Quân Phong Ảnh giương mắt nhìn dải lụa loạng choạng bay đi, hơi hơi nhíu mày.
Cô có chút sợ nó sẽ đi gây họa cho kẻ khác, nhưng nghĩ đến việc Cố Thương Vinh có truyền tống...
Vừa nghĩ xong, bóng dáng Cố Thương Vinh và Thích Dã đã xuất hiện ngay trước mặt Quân Phong Ảnh.
Lưu Lệ:???
Cố Minh Minh:!!!
Ta Tranh:!!!
Lưu Lệ:!!!
Cố Thương Vinh và Thích Dã:...
Cố Thương Vinh im lặng móc ra một cái mắt kính đeo lên, vài phút sau buông nó xuống.
" Cô đánh nó chạy?" Cố Thương Vinh cúi đầu hỏi Quân Phong Ảnh đang ngồi trong xe.
" Chạy rồi.
"
" Thu tiểu thư.
Có lẽ chúng ta cần gặp lại ở Cục Quản Lý Thần Bí Học, tôi nghi ngờ cô không phải người.
" Cố Thương Vinh nói với vẻ mặt nghiêm túc.
" Tôi nghi ngờ anh đang mắng tôi không phải người."
" Không, đây chỉ là trần thuật sự thật.
"
" Sự thật ngươi mắng trẫm không phải người?!"
" Không có người thường nào có thể khiến B - 70 từ bỏ con mồi.
"
" Trẫm không phải người thường.
Trẫm là cửu ngũ chí tôn, long uy của trẫm dọa chạy một con rắn thì có là gì?"
" B - 70 không phải rắn.
"
" Nhưng nó bò!"
" Anh, anh ơi.
Mọi người đang nói gì vậy? " Cố Minh Minh hít sâu một hơi, rụt rè chen chân.
" Em và...!Tạ thiếu gia...!Không, mọi người cùng tôi trở lại Cục Quản Lý Thần Bí Học.
"
Bởi vì mỗi lần truyền tống của Cố Thương Vinh chỉ mang theo một người, hơn nữa dường như có hạn chế gì đó nên lần này anh ta cùng lên xe với em trai mình - đương nhiên có thể là anh ta không nỡ để em trai bảo bối ở với một kẻ tình nghi không còn là người.
Suốt dọc đường đi Cố Minh Minh không hổ là Người Lạc Quan, luôn tìm kiếm đề tài nói chuyện khiến bầu không khí trong xe rất thoải mái.
" Chị Quân là diễn viên sao? " Cố Minh Minh có chút hiếu kỳ nhìn Lưu Lệ.
" Đúng vậy, sao cậu nhìn ra?"
" Đa phần là nhờ dáng ngồi của chị ấy...!Nói thế nào nhỉ, bởi vì diễn viên luôn đứng trước ống kính, dáng vẻ đi đứng của họ luôn đặc biệt chuẩn mực, để lúc nào lọt vào ống kính cũng thu được một bức ảnh hoàn mỹ xinh đẹp.
Một phần là do khí chất, có vẻ chị ấy vừa diễn một vai đức cao vọng trọng, trên người chị ấy vẫn lưu lại hình bóng cao ngạo và quyền uy.
"
Quân Phong Ảnh lén lút nghe toàn bộ lời khen cao ngạo nâng cằm.
" Hơn nữa lúc nãy chị ấy lỡ lời tự xưng "trẫm", hình như vai diễn của chị ấy là một nữ hoàng.
"
" Khụ khụ...!Cái này thì...!" Lưu Lệ có chút khó đáp lời, cô cũng không thể nói nghệ sĩ nhà mình có bệnh đúng không?!
"Nữ sĩ là Quân Phong Ảnh? Thu đại tiểu thư vừa bị Thu gia cắt đứt quan hệ?" Tạ Tranh vốn đi cùng xe với Cố Minh Minh bỗng nhiên lên tiếng, đây vốn có thể coi là một lời chế giễu, nhưng không hiểu kiểu gì khi vào miệng Tạ Tranh lại trở nên khá êm tai - tóm lại không còn cảm giác bị chế giễu