Triệu thị dự định ra sản phẩm mới?
Và bao bì bên ngoài của sản phẩm có giống với sản phẩm mới mà Lâu thị sẽ bán vào quý tới?
Thi Duẫn Nam là nhà thiết kế vẻ ngoài của sản phẩm, không thể không tự mình đi tìm hiểu tình hình.
Sau khi Lạc Lệnh Thanh biết tin, lập tức cùng cậu đến trụ sở chính của Lâu thị.
Tới khi hai người đến phòng họp của Lâu thị, những nhân viên phụ trách dự án này đã có mặt đầy đủ.
Mọi người trong phòng vừa thấy Lạc Lệnh Thanh đã tự thấy căng thẳng lên.
Lạc Lệnh Thanh cùng Thi Duẫn Nam bình tĩnh bước vào, nói thẳng, "Tình hình bây giờ là như thế nào?"
Anh là chủ tịch tập đoàn Lạc thị, đương nhiên là có quyền hỏi nhân viên về dự án đầu tư.
"Để tôi nói."
Lâu Nguyên kết nối máy tính bảng của mình với màn hình lớn, nói thẳng vào vấn đề, "Bốn giờ chiều, thương hiệu sản phẩm lớn nhất Ngọc cơ của tập đoàn Triệu thị đã đăng trên kênh chính thức của mình tin thông báo dự bán sản phẩm mới nhất, nói rằng công ty đã tạo ra một loạt sản phẩm phấn nền hoàn toàn mới."
Mô tả khái niệm trước khi bán sản phẩm được chia thành hai phần——
Một là khái niệm công thức của loạt sản phẩm, và hai là hiển thị thiết kế bề ngoài sản phẩm.
Lâu Nguyên vuốt một cái trên máy tính bảng, trên màn hình lớn lập tức xuất hiện hình dạng sản phẩm của họ, "Thi tiên sinh, cậu nhìn thử đi."
Khoảnh khắc hình ảnh sản phẩm xuất hiện, đôi mắt của Thi Duẫn Nam trở nên lạnh lẽo.
——
Đây là thiết kế của cậu, nhưng không thể nói là giống hoàn toàn.
Thi Duẫn Nam đã hỏi trước, các sản phẩm mà Lâu thị tung ra trong hai năm qua là phấn nền dưỡng da hai màu và một bộ collection son môi sáu màu.
Sử dụng công thức cổ xưa dựa trên chiết xuất mật hoa và áp dụng nâng cấp công nghệ hiện đại, sản phẩm đã thông qua sự giám sát của các bộ phận liên quan và không gây hại cho cơ thể con người.
Do đó, Thi Duẫn Nam đã thiết kế một loạt diện mạo cùng màu xung quanh yếu tố hoa
Lấy ví dụ về thiết kế hình thức của son môi — thiết kế vỏ hình trụ, trên đường tròn nối có chạm nổi hình bông hoa hiếm thấy trên thị trường, phần còn lại của thành ngoài được thiết kế in vàng.
Không chỉ vậy, một viên topaz bóng loáng phải được khảm và nhô ra khỏi nhụy hoa của mỗi bức phù điêu.
Thiết kế nhỏ khéo léo này cũng được hưởng lợi từ kinh nghiệm tích lũy của Thi Duẫn Nam trong thiết kế đồ trang sức.
Màu sắc và độ bóng của topaz nhân tạo không bị giảm đi nhưng tổng chi phí lại rẻ hơn nhiều so với trang sức tự nhiên.
Nếu các lô lớn đủ để xử lý thứ cấp, mặc dù chi phí cao hơn một chút so với thiết kế hình dạng thông thường, nhưng Lâu thị có thể mua được sau khi được đầu tư.
Trên hết, topaz tổng hợp trông giống như đồ trang sức tự nhiên mà không hề rẻ tiền.
Phấn nền air cushion mới ra mắt của Triệu thị hiện chỉ thay đổi thiết kế vỏ son thành vỏ air cushion, hoa văn dập nổi cũng thay đổi nhiều, thiết kế các chi tiết khác gần như giữ nguyên.
Với cái trình đó, nói đạo cũng không phải không đúng!
"Thi tiên sinh, anh tính xử lí chuyện này như nào?" Lâu Nguyên kiên nhẫn đợi một lúc mới hỏi Thi Duẫn Nam.
"Đầu tiên để tôi giải thích trước, tôi xin khẳng định ra thiết kế của Thi Duẫn Nam tôi tất cả đều là bản gốc bất kể là đẹp hay xấu, không bao giờ ăn cắp bản thảo thiết kế của người khác."
