"Cởi dây áo"
Kỳ Hữu Vọng không nhớ rõ kiếp trước đã từng động tâm với người nào chưa, nàng chỉ biết kiếp này, hiện thời xuất hiện một người có thể làm nàng nhớ nhung da diết, ánh mắt luôn dõi theo đối phương từng thời khắc, loại tình cảm này không thể giấu kín như trước đây, ngược lại khi hai người ngày đêm chung đụng thì lại càng không thể che giấu được.
Ban đêm nàng cũng không e ngại Chu Thư kể chuyện ma quái, bởi vì nàng thường mượn cơ hội trốn vào lòng Chu Thư, sau ỷ vào việc Chu Thư không phát hiện tâm tư của nàng, mà chiếm tiện nghi của Chu Thư.
Có đôi khi nghịch ngợm, cầm lấy tay Chu Thư, cũng chẳng có mục đích gì, cũng sẽ chơi đến vui vẻ.
Thậm chí ngay cả khi đã quen thuộc với Chu Thư, còn có thể gối đầu lên đùi Chu Thư.
Chu Thư chưa bao giờ cự tuyệt những hành động nhỏ này của nàng, chỉ sẽ buồn cười hỏi nàng: "Tứ lang không nóng sao?"
Ngày hè nắng nóng chói chang, vị trí biệt trang Kỳ gia thập phần thanh u, hơn nữa có băng đá, thật đúng là cũng không nóng.
Chỉ là Kỳ Hữu Vọng nhích tới nhích lui như vậy, Chu Thư cũng cảm thấy khô nóng rồi.
"Nương tử nóng sao?" Kỳ Hữu Vọng xoay người sang chỗ khác, đối mặt với nàng.
Ban đêm mờ tối, Kỳ Hữu Vọng nhìn không thấy mặt Chu Thư, nhưng lại có thể cảm giác được một ánh mắt dừng trên mặt mình.
"Có hơi nóng, nhưng có lẽ ngủ rồi sẽ không nóng nữa."
Kỳ Hữu Vọng nhanh mồm nhanh miệng nói: "Nương tử cởi áo ngủ ra có lẽ sẽ mát hơn một chút."
Chu Thư không lập tức trả lời, hậu tri hậu giác Kỳ Hữu Vọng lại nghĩ đến, nếu Chu Thư cởi áo ngủ, vậy thì chỉ còn lại áo quấn bụng, chỉ thoáng chốc, nàng đã cảm thấy mặt mình nóng bỏng lên - - Chẳng may Chu Thư xem nàng như lưu manh thì sao bây giờ?!
Vì để che giấu, Kỳ Hữu Vọng vội nói: "Chúng ta đều là nữ tử, ta cũng chỉ mang áo quấn bụng!"
Trong lòng nàng tự an ủi bản thân, áo quấn bụng cũng giống như áo yếm, nàng không có gì phải ngại ngùng hết.
Trước kia sở dĩ không mặc như vậy, đó là vì tổ mẫu và Chu lão mẫu nói sợ có người bất chợt xông vào phòng của nàng, cho nên để nàng mặc cả áo ngoài mà ngủ.
Cũng may đêm hè từ trước đến nay, nàng đều có băng đá, sau nửa đêm băng tan, nàng cũng sẽ không bị nóng đến tỉnh giấc.
Khi nàng chuẩn bị ngồi dậy cởi áo ngủ trên người ra, Chu Thư đã ngồi dậy trước, Kỳ Hữu Vọng chỉ nghe thấy âm thanh sột soạt, sau đó khi Chu Thư lại nằm xuống, đột nhiên Kỳ Hữu Vọng hiểu rõ được cảm giác khi hình dung ra Máu huyết sôi trào là như thế nào.
Chu Thư nằm nghiêng, cũng nhìn về phía gương mặt Kỳ Hữu Vọng trong bóng đêm, nàng có thể cảm nhận được giờ khắc này bản thân khẩn trương bao nhiêu, nhưng trên mặt vẫn gắng giữ vẻ tỉnh táo như trước mà nói: "Tứ lang nói đúng, ta nên cởi áo ngủ ra, quả nhiên mát mẻ hơn."
Nàng ấy đã mở lời, tất nhiên Kỳ Hữu Vọng cũng phải thực hiện lời hứa, vì thế cũng ngồi dậy cởi áo ra.
Nhưng tay nàng vẫn luôn run rẩy, còn không cẩn thận kéo dây áo đến rối loạn lên, thành ra thế này nàng càng thêm không biết nên mở thế nào mới được.
Có lẽ đã nhận ra, bỗng nhiên Chu Thư chạm vào bên hông nàng, thân thể Kỳ Hữu Vọng cứng đờ, chờ khi nàng hồi thần, Chu Thư đã giúp nàng cởi vạt áo ra.
