--Dịch : Autumnnolove--
????????Merry Chirstmas!!!!????????
CHƯƠNG 173
Trông kiểu cách của Lạc Ninh thật giống với những người chơi đổ thạch chuyên nghiệp.
Lạc Ninh cười nói: "Trước kia có tham khảo người khác một chút."
"Xem như thế nào? Cô cũng dạy chúng tôi một chút được không?". Tô Thanh Lam và Nghê Hân Toàn lập tức cảm thấy hứng thú.
Lạc Ninh chỉ vào một khối ngọc thô, nói: "Nguyên thạch ở tất cả các chợ phiên đều giống nhau được chia thành ba loại, toàn đổ mao liêu* chính là loại này, nhìn không khác gì một cục đá, không ai biết được bên trong có chứa ngọc bích hay không."
(*) Toàn đổ mao liêu/nguyên thạch toàn đổ: nguyên thạch chưa qua cắt mài, nếu nguyên thạch có màu xanh thì gọi là Sắc liêu, nếu màu xanh không đều gọi là Hoa bài liêu, nếu không có màu xanh gọi là gạch liêu.
"Giá cả của loại này tương đối rẻ hơn hai loại còn lại rất nhiều, mua chơi thì thú vị hơn."
"Loại đã bị lộ ra một phần này chính bán đổ mao liêu*, cũng đồng nghĩa với việc sẽ đổ ra ngọc. Nhưng nửa bên kia có thể chứa được bao nhiêu viên ngọc, ngọc có vết rạn hoặc rêu** hay không thì phải xem vào vận khí của người đổ."
(*) Bán đổ mao liêu/nguyên thạch bán đổ: nguyên thạch được làm lộ một phần, phần này được gọi là cửa sổ. Cửa sổ này có thể là phỉ thúy, sương trắng hoặc các dấu hiệu khác. Nếu mở được cửa sổ có phỉ thúy hoặc các dấu hiệu tốt cho thấy có phỉ thúy thì giá của nguyên thạch bán đổ sẽ tăng lên. Ngược lại nếu lộ ra dấu hiệu xấu thì giá nguyên thạch sẽ giảm.
(**) Rêu: Rêu có thể bám vào trên nguyên thạch và ăn sâu vào trong lõi làm giảm giá trị của phỉ thúy bên trong.
"Cuối cùng chính là minh liêu, loại này về cơ bản đã được cắt ra cả rồi, loại này tuy có giá đắt nhất ở đây nhưng sẽ giá trị sẽ không tăng lên. Nếu muốn chơi đổ thạch thì không có ai lựa chọn loại này."
Tô Thanh Lam và Nghê Hân Toàn nghe đều hiểu, loại minh liêu này cho độ rủi ro thấp nhưng giá cao, hơn nữa khuyết điểm của nó chính là không tạo ra được sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ khi chơi đổ thạch.
"Sau đó các người nhìn vào một khối toàn đổ mao liêu, bề mặt của nó..."
Lạc Ninh phổ cập một vài kiến thức cơ bản về nguyên thạch phỉ thúy, lúc này cũng có một người phụ trách phát sóng trực tiếp đi theo các cô.
[ Học sinh giỏi có khác, mấy cái này cũng biết luôn ]
[ Tri thức của Lạc Ninh cũng quá uyên bác, sao tôi cứ có cảm giác không có cái gì mà cô ấy không biết vậy nhỉ ]
[ Không phải là cô ta không hiểu mà bày đặt hiểu biết sao? ]
[ Những gì cô ấy nói đều đúng mà, ít nhất về mặt lý thuyết thì cô ấy đã thật sự nắm được, nghe còn rất chuyên nghiệp đó ]
[ Cũng không biết nguyên thạch mà cô ta mua có thể giải ra phỉ thúy không ]
[ Cứ chờ xem có gặp may không thôi. Nhưng mà khả năng Bạc Tương Tương chọn được nguyên thạch có phỉ thúy cao hơn một chút đó. ]
[ Lầu trên sao lại nói như vậy? ]
[ Tôi có nghiên cứu và phát hiện ra Bạc Tương Tương luôn gặp chuyện may đó, đổ thạch còn không phải là trò hên xui may rủi sao ]
[ Cũng không dám nói, chúng ta cứ chờ xem đi ]
Lần này lại không có nhiều antifan ra mặt mắng Lạc Ninh, dù sao đã bị vả mặt vô số lần, bọn họ cũng học được bài học rồi.
Lạc Ninh vừa giảng giải cho hai người Tô Thanh Lam, vừa ghi xuống những con số trên mao liêu mà mình nhìn trúng.
Nghê Hân Toàn hỏi: "Tiểu Ninh Ninh, đây đều là những mao liêu mà em muốn mua sao?"
Lạc Ninh gật đầu: "Đúng vậy, đều là những mao liêu em nhìn trúng."