Lông mày và ánh mắt của Thi Duẫn Nam lộ ra vẻ nghiêm túc chưa từng có, và ý nghĩa đằng sau lời nói của cậu đã rất rõ ràng.
Ánh mắt sắc bén của cậu quét qua những người có mặt, cuối cùng dừng trên khuôn mặt Lạc Lệnh Thanh, "Rất rõ ràng, chúng ta có nhân viên đã tiết lộ bản thảo thiết kế ra ngoài."
Mọi người trong phòng hoang mang nhìn nhau.
Chỉ có vị kim chủ Lạc Lệnh Thanh vẫn duy trì bình tĩnh sắc mặt, "Cậu cứ nói tiếp đi"
Thi Duẫn Nam nhún vai, không hề có chút tức giận, "Nếu đã bị người khác cướp, thì Lâu thị không thể dùng bản thiết kế này được nữa."
Người trong phòng vừa nghe thấy lời này liền nóng nảy, "Thi tiên sinh, chuyện này sao mà được?Ngoại hình mới của chúng ta đã được chuẩn bị sẵn sàng và chúng tôi đã thảo luận với nhà sản xuất rồi.
Giá đợt hàng này cũng đã được trình lên, chỉ cần Lâu thị phê duyệt là xong rồi!"
Nhóm quảng cáo trực tuyến do Lâu Nguyên chủ trì cũng bối rối, "Thi tiên sinh, nội dung thương mại không phải cho đùa đâu, nhóm quảng cáo trực tuyến của chúng tôi cũng đã chuẩn bị các tài liệu quảng cáo, đồng thời cũng đã tìm thấy các ngôi sao lớn trên các nền tảng khác nhau và đang chờ ký hợp đồng sự hợp tác."
Hiện tại không có sản phẩm mới, vậy họ có thể sử dụng cái gì để quảng bá?
Vợ chồng Lâu nhìn nhau, thử hỏi, "Thi tiên sinh, sản phẩm này không phải đã xin cấp bằng sáng chế bản quyền sao? Chúng ta có thể kiện họ không?"
"Đương nhiên là đã xin rồi." Thi Duẫn Nam cong môi, vẫn từ chối "Nhưng hiện giờ cũng vô dụng, tôi cũng không tính kiện."
Có người hỏi, "Vì sao?"
Lạc Lệnh Thanh gỡ mắt kính xuống, điềm tĩnh giải thích, "Việc truy tố bằng sáng chế thiết kế không đơn giản như tưởng tượng.
Cần phải so sánh sản phẩm của cả hai bên theo nhiều cách tinh tế khác nhau, và thời gian phán xét nói chung sẽ rất dài."
"Bây giờ đối phương đã công bố trước chúng ta, chờ chúng ta khởi tố thành công, có lẽ đã quá muộn để đuổi kịp thời gian phát hành ban đầu."
Có một nhân viên lớn gan nói.
"Vậy đấu với họ đi, bọn họ cho ra mắt sản phẩm mới, chúng ta cũng cho ra sản phẩm mới! Dù sao quyền lợi cũng ở trong tay chúng ta, còn có thể lôi kéo khách hàng tẩy chay sản phẩm đạo kia!"
"Hai bên lại kiện tụng nhau trong thời gian ra mắt sản phẩm? Bọn họ đã chiếm được thời gian ra mắt trước, chỉ cần marketing cắn ngược lại một cái, thì cuối cùng tiêu thụ của Lâu thị chắc chắn là bên có hại."
Lạc Lệnh Thanh tiếp tục bác bỏ, lạnh lùng nói sự thật, "Chỉ riêng cơ sở khách hàng, mấy người có thể bằng Triệu thị không?"
Tất cả đều không được khuyến khích.
"Này cũng không được, kia cũng không được? Chẳng lẽ sự cố gắng lâu nay của chúng ta đều vô nghĩa sao?"
"Ý của tôi là thời điểm thích hợp nhất để khởi kiện là sau khi họ đã kiếm được nhiều tiền, để lợi ích của việc thắng kiện và bồi thường sẽ được tối đa hóa."
Lạc Lệnh Thanh hoàn toàn không để tâm đến những lời bực bội đó, anh chuyển sự chú ý sang Thi Duẫn Nam nãy giờ vô cùng bình tĩnh, giống như đã đoán được đối phương có kế hoạch dự phòng.
"Còn về phần sản phẩm có thể ra mắt theo thời gian dự tính không, điều này phải hỏi nhà thiết kế."
Lâu Nguyên khó hiểu, những người khác cũng không hiểu.
