28/10/2021
Fanpage: Bản dịch 0 đồng
Editor: Autumnnolove
---
Cả hai bị Lạc Ninh chặn đường, không thể không dừng lại.
Người phụ nữ phòng bị nhìn cô, "Cô muốn làm gì?"
Ánh mắt Lạc Ninh dừng lại trên người đứa nhỏ mà cô ta ôm, "Đây là con của các người sao?"
Người phụ nữ ôm chặt đứa trẻ, ánh mắt nhấp nháy, "Tất nhiên là con của chúng tôi, cô có chuyện gì?"
"Đây là con ruột của hai người à?". Lạc Ninh nhìn chằm chằm cô ta, tiếp tục hỏi.
Người phụ nữ vừa muốn nói chuyện, người đàn ông trung niên bên cạnh có chút hung tợn nhìn Lạc Ninh nói: "Cô bị điên phải không, không phải con ruột của chúng tôi chẳng lẽ là của cô?"
"Chúng tôi còn có việc gấp, cô tránh ra đừng có cản đường cản lối nữa."
Người phụ nữ thấy thế lập tức nói: "Đúng vậy! Con trai của tôi bị bệnh, chúng tôi đang vội đưa nó đến bệnh viện, làm ơn nhường đường một chút."
Những người ở đây cũng không hiểu Lạc Ninh muốn làm gì, tự nhiên đi chặn vợ chồng người ta lại hỏi có phải là con ruột của anh chị hay không, kỳ cục hết sức.
[ Cô Lạc đang làm cái quỷ gì vậy? Tìm cảm giác tồn tại nữa hả? ]
[ Con trai người ta bị bệnh cần đi bệnh viện gấp, cô Lạc cứ cản đường người ta, trì hoãn làm bệnh tình thêm nặng cô có chịu trách nhiệm nổi không? ]
[ Người đàn ông kia hỏi cũng thật hay, cô ta có bị điên không vậy! ]
[ Người đàn ông này nhìn có chút dữ tợn, Lạc Ninh hỏi như vậy, sao có cảm giác như đối phương là bọn buôn người vậy ]
[ Lầu trên không nói tôi còn không cảm thấy, vừa nói tôi liền phát hiện câu hỏi của Lạc Ninh có gì đó không thích hợp. Chẳng lẽ vừa rồi cô ấy nhìn thấy gì? Hoặc phát hiện ra hay người này có vấn đề? ]
[ Ninh bảo của tôi khẳng định là đã phát hiện ra cái gì rồi! ]
Bên kia, Lạc Ninh lạnh lùng nhìn hai người nói: "Từ tướng mạo của hai người nhìn ra được, hai người không phải vợ chồng, đứa nhỏ này cũng không phải con ruột của các người."
Người đàn ông nheo nheo mắt, "Cô gái, cơm có thể ăn bậy chứ lời nói cũng không thể nói bậy nha, đây là con trai ruột của tôi."
"Cô nói năng xằng bậy lại còn chặn đường, cũng đừng trách tôi không khách khí". Hắn mang theo vài phần uy hiếp nói.
Lạc Ninh không để ý đến uy hiếp của hắn, nói với Lộ Nhiên bên cạnh: "Gọi điện thoại báo cảnh sát, hai người này có vấn đề."
Lộ Nhiên không có hoài nghi liền cầm di động quay số gọi báo cảnh sát. Người đàn ông trung niên thấy thế liền muốn đoạt lấy di động, bị Lạc Ninh duỗi tay đẩy ra.
Đột nhiên, người phụ nữ vỗ vỗ mấy cái lên mặt đứa nhỏ, sốt ruột nói với mọi người: "Tôi cầu xin các người tránh ra được không? Bệnh tình của con trai tôi rất nghiêm trọng, không thể trì hoãn nữa!"
Vành mắt cô ta còn có chút đỏ, giống như có thể khóc bất cứ lúc nào. Mọi người thấy đứa nhỏ nhắm chặt mắt, khuôn mặt đỏ bừng bất thường, bộ dáng người phụ nữ lại hết sức lo lắng sốt ruột cho đứa nhỏ đáng thương, không khỏi đồng tình. Người xem náo nhiệt bên cạnh thấy thế đều cảm thấy cô gái này có chút vô cớ gây sự.
"Xem bộ dáng của đứa nhỏ này hẳn là phát sốt rồi, chậm trễ không được đâu! Cô gái cô đừng có cản người ta nữa, để người ta đi nhanh đi."
"Đúng vậy! Cô gái trẻ có đọc qua tin tức chưa? Thấy phụ huynh dáng vẻ hung tợn, cô giáo liền tưởng là bọn buôn người".
"Cô gái nhỏ, cô đừng có đem suy đoán của mình cho là thật nữa, đừng ngăn cản người ta đem đưa nhỏ đi gặp bác sĩ!"
Lạc Ninh không biết nên nói gì với những người này, cô thực sự không nên đứng đây nhiều lời với họ.
"Tôi nói bọn họ là bọn buôn người lúc nào? Hơn nữa mấy người cái gì cũng không biết, cứ đứng ở góc độ người xem mà bắt tôi tránh ra, đến lúc đó thật sự xảy ra chuyện, các người có phụ trách nổi không?"
Những người lên tiếng khi nảy bị cô mắng, đều rất không cao hứng.
"Bọn họ không phải bọn bắt cóc trẻ em, vậy cô cản người ta làm gì? Không thấy con của người ta đang phát sốt sao?"
"Cô còn trẻ mà sao lòng dạ độc ác như vậy?"
Ánh mắt của những người xung quanh nhìn Lạc Ninh có chút không thích hợp. Cô gái trẻ này cứ cản đường không cho người ta dẫn con người ta đi khám bệnh, thật quá đáng. Mọi người đều hùa theo lên án cô. Trên sóng trực tiếp cũng có nhiều bình luận mắng chửi Lạc Ninh.
Lục Tuân vẫn luôn tin tưởng Lạc Ninh: "Hai người bọn họ có vấn đề gì sao?"
Lạc Ninh nói: "Cung phu thê quanh mắt của người đàn ông này rõ ràng sụp đổ, là tướng không có vợ, đường con cái cũng ảm đạm, có nghĩa là không thể có con."
"Lông mày của