Ti Du lên sóng, hàng nghìn người đi vào phòng phát sóng trực tiếp, chỉ trong vòng 5 phút, số lượng người đã vượt quá 100.000 người![A cục cưng ~ cuối cùng cậu cũng nhớ ra tài khoản phát sóng trực tiếp của mình rồi huhuhu][Anh Du anh Du! Mặc dù cậu múa rất đẹp nhưng tôi vẫn thích tư thế hiên ngang của cậu khi ở trong Hạp Cốc như cũ hơn!][Tôi thì lại khác, tôi thích sự điềm tĩnh và trấn định của anh Du trong trò chơi Áo cưới giấy!][Anh trai thần tiên hôm nay lộ diện rồi! Muốn thấy mặt!]Ti Du liếc mắt, nói: “Hôm nay vẫn chơi game, có thể lộ diện nha!”Nói xong, cậu mở webcam lên, chỉnh lại vị trí ống kính, gương mặt thanh tú tươi tắn của cậu hiện lên ở góc màn hình.[A a a a a a~!][Woo hoo anh Du nên ở khu nhan sắc mới đúng! Sao lại ở khu trò chơi vậy!][Khi nào anh trai thần tiên có thể múa lại lần nữa vậy! Cầu xin đó!]Ti Du bấm vào trang xếp hạng và nói: “Nếu tâm trạng tốt thì tôi có thể múa lại lần nữa, để kêu Hoàn Tử quay hình lại cho tôi.”“Ừ đúng rồi, Hoàn Tử đang bận học bài.”“Cái gì? Cậu ấy cũng đang phát sóng trực tiếp?”Ti Du kinh ngạc, cậu bấm vào phòng phát sóng trực tiếp của Tạ Hoàn, thấy thật sự Hoàn Tử đang phát sóng trực tiếp.Nhưng nội dung mà cậu ta phát sóng trực tiếp lại là, đắm chìm trong đống bài tập về nhà!“Ha ha ha ha!” Ti Du bật cười như được mùa.Các chủ sở hữu của B trạm sẽ tiến hành xem xét và đánh giá để trao thưởng vào cuối năm, dữ liệu của Tạ Hoàn năm nay rất tốt, nếu duy trì được độ nổi tiếng, cậu ta thực sự có thể giành được giải thưởng.Ti Du cảm thấy rằng Tạ Hoàn vì để giành được giải thưởng, thật sự là đã tốn rất nhiều công sức.Vốn dĩ cậu muốn chơi game, nhưng vì để tăng thêm độ nổi tiếng cho cậu con trai ngốc nghếch của mình nên cậu không chơi nữa, thay vào đó là vào phòng phát sóng trực tiếp mà Tạ Hoàn đang đắm chìm trong đống bài tập về nhà, xem chương trình phát sóng trực tiếp của cậu ta và đọc bão bình luận của cậu ta.“Cứu mạng với, đây là chủ đề quái quỷ gì vậy?”“Tới khi nào thì Hoàn Tử mới làm xong bài tập về nhà đây?”“Tại sao Hoàn Tử vừa chơi game vừa đọc sách mà lại không bị cận thị vậy chứ?”Ti Du đọc tới bình luận này, đột nhiên bật cười, nói: "Các cậu không biết đó chứ.
Trước khi vào trung học cơ sở, thậm chí Hoàn Tử còn không chạm vào điện thoại được lần nào.
Lúc xem TV thì sẽ phải kiểm soát thời gian.”"Cho nên mỗi ngày điều mà cậu ấy cảm thấy hạnh phúc nhất chính là ở nhà của tôi, bởi vì cha mẹ của tôi sẽ không có ở nhà, cho nên bọn tôi muốn xem cái gì thì xem cái đó.”Đột nhiên, cậu nhìn thấy một dòng bình luận: [Anh Du, anh Du, anh đã xem video trên trang chủ của B trạm chưa? Đó là một trong những từ "fan nhan sắc"!]Sau đó, mọi người đều đang lướt xem điều này.Bản thân “fan nhan sắc” tức giận đập vỡ hai chiếc tivi nhỏ, nhỏ nhẹ hỏi: [Anh Du, anh đã xem chưa? Em gửi tin nhắn riêng cho anh rồi đấy ~]Ti Du nhướng mày: “Nhìn đi, edit rất tốt, kỹ thuật của cậu có thể tạo thành một đôi với Hoàn Tử.”“Fan nhan sắc” lộ ra vẻ ngượng ngùng.
Sóng bình luận đều là "Ha ha ha.”Sau đó, tất cả mọi người bắt đầu lướt điên cuồng, chủ yếu đều là hỏi những thiếu niên đó là ai, hỏi cậu ấy có biết Triệu Diên hay không.Ti Du không thể nói về Triệu Diên, vì vậy cậu nói về những người khác: "Đó là những bạn học của tôi.”Mọi người: !!!"Họ đều là người nghiệp dư, cũng không có bị ảo game.Mọi người đừng đoán, cũng đừng làm phiền cuộc sống của người khác.”Giữa lúc Ti Du đang nói, bên cuối cùng Tạ Hoàn cũng kết thúc.Tạ Hoàn đứng dậy, vươn vai vài lần, các khớp xương kêu lên răng rắc.
Nửa vạt áo bị hành động của cậu ấy làm kéo lên, để lộ ra vòng eo thon nhỏ, cơ bụng thoáng hiện lên.Quản trị viên lập tức nhắc nhở: [Nội dung streamer không hợp lệ.]Ti Du nhìn vào lời nhắc nhở, cười đến ngốc luôn