Thi Duẫn Nam nhìn vào đôi mắt Lạc Lệnh Thanh, không nhịn được cười ra tiếng, cậu dịch ghế đến bên cạnh người đàn ông, không ngần ngại thả rắm cầu vồng ——
"Lạc Lệnh Thanh, bộ dạng nói chuyện của anh ban nãy rất quyến rũ."
Thi Duẫn Nam nghĩ đến ban nãy trong nhà có thể sắp hôn được rồi liền cảm thấy bực mình, "Làm sao bây giờ? Bây giờ tôi rất muốn......"
Hôn anh.
Hai chữ sến súa nói thầm trong miệng.
Mặc dù lời này không rõ rằng thật hay giả, nhưng vẫn khiến người khác muốn đuổi theo nụ hôn.
Lạc Lệnh Thanh chỉ ngẩn ra vài giây, ngay lập tức nắm lấy bàn tay đặt trên tay cầm ghế của Thi Duẫn Nam, cũng không biết là muốn đẩy cậu ra, hay muốn kéo cậu lại.
"Vẫn còn tâm trạng đùa giỡn? Xem ra Thi nhị thiếu gia thực sự có phương án dự phòng."
"Đương nhiên là có, nếu thành công giải quyết nguy cơ lần này, Lạc chủ tịch có thể tặng tôi món quà khen thưởng gì không?"
Ánh mắt Lạc Lệnh Thanh dừng trên đôi môi hé mở đầy quyến rũ của cậu, cười như không cười nói, "Cậu nói biện pháp giải quyết trước đi."
Hai người nói chuyện rất nhỏ, nhưng từ không khí ám muội mọi người đều có thể nhìn ra ngay lúc này họ đang tán tỉnh nhau.
Tất cả mọi người trong phòng đều biết quan hệ chồng chồng của họ.
Lúc này thấy trực tiếp tất cả không khỏi dại cả ra, trong lòng còn có chút bất lực ——
Cầu xin hai vị đại lão thương tình đám ngu ngốc bọn họ đi!
Tình hình hiện tại nguy cơ trùng phùng còn có thể rải cơm chó được nữa! Đồng ý, tuy rằng rất ngon.
Đúng lúc này, cửa phòng họp được ai đó mở ra.
Một người trẻ tuổi tầm hai mươi tuổi bước vào, ánh mắt hắn lướt qua một lượt, dừng trên người Thi Duẫn Nam.
"Thi tiên sinh, đồ anh muốn tôi đã đem đến rồi đây."
Người này là thực tập sinh trong nhóm dự án đầu tư của Lạc thị, tên là Thường Nhạc.
"Làm phiền cậu cuối tuần phải tăng ca rồi, đem đến đây." Thi Duẫn Nam dịch về chỗ, kêu cậu ta bước vào.
Thường Nhạc đi vào phòng họp, lúc đi ngang qua Lạc Lệnh Thanh bị khí lạnh của đối phương tỏa ra khiến hắn sợ đến run người.
Hắn vội vàng chạy qua một bên khác, đưa đồ cho Thi Duẫn Nam.
Lạc Lệnh Thanh bình tĩnh đặt câu hỏi trước mọi người, "Trong túi là gì thế?"
"Bản thiết kế mới."
Thi Duẫn Nam đứng lên, lấy hàng loạt mẫu thiết kế từ trong túi ra.
"Thi tiên sinh, cậu sửa bản thiết kế khi nào vậy, sao không nói trước cho tôi một tiếng?" Lâu Nguyên hỏi nhưng không có ý trách cứ nào.
"Xin lỗi, lúc trước tôi lo rằng bản thiết kế sẽ bị tiết lộ bản thảo, cho nên cố ý giấu đi."
Thi Duẫn Nam dừng một chút, nói rõ hơn cho mọi người hiểu, "Mọi người cứ coi rằng đây là bản thiết kế B là được."
Hai phiên bản thiết kế đều chuẩn bị cho Lâu thị.
Vì ấn bản đầu tiên có một tình huống xấu là đạo, để đảm bảo doanh số bán hàng tiếp theo của Lou, ấn bản thứ hai chỉ có thể được đưa vào chương trình nghị sự vào lúc này.
Mọi người có mặt đều hồi phục sau cú sốc ban đầu và vội vàng xem xét các mẫu mới.
"Tôi đã thay đổi bản in dập nổi ban đầu thành bản chạm rỗng, cách phối màu cũng điều chỉnh theo hoa văn của từng thỏi so......"
