--Dịch : Autumnnolove--
????????????
CHƯƠNG 186
Lạc Ninh và những người khác xuống xe đi tới cửa. Lúc này vẫn còn ba người nữa đang đứng ở cửa, đi đầu là một thanh niên có dung mạo và khí chất lạnh lùng. Phía sau anh ta là một trợ lý nam có dáng vẻ nhã nhặn, người còn lại nhìn qua có vẻ là người biết võ, hẳn là vệ sĩ.
Ba người cũng đang nhìn về phía bên này. Ánh mắt của thanh niên đi đầu rơi thẳng trên người Lạc Ninh, sau đó lộ ra vẻ kinh ngạc.
Anh ta là người đầu tiên lên tiếng: "Lạc Ninh."
Lạc Ninh cũng lộ ra vẻ bất ngờ: "Thời Ký?"
Một nụ cười yếu ớt xuất hiện trên khuôn mặt nghiêm nghị của Thời Ký, "Cậu vẫn còn nhớ rõ mình!"
Lạc Ninh cười: "Bạn học một thời tất nhiên là mình vẫn nhớ cậu rồi."
Trong mắt Thời Ký cũng nhuốm màu vui vẻ, "Đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau."
Lạc Ninh gật đầu: "Đã mấy năm rồi nhỉ!"
Sau đó cô hỏi: "Cậu cũng muốn vào Viện y học cổ truyền Tinh Hoa sao?"
Thời Ký đưa tay lên môi và ho: "Thân thể của mình không được tốt, được người khác giới thiệu nên cố ý đến đây trị bệnh, còn cậu?"
Sắc mặt của anh ta vốn đã tái nhợt, khi ho khan một tiếng cả người cả người nhuốm một tầng đỏ ứng, khiến cho anh ta trông càng bảnh trai với một vẻ đẹp ốm yếu.
Quả nhiên bình luận trên sóng trực tiếp đều đang thảo luận về giá trị nhan sắc của anh ta.
[ Em trai này là ai vậy? Dáng dấp thật đẹp mắt! ]
[ Mặt mũi như vậy hoàn toàn có thể xuất đạo. ]
[ Tui rất thích cậu em trai lạnh lùng với vẻ đẹp ốm yếu này. ]
Lạc Ninh lại ngạc nhiên, lúc cô nhìn thấy Thời Ký trên đảo hoang, cô không thấy anh ta có vẻ như bị bệnh ở đâu cả. Sự xuất hiện đột ngột của anh ta ở nơi này, không biết là trùng hợp ngẫu nhiên, hay là cố ý?
Dựa theo tuyến thời gian của kiếp trước, phải thêm một đoạn thời gian nữa Thời Ký mới có thể xuất hiện. Có vẻ như đã có rất nhiều chuyện thay đổi theo sự trở lại của cô.
"Tôi đến đây để ghi hình cho chương trình". Lạc Ninh dò hỏi: "Chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp của bọn mình gần đây rất nổi tiếng, cậu không xem sao?"
Thời Ký cười với vẻ áy náy: "Mình vừa từ nước ngoài trở về nên chưa có thời gian để ý đến các chương trình tạp kỹ trong nước."
"Nghe cậu nói như vậy, sau này mình sẽ xem kỹ một chút."
Giọng nói của anh ta trong vắt lạnh lùng, nhưng khi nói chuyện với Lạc Ninh lại mang theo vài phần ấm áp.
Lạc Ninh tỏ ra lo lắng cho bạn học: "Sức khỏe của cậu có ổn không?"
"Cũng tạm!". Thời Ký cười nhạt.
–Dịch: Autumnnolove–
Lục Tuân đã nhìn thấy gương mặt thật của Thời Ký lúc ở đảo hoang, bây giờ gặp lại anh ta anh cũng vô cùng ngạc nhiên. Hơn nữa, từ ánh mắt và giọng nói của đối phương, anh cảm nhận được tên này cư xử với Lạc Ninh rất khác thường, trong lòng không khỏi sinh ra một chút phòng bị.