Nghê Hân Toàn chủ động nói: "Hay là em cũng giúp chị chọn mấy khối đi, tuy rằng em nói nhiều về cách xem nguyên thạch nhưng mà chị vẫn còn chưa hiểu lắm, hoàn toàn không biết nên chọn thế nào."
Tô Thanh Lam cũng tán đồng nói: "Đúng vậy, cô cũng giúp chúng tôi chọn mấy khối đá đi."
Lạc Ninh khẽ cười, nói: "Chỉ cần các cô tin tôi, tất nhiên là không thành vấn đề rồi."
"Tin chứ, tất nhiên là tin cô rồi!"
"Đúng vậy, không tin em thì bọn chị tin ai!"
Hai người nói cùng một lúc.
Lạc Ninh suy nghĩ một lúc rồi nói: "Hay là thế này đi, hai người tự mình chọn vài khối nguyên thạch mao liêu đến đây, sau đó tôi giúp các người chọn lại một lần."
"Như vậy các người cũng cảm thấy vui vẻ và thú vị hơn."
Nếu như vì vậy mà thật sự giải ra ngọc thì cũng không thể xem như là do cô chọn, không khiến cho người khác quá chú ý.
"Được đó, chị cũng nghĩ như vậy. Tiểu Ninh Ninh em quá chu đáo luôn, nếu em mà là đàn ông thì tốt rồi, chị nhất định sẽ đeo bám chừng nào gả được cho em mới thôi."
Nghê Hân Toàn ôm cánh tay Lạc Ninh vừa cười vừa lắc lắc. Cô thật sự đã có suy nghĩ này trong đầu, nếu như Lạc Ninh là nam thì làm sao cô còn có thể thích tên Nguyên cặn bã kia, trực tiếp theo đuổi rồi gả cho Lạc Ninh là được rồi.
Tô Thanh Lam cũng trêu ghẹo: "Nếu mà vậy thì chị nghĩ tới lượt chị sao, bởi vì em sẽ đu bám Tiểu Ninh Ninh trước bắt cô ấy phải lấy em rồi."
Lạc Ninh luôn rất chiều chuộng các cô, bây giờ cô không thể không nâng cao tiêu chuẩn chọn bạn đời của mình một chút.
[ Ha ha, thế giới này là của Ninh ca, năng lực bạn trai max, người đẹp đều muốn gả ]
[ Bên trái là một người đẹp thanh thuần, bên phải là một người đẹp quyến rũ, quá ghen tị với diễm phúc này! ]
[ Ninh ca, chị còn thiếu đồ trang sức đeo chân không? ]
[ Tôi thì hâm mộ Lam Lam và Toàn Toàn, tôi cũng muốn ôm Ninh ca không muốn rời tay ]
Các fan nữ thì hâm mộ Tô Thanh Lam và Nghê Hân Toàn, fan nam cũng như người qua đường thì hâm mộ Lạc Ninh có thể trái ôm phải ấp. Mọi người ở phòng phát sóng trêu chọc nhau mang lại bầu không khí rất hài hòa, đồng thời người hâm mộ Lạc Ninh cũng tăng nhanh liên tục.
–Dịch: Autumnnolove–
Bởi vì khu giao dịch bên này có rất nhiều mao liêu nên Tô Thanh Lam và Nghê Hân Toàn tạm thời tách nhau ra đi chọn, sau đó mới đến tìm Lạc Ninh hỗ trợ sàng lọc lại lần cuối. Vì vậy lúc này Lạc Ninh cũng đang tự mình quan sát và chọn mao liêu.
Lạc Ninh nhìn trúng một khối mao liêu khá lớn nằm trong góc, cô vừa mới nâng bút chuẩn bị ghi số thứ tự lên giấy thì bên cạnh vang lên một giọng nam.
"Khối mao liêu này chính là cục đá không được xem trọng nhất trong chợ phiên lần này. Mặt ngoài thô ráp, màu tối, độ cứng thấp, trên đó còn có rêu đá, cơ bản là không có hy vọng có thể giải ra phỉ thủy đâu."
Lạc Ninh quay đầu lại liền nhìn thấy Phùng Ngọc Hạo đứng ở sau lưng cô: "Phải không? Nhưng mà tôi cảm thấy tảng đá này rất được."
Phùng Ngọc Hạo không hề che giấu ánh mắt nóng bỏng của hắn, nhìn Lạc Ninh hỏi: "Cô nhìn ra nó rất được ở chỗ nào vậy?"
Lạc Ninh nhàn nhạt đáp: "Hợp mắt tôi là được."
Nói xong cũng trực tiếp ghi xuống giấy một con số, hoàn toàn ngó lơ ánh mắt nóng bỏng của Phùng Ngọc Hạo.
