Những ngày ở vùng địa cực dường như trôi qua rất nhanh, lại dường như trôi qua rất chậm.
Ti Du sắp cảm giác mình chưa làm được gì với Ti Nguy Lâu thì đã kết thúc rồi, nhưng đã quá lâu khiến cuộc sống của họ bị đảo lộn.
Sau khi quay về trường, Ti Du phát hiện Lộc Minh và Bùi Khuynh Thừa vẫn chưa đi học, thậm chí ngay cả Thẩm Ngộ Bắc, lúc đi luyện tập Ti Du cũng không thấy cậu ta.
Hình như ba người họ không ở trường.
Ti Du ngồi ở chỗ mình, nhìn đi nhìn lại hai hai chiếc ghế trống cạnh nhau.
Ti Nguy Lâu thấy dáng vẻ này của cậu, có phần bất lực lại có phần đau lòng.
Ti Du là như vậy, rõ ràng là rất kiêu căng, nhưng lại lương thiện, ấm áp hơn bất kì ai.
Ti Nguy Lâu lấy ra cuốn sổ nhỏ mà họ dùng để chuyển lời nhắn, viết lên trên một hàng chữ, đưa cho Ti Du.
“Nghe giảng trước đã, sau giờ học tôi sẽ nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì.
”Ti Du xem xong rồi thở phào nhẹ nhõm.
Thật ra lúc trước cậu rất sợ khi ở địa cực, sợ họ buồn vì bị cậu từ chối, sợ họ sẽ khó chịu, lúng túng.
Khi thấy bọn họ không đi học, Ti Du bắt đầu lo lắng.
Nhưng bây giờ có vẻ như Ti Nguy Lâu đã biết lý do Tiết đầu tiên trôi qua rất nhanh, Ti Du liền kéo ống tay áo của Ti Nguy Lâu hỏi: “Rốt cuộc là thế nào, có phải bọn họ không đi học là vì em không?”“Không phải.
” Ti Nguy Lâu cầm ngược tay cậu, nói: “Hôm nay Bùi Khuynh Thừa sẽ gặp giáo viên của ban tuyển sinh đại học Kyoto, vì quy định mới, nhóm học sinh được cử đi học cần được giới thiệu sẽ phải kiểm tra kỹ lưỡng một lần nữa và phỏng vấn.
”“Có lẽ thời gian này Bùi Khuynh Thừa sẽ không đi học, phải ở nhà chuẩn bị cho kì thi.
”Ti Du thở phào nhẽ nhõm rồi lại hỏi tiếp: “Còn hai người kia thì sao?”Ti Nguy Lâu nói: “Thẩm Ngộ Bắc có kì thi Toefl vào hai ngày này, bây giờ đang tập trung học.
Lộc Minh cũng thế, trước đây cậu ta đã gửi hồ sơ đến một trường trung học nước ngoài với điểm NSAA tốt hơn và cậu ấy đã nhận được lời đề nghị, cho nên bây giờ cậu ấy cũng phải thi Toefl.
”“Vậy thì tốt.
” Ti Du gật đầu.
Sau rồi cậu lại nhíu mày, quan sát tỉ mỉ Ti Nguy Lâu mấy lần, nghi ngờ nói: “Sao anh lại biết? Các cậu liên từng liên hệ cho nhau à?”Ti Nguy Lâu liền cười, giơ tay xoa đầu cậu nói: “Biết em nhớ bọn họ, hôm qua tôi đã hỏi bọn họ là chuẩn bị làm gì.
”Thực ra, anh không hỏi về chuyện đó vào ngày hôm qua, là hôm ở vùng địa cực, khi Ti Nguy Lâu tiễn ba người họ thì có nói chuyện.
Ngoài dự liệu, họ lại đứng cùng một chỗ, nhưng không căng thẳng như trước, rất yên bình.
Bọn họ còn ăn sáng cùng nhau, nói chuyện xem có dự định gì trong tương lai.
Đúng là ba người họ đang trốn Ti Du, bọn họ tỏ ra bình tĩnh và yên lặng trước mặt Ti Du, nhưng thực ra là giả.
Nhưng bọn họ không đến trường, không hẳn hoàn toàn là vì Ti Du, tình huống mà Ti Nguy Lâu vừa nói cũng là lý do.
Trước khi Ti Du từ chối bọn họ, họ đã có những con đường phải đi, nhưng vì Ti Du ở đây, cho nên không muốn rời đi.
Nhưng bây giờ họ không có lí do gì để ở lại.
“Sau tết Nguyên Đán, tôi phải chuẩn bị đi thi.
” Ti Nguy Lâu nói.
Ti Du ngạc nhiên: “Thi gì?”“Cuộc thi Vật lí Trung học Toàn cầu.
” Ti Nguy Lâu nói, “Tôi có thể phải tham gia các buổi huấn luyện trong những ngày cuối tuần trong tương lai, vì vậy tôi không thể đi cùng với em được.
”Ti Du nhớ ra rồi.
Trước đây cậu đã nghe nói rằng ba người đứng đầu trong các cuộc thi trung học khác nhau sẽ thành lập một đội tuyển quốc gia và thi đấu trên toàn thế giới.