Không chỉ có Lục Tuân cảm nhận được, mà Kỷ Tinh Hành cũng cảm giác được. Thật ra anh ta cũng biết người tên Thời Ký này, trong những ngày anh ta không có ở đó, tên này vẫn luôn đàn em đi theo phía sau Lạc Ninh. Điều này khiến cho anh cảm thấy khủng hoảng hơn, một tên Lục tâm cơ còn chưa đi, một tên trà xanh nữa lại tới.
Anh chưa bao giờ nghe nói Thời Ký có vấn đề về sức khỏe trước đây, nhưng bây giờ lại giả vờ bệnh tật ốm yếu trước mặt Lạc Ninh, còn không phải là muốn cô ấy thông cảm và thương hại sao, thật không biết xấu hổ!
Anh ta dứt khoát nói: "Nếu bạn học đã đến đây để trị bên thì chúng ta cũng không nên làm phiên cậu ấy nữa, chúng ta cũng thử xem liệu có thể qua cửa hay không."
Thời Ký di chuyển ánh mắt sang Kỷ Tinh Hành, có một chút ánh sáng sắc bén và u ám trong mắt anh ta. Anh ta thu lại nụ cười trên mặt: "Tôi cũng không quấy rầy mọi người nữa."
Anh ta lại quay đầu nhìn Lạc Ninh, "Có cơ hội bạn học cũ chúng ta lại cùng nhau ôn chuyện vậy."
Lạc Ninh cũng muốn biết mục đích hắn đột nhiên xuất, "Được thôi!"
Thời Ký gật đầu với cô, sau đó xoay người. Trợ lý của anh ta lập tức đi gõ cửa.
Ngay sau đó, một cậu thiếu niên ra mở cửa, "Các người là ai?"
Trợ lý lập tức đưa một lá thư qua: "Làm phiền cậu giao cho viện trưởng giúp, ông ấy xem xong sẽ biết."
Thiếu niên sửng sốt một hồi, nhưng vẫn nhận lá thư, "Vậy các người ở cửa chờ một lát."
Cậu ta không đóng cửa, xoay người rời đi, không lâu sau đó lại xuất hiện ở cửa, "Viện trưởng mời các người vào, đi theo tôi."
Sau khi cậu thiếu niên mang ba người Thời Ký vào, nhanh chóng quay trở lại gặp Lạc Ninh và những người khác. Cậu ta cười và hỏi: "Các người đến đây để ghi hình chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp à?"
Đạo diễn trả lời: "Đúng vậy, là chúng tôi."
Thái độ của cậu thiếu niên lịch sự hơn, "Các người vào trong trước đi, viện trưởng xong việc sẽ đích thân đến khảo hạch cho các người vào cửa."
"Được!". Một nhóm người bước vào cửa.
–Wattpad: autumnnolove–
Cũng giống như hai tầng dưới, sau khi vào cửa là một khu vườn tương tự. Chỉ khác là những khu vườn tầng dưới trống đầy hoa, vườn ở đây trồng rất nhiều cây thuốc khác nhau. Trên khoảng đất trống của vườn còn bày ra không ít dược liệu để phơi hoặc bào chế.
Sau khi mọi người ngồi xuống, cậu thiếu niên mang đến cho mỗi người một tách trà thảo mộc mát lạnh. Mặc dù núi Quốc Túy không nóng như những nơi khác, nhưng vẫn có chút oi bức trong thời điểm mùa hè này.
Ngụy Diệu uống một hớp trà, uống xong có cảm giác sảng khoái và ngọt dịu, hương vị rất vừa miệng.
Ông hỏi người trong nhóm mình: "Có ai biết về y học cổ truyền không?"
Mọi người đồng loạt lắc đầu: "Không biết!"
Mặc dù y học cổ truyền là một trong những tinh hoa của đất nước, nhưng hiện tại ít người theo học hơn Tây y. Đừng nói là học qua, ngay cả tiếp xúc cũng chưa từng tiếp xúc với ngành này. Khi bị bệnh thì đa phần đều sẽ chạy đến bệnh