Sau đó cô lại phát hiện người của Phùng Ngọc Hạo "không cẩn thận" đẩy ngã người đang phụ trách phát sống của cô. Thiết bị phát sóng trực tiếp cũng bị ngã mà hỏng rồi, người của hắn đang cáo lỗi cũng người quay phim và nói muốn bồi thường.
Phùng Ngọc Hạo này chắc chắn là cố tình.
Không phải nói tên này thích theo đuổi người phụ nữ của Hoắc Dã sao? Vậy bây giờ hắn xuất hiện ở đây có ý nghĩa gì?
"Cô Lạc, mắt nhìn của cô hôm nay hẳn là không được tốt lắm."
Phùng Ngọc Hạo lấy một tấm danh thiếp đưa qua cho Lạc Ninh, "Đây là danh thiếp của tôi, rất vui vì được gặp mặt cô Lạc."
Lạc Ninh nhướng mày: "Anh biết tôi sao?"
Kiếp trước cô cũng không có chuyện gì liên quan đến Phùng Ngọc Hạo, theo lý thuyết thì cho đến lúc này phía Cẩu Trinh Mị và Phùng Ngọc Tiêu vẫn còn chưa biết đến thân phận của cô.
Phùng Ngọc Hạo nở một nụ cười hắn tự cho là dịu dàng phong độ đẹp trai, "Cô Lạc là người đẹp nổi tiếng trong giới giải trí, tất nhiên là tôi biết rồi."
Sau đó hắn lại mỉm cười và mời gọi: "Tôi nghiên cứu về ngọc bích khá nhiều, nếu cô không ngại thì để tôi đưa cô đi xem được không?"
Lạc Ninh lắc đầu cự tuyệt: "Ngại! Tôi tin tưởng vào mắt nhìn của mình, tự mình xem là được rồi."
Nói đến chuyện chơi đổ thạch thì em của hắn cũng không hề kém cạnh ai.
Thấy Lạc Ninh cự tuyệt, Phùng Ngọc Hạo có chút không vui, "Cô Lạc, cô cứ từ chối tôi như vậy mà thấy yên ổn sao?"
Sắc mặt Lạc Ninh trầm xuống: "Tôi không quen biết anh, vì sao không thể từ chối?"
Phùng Ngọc Hạo cũng hạ thấp giọng nói: "Cô không biết thân phận của tôi sao? Đắc tội với tôi, cô muốn tiếp tục hoạt động trong giới giải trí này cũng không dễ dàng như trước đâu."
Lạc Ninh cảm thấy hắn ta chắc chắn là có mục đích gì: "Vậy anh nói xem ý của anh là gì?"
Phùng Ngọc Hạo cho rằng Lạc Ninh sợ, cười nói: "Nói thẳng ra là, vừa rồi tôi vừa đến đây liền nhìn trúng cô, cho nên muốn cô làʍ ŧìиɦ nhân của tôi."
"Chỉ cần cô theo tôi, tiền hay là tài nguyên trong giới tôi đều có thể cho cô". Vẻ mặt của hắn ta vô cùng cao ngạo nói.
Vừa rồi hắn tình cờ nhìn thấy Lạc Ninh, đầu tiên là bị sự xinh đẹp của cô làm cho kinh ngạc, sau đó càng cảm thấy khuôn mặt của cô có phần tương tự với người trong lòng hắn. Vì thế hắn nhịn không được mà nổi lên tâm tư muốn bao dưỡng.
Lạc Ninh: "...". Thằng nhóc này bị khùng!
CHƯƠNG 174
Lạc Ninh xoay người khoanh hai tay lại, vừa định châm chọc Phùng Ngọc Hạo vài câu thì giọng nói của Kỷ Tinh Hành đã vang lên phía sau.
"Cậu không tự rải nướƈ ŧıểυ của mình mà soi sao, xem bản thân mình là loại người gì. Làʍ ŧìиɦ nhân của cậu sao, cậu cũng thật là có mặt mũi đó?"
Anh đang tùy ý chọn vào khối mao liêu, vừa nhìn thấy Lạc Ninh đang một mình chọn đá nên định chạy qua chơi. Ai ngờ vừa tới nơi thì nghe được những gì Phùng Ngọc Hạo nói, thật sự là làm cho anh tức điên. Nếu không phải lúc này đang ở trước mặt công chúng, thể nào anh cũng phải đánh cho tên này một trận thành đầu heo.
Phùng Ngọc Hạo nghe được lời của Kỷ Tinh Hành thì sắc mặt càng thêm khó coi, hắn quay đầu lại muốn mắng đối phương. Nhưng khi nhìn thấy người đến là Kỷ Tinh Hành hắn cũng chỉ có thể nuốt cục tức này xuống.
Hắn biết Kỷ Tinh Hành là người kế thừa của Kỷ thị, Phùng gia bọn họ vẫn luôn muốn hợp tác một