“Vậy chuyện anh được cử đi học có đổi chuyên ngành được không?” Ti Du hỏi.
Ti Nguy Lâu kinh ngạc nói: “Em vẫn nhớ sao?”Trước kia anh chỉ thuận miệng nói vài câu, nói rằng mình không có quyền tự do lựa chọn một chuyên ngành ngẫu nhiên khi anh được cử đi học lần trước, không ngờ rằng Ti Du lại nhớ.
“Nhớ chứ.
” Ti Du thúc giục: “Xảy ra chuyện gì? Điểm của anh ở dưới cũng lâu rồi.
”Ti Nguy Lâu cười, nói: “Giáo viên ban tuyển sinh từng tìm tôi, tôi có thể tự chọn ngành mình thích.
”Ti Du mừng muốn chết, nhào tới ôm lấy Ti Nguy Lâu.
Ti Nguy Lâu cũng ôm lại cậu.
“Hai vị, hai vị!” Tạ Hoàn đứng nghe ở góc tường một lúc lâu, thấy hai người họ càng ngày càng quá đáng, bây giờ còn ôm nhau nữa, liền vội vã xoay người nói: “Hai người chú ý chút đi, vẫn còn đang trong lớp đấy!”Ti Du thoát khỏi vòng tay của Ti Nguy Lâu, giơ tay lên đập vào đâu Tạ Hoàn: “Nói gì thế, hai người bọn tớ đều là nam nhi, ôm một tí thì sao? Lúc trước cậu còn ôm tớ trước mặt lão Hồ đấy!”“Có giống nhau à?” Tạ Hoàn ấm ức nói: “Hai chúng ta là huynh đệ.
”“Nhưng cậu với cậu ta.
” Cậu bĩu môi nhìn qua Ti Nguy Lâu: “Hai người là huynh đệ trong sáng à?”Hai tai Ti Du đỏ bừng, đưa tay xoay mặt cậu ta lại, nói: “Câm miệng đi, con trai ngốc! Hai người bọn tôi trong sạch!”Tạ Hoàn bị cậu cưỡng chế quay người lại, nói lầm bầm: ”Trong sạch gì chứ, tôi thấy hai người hôn rồi đấy.
”Ti Du: “!”Cậu nghe xong, cổ liền đỏ bừng ngay lập tức.
Ti Nguy Lâu không nghe rõ, nhưng nhìn gương mặt đỏ bừng của Ti Du, anh bắt đầu tò mò Tạ Hoàn đã nói gì.
Ti Du không có thời gian để ý đến cậu ta mà chỉ tập trung vào việc hồi tưởng.
Đợi đã, sao Tạ Hoàn lại thấy bọn họ hôn nhau được chứ!Họ từng hôn ở trên sân trượt băng, trong phòng cũng có, trên ban công rồi suối nước nóng cũng có… Cứu mạng!Ti Du mặt đỏ tới mức muốn nổ tung rồi!Cậu đang làm gì thế này! Mới chỉ có mấy ngày, cậu với Ti Nguy Lâu đã hôn nhiều như thế rồi!Ti Du nằm sấp lên bàn, quyết định làm một con chim cút, còn hơn là không nói chuyện nữa huhuhu!Ti Nguy Lâu nhìn vẻ mặt đau khổ của cậu, vô thức cảm giác mình có liên quan đến chuyện này, liền biết ý không nói chuyện, không chọc giận cậu.
Anh cúi đầu, tiếp tục phác thảo trên giấy.
Đây là một kế hoạch học tập mới của Ti Du.
Anh đã chuẩn bị lâu rồi, chỉ là bị Bùi Khuynh Thừa giành trước, bây giờ có thể dùng được rồi.
Trước kia anh từng tra điểm chuẩn của Học viện múa Bắc Kinh bao năm qua, nếu Ti Du có thể xác định được giảm bao nhiêu điểm, có lẽ có thể tiết kiệm được khoảng 30 điểm trong bài kiểm tra.
Cách kì thi đại học còn hơn một năm, mặc dù Ti Du học chậm, lớp 12 cố gắng học thì vẫn kịp.
Sau khi lên kế hoạch, khi tan học vào buổi tối, Ti Nguy Lâu đưa Ti Du đến hiệu sách.
Ti Nguy Lâu đã cẩn thận lựa chọn sách tham khảo và sách giải đề phù hợp với Ti Du, tài liệu Bùi Khuynh Thừa đưa lúc trước vẫn dùng được, là tấm lòng thành của cậu ta, Ti Nguy Lâu không keo kiệt đến mức lãng phí tài nguyên.
Ti Du ở đầu bên kia lang thang trong khu tiểu thuyết, thỉnh thoảng lấy ra một cuốn sách để đọc, nhìn qua còn thấy chăm chỉ hơn Ti Nguy Lâu.
Mua sách xong, hai người rời khỏi hiệu sách và về nhà.
Trong nhà vẫn không có ai, nhưng vì có dì giúp việc nên rất sạch sẽ.
Biết tối nay họ ăn cơm ở nhà, nên bà ấy đã nấu cơm xong rồi