Nó không còn chỉ là một bảng màu bạch kim thuần túy, mà sử dụng tông màu cổ điển của Trung Hoa——
Màu thanh mát của xuân, sắc xanh của mùa hè, màu vàng ấm của mùa thu, sắc trắng của mùa đông, đỏ tươi, đen tuyền, sáu màu này được sử dụng làm màu cơ bản và hình in trên đó cũng đã được thay đổi thành kiểu mực gốc của Lâu thị hoa trọng các .
Độ bão hòa thấp nhưng với vẻ ngoài phù hợp, mang đến cho mọi người cảm giác thoải mái yên tĩnh và thanh lịch.
Bộ phận Tuyên truyền Internet và Bộ phận Mua hàng hầu hết đều là con gái, nhìn thấy những chiếc vỏ này đều không thể bỏ xuống được, "Tôi thấy nó đẹp hơn bạch kim?"
"Đúng thế, có rất ít vỏ mỹ phẩm rỗng trên thị trường, phải không?"
"Thật tinh xảo, nhìn như nhìn một tác phẩm nghệ thuật, lấy về làm đồ trang trí cũng không tồi."
Lâu phu nhân cũng nhìn kỹ một chút, kinh ngạc nói: "Có phải ngọc khảm trong nhị hoa rỗng không?"
Thi Duẫn Nam mỉm cười, "Đúng vậy."
Cậu đã tích hợp thiết kế hình thức sản phẩm và thiết kế trang sức, trên thực tế, cả hai đều có tác dụng như nhau.
Trong truyền thống của Trung Hoa, ngọc là sự tồn tại cao quý nhất và nó phù hợp nhất để kết hợp với màu mực cổ điển.
Lâu Đức Thịnh lại có vấn đề lo lắng khác, "Thi tiên sinh, chi phí của dự án này là bao nhiêu? Nó có đắt không?"
"Thường Nhạc, cậu nói đi."
Thi Duẫn Nam ngồi xuống, chuyển nhiệm vụ phải nói nhiều này giao cho thực tập sinh, "Mấy ngày nay tôi đều giao cho cậu bí mật tìm hiểu, cậu đã trao đổi với nhiều nhà sản xuất, chuyện này cậu rõ ràng hơn tôi nhiều."
"Hả? Dạ!" Thường Nhạc đáp lời, hít một hơi bắt đầu trình bày ——
"Tôi đã cẩn thận hỏi trước, chỉ cần chúng ta thiết lập mô hình sản phẩm, sự dụng các thiết bị khắc chạm rỗng, chi phí chế tạo tương đương với bản phù điêu ban đầu, thậm chỉ còn có chỗ để giảm giá."
"Mặc dù ngọc bội đính nhị hoa có kích thước nhỏ, nhưng để đảm bảo khả năng thẩm thấu Thi tiên sinh dự định sử dụng kết cấu từ băng trở lên."
"Loại ngọc này trên thị trường vừa đắt vừa hiếm, chúng ta làm sao mua được?" Có người bày tỏ suy nghĩ.
Thường Nhạc gật đầu, sau đó lắc đầu, "Đương nhiên không mua được ngọc thô, nhưng Thi tiên sinh rất thông minh, lại nghĩ ra một chiêu khác, có thể giảm giá thành rất nhiều."
"Cái gì?"
Lạc Lệnh Thanh đoán ra một khả năng, "Ngọc chế phẩm, sử dụng các vật liệu thừa?"
Thi Duẫn Nam lập tức nhìn người đàn ông bên cạnh, búng ngón tay, "Không sai."
Thông thường, các mặt ngọc còn sót lại với nhiều kích cỡ khác nhau sau khi chế tác các sản phẩm quý chính hiệu như vòng tay, mặt dây chuyền ngọc và vòng tròn đồng tâm.
Thường Nhạc tiếp tục nói, "Tuy rằng các vật liệu thừa còn sót lại có diện tích không lớn, nhưng chúng đều không có tạp chất, không có tính chất hóa học, giá cả so với miếng ngọc thô ban đầu re hơn rất nhiều!"
"Hơn nữa, sản phẩm của chúng ta chỉ cần một điểm nhỏ như vậy trên nhị hoa, trên thực tế, rất dễ dàng chọn ra những thứ có thể sử dụng được từ phế liệu, chỉ cần xử lý sơ cấp và đánh bóng một chút là đủ."
Nhụy ngọc này trông có vẻ kín đáo, nhưng độ bóng và mịn của ngọc thật thì hàng nhái loại A khác không thể sánh được.
Một sản phẩm muốn xuất sắc thì bất cứ chi tiết nào cũng