Kỳ Hữu Vọng muốn biết khi người khác động phòng hoa chúc, hai phu thê mới cưới có phải cũng cởi áo tháo dây thế này hay không.
Nhưng giờ phút này không cho phép nàng nghĩ nhiều, nàng cởi áo xong lại nhanh chóng rụt về, cuốn chăn mỏng lên.
"Đa tạ nương tử!"
Chu Thư buồn cười nói: "Cảm tạ cái gì? Cởi áo ra giúp tứ lang sao?"
Khuôn mặt Kỳ Hữu Vọng bạo đỏ, bỗng nhiên lại lắp bắp, nửa ngày cũng không đáp lại được lời nào.
Hai người hai tâm sự, lại đến sau nửa đêm mới vào giấc.
Chờ khi Kỳ Hữu Vọng tỉnh lại, Chu Thư đã rời giường mặc xiêm y, mà áo ngủ của nàng được gấp gọn đặt ở đầu giường.
Nàng nhanh chóng mặc áo ngủ vào, lại vén màn giường lên, nhìn trái ngó phải một phen, phát hiện Chu Thư ngồi trước bàn trang điểm.
Chu Thư nhìn trong gương đồng thấy nàng đã tỉnh, thì quay đầu lại, cười nói: "Tứ lang dậy rồi sao."
"Chào buổi sáng nương tử." Kỳ Hữu Vọng có chút ngại ngùng, nhưng nghĩ đến ngày sau các nàng ở chung có lẽ còn sẽ gặp những chuyện này rất nhiều lần, mãi né tránh ánh mắt Chu Thư thế này cũng không phải là cách, cho nên kì kèo mè nheo xuống giường, tất cả những gì xảy ra đếm qua chỉ là một điều hết sức bình thường.
Nhưng Chu Thư nói: "Đêm qua tứ lang lại đá chăn, áo quấn bụng cũng vén lên trên, đêm hè thế này rất dễ cảm lạnh, nhất là ở rốn, không chịu lạnh được, cho nên ta đắp chăn lên lại cho tứ lang."
Nhất thời mặt Kỳ Hữu Vọng lại đỏ, nàng cảm thấy Chu Thư cố ý nói chuyện này ra, cư nhiên còn ỷ vào việc nàng dậy trễ, mà nhìn lén tư thế ngủ của nàng!
Nàng âm thầm cắn răng, ngày mai nhất định phải dậy trước, sau đó nhìn lại mới không bị thiệt.
Không biết Chu Thư nhớ đến điều gì, từ đáy rương lấy ra bộ y phục nàng từng mặc, sau đó cho người may lại một bộ mới, nói: "Ta nhớ là tứ lang cũng có bộ y phục này, ta muốn thấy tứ lang mặc xem thế nào."
Kỳ Hữu Vọng cũng chưa từng mặc xiêm y nữ tử, chỉ là trước đây còn chưa thành thân với Chu Thư, hiện thời càng cần phải giấu giếm thân phận, nàng cũng không thể tùy ý mặc vào, nên nói tránh: "Lần sau vào đêm khuya thanh tĩnh, khi chỉ có hai chúng ta, ta mặc cho nương tử xem!"
Chu Thư đạt được mục đích, nói: "Tứ lang nói phải."
Kỳ Hữu Vọng lên tiếng, hỏi lại nàng: "Nương tử, đêm hôm qua, ta không nhìn thấy, thật sự là nàng mặc áo quấn bụng của ta may sao?"
Chu Thư khựng lại, tai hơi hơi đỏ lên, nàng nói: "Nếu ta không mặc, tứ lang thất vọng thì làm sao?"
Trong lòng Kỳ Hữu Vọng cao hứng, quyết định sẽ làm cho nàng thêm nhiều hơn, để sau này nàng ấy đều mặc áo quấn bụng do nàng làm.
Hai người cọ qua cọ lại hồi lâu mới đi khỏi phòng, người ngoài nhìn vào, thấy tình cảm của các nàng rất tốt, nhìn hai người là nghĩ đến dáng vẻ nồng tình mật ý, phỏng chừng bụng Chu Thư có động tĩnh cũng không còn xa nữa rồi.
- --
Chu Thư không biết suy nghĩ của người khác, tâm tư của nàng vẫn đặt trên chính sự như trước, trãi qua nhiều ngày làm việc tích lũy kinh nghiệm như vậy, nàng lại có ý tưởng mới.
Mà Kỳ Hữu Vọng bên kia, nàng cũng đang tiến hành thử nghiệm giao – phối, đương nhiên, không phải là nàng muốn giao phối với người khác, mà là giao phối cho hai con ngựa và lừa nàng nuôi.
Con ngựa 18 tháng lúc trước đã nuôi được nửa năm cũng được 24 tháng, bây giờ vừa lúc thích hợp để lai giống.
Mà loại chuyện này là lần đầu tiên nàng làm, nhưng nàng