Bạch Vi đứng lên, cố gắng tăng thêm khí thế: “Nhớ trước đây chị ác danh rõ ràng, em bằng vào uốn ba tấc lưỡi giữ lại Tiểu Trương, bằng không chị từ đâu tìm ra tài xế và giám đốc bộ ngoại giao hiện tại? Thế mà chị nghi ngờ thực lực của em!”Khúc Giản Nhi cũng đứng lên: “Tiểu Trương bây giờ có thể ở lại đạo quan, hoàn toàn bởi vì bị nhân cách và mị lực của chị thuyết phục, em ở trong đó chỉ đóng vai trò phụ trợ, OK?”Mắt thấy hai người muốn cãi lộn.
Mạnh Thanh Dương nháy mắt: “Khuyên nhủ?”Hàn Chiêu Viễn rơi vào trạng thái đau khổ: “Khuyên như thế nào? Cậu khuyên cũng vô dụng, tôi có thể được không?”Mạnh Thanh Dương lời nói thấm thía: “Có thể.
”Hàn Chiêu Viễn thử: “Cái kia, hai người đừng cãi nhau.
”Khúc Giản Nhi nhìn về phía Hàn Chiêu Viễn: “Ngươi không đồng ý ở lại, còn không phải chứng minh em ấy vô dụng sao?”Bạch Vi cũng nhìn về phía Hàn Chiêu Viễn: “Tôi mới lừa gạt anh bao lâu, làm sao có thể chứng minh tôi vô dụng!?”Hàn Chiêu Viễn bị hai bên tấn công, đầu óc đầy hồ dán.
Trong lúc mơ mơ màng màng.
Anh ta gật đầu không được, lắc đầu cũng không được.
Làm Hàn Chiêu Viễn đồng ý kéo dài thời gian lừa dối.
Lấy ra bảng thống kê số liệu mới nhất, sau khi dùng để phân tích Bạch Vi cuối cùng có vô dụng hay không.
Khúc Giản Nhi và Bạch Vi đập tay với nhau.
Hàn Chiêu Viễn lúc này mới phát ứng lại: “…… Cho nên, các cô vừa rồi cố ý cãi lộn à?”Khúc Giản Nhi và Bạch Vi nhìn nhau cười, vô cùng ăn ý.
Hàn Chiêu Viễn dở khóc dở cười: “Tôi xác thật là đạo sĩ, nhưng tôi không tốt