Không biết qua bao lâu, bác sĩ đi ra từ phòng phẫu thuật.
Quý lão gia tử và Ninh Tuy vội vàng chạy tới: "Thế nào rồi?"
Bác sĩ lắc đầu: "Trước tiên chuyển đến phòng bệnh, nếu như đêm nay có thể chuyển biến tốt, có thể sẽ giữ được tính mạng, nếu không được....!vẫn nên khuyên ngài nén bi thương......."
Sắc mặt Quý lão gia tử tái nhợt, thiếu chút nữa ngã trên đất.
Ông mấp máy môi, nói với quản gia: "Gọi luật sư, nhanh."
Nếu nói toàn bộ Quý gia là đỉnh của kim tự tháp ở Giang Thành, thì Quý Úc Trình chính là người đứng trên đỉnh kim tự tháp.
Trong vòng hai tiếng đồng hồ, tin tức hắn hấp hối được xe cứu thương đưa đến bệnh viện đã lan truyền khắp nơi.
Quý lão gia tử mời luật sự, chuyện định để lại tài sản của Quý Úc Trình cho Ninh Tuy gần như cũng nhanh chóng truyền đến tai các thành viên trong Quý gia.
Quý lão gia tử tổng cộng có ba người con, cha của Quý Úc Trình và Quý Chi Lâm là con cả, đã tự lập công ty riêng từ sớm.
Quý Dật và Quý Vân lần lượt và chú và cô của Quý Úc Trình, lão gia tử từ lâu đã loại bọn họ ra khỏi hàng ngũ người thừa kế, mấy năm nay bọn họ chỉ tận hưởng cuộc sống giàu có với tư cách là cổ đông của Quý thị.
Khi Quý Úc Trình vẫn bình thường, trị bọn họ đến mức phục tùng, bọn họ không dám chiếm đoạt tài sản.
Thậm chí trong hai năm Quý Úc Trình trở thành người thực vật, bọn họ cũng không dám làm điều chuyện gì liều lĩnh.....!Ai biết một ngày nào đó Quý Úc Trình sẽ đột nhiên tỉnh lại hay không, sau đó giết hồi mã thương.
(1) Hồi mã thương 回马枪: Quay đầu lại bất ngờ đâm ngọn thương vào kẻ địch
Nhưng hiện tại....!mắt thấy Quý Úc Trình sắp chết rồi.
Quý Úc Trình vừa qua đời, lão đầu đã tới thất tuần, Quý Chi Lâm đầu óc đơn giản lại dễ lừa, bọn họ còn sợ cái gì?
Vốn dĩ bọn họ cũng không quan tâm đến tình thân, không muốn đến bệnh viện làm phiền lão gia tử nhìn cháu trai lần cuối khi Quý Úc Trình dang cấp cứu ở bệnh viện.
Nhưng trơ mắt nhìn lão gia tử sắp giao quyền thừa kế của Quý Úc Trình cho Ninh Tuy —— một công cụ xung hỉ vừa bước vào cửa chưa được ba tháng, ai có thể ngồi yên?
Toàn bộ Quý gia, người quý Gia sở hữu 40% cổ phần, một mình Quý Úc Trình sở hữu 21%.
"Người già đến hồ đồ rồi sao?" Quý Vân đạp giày cao gót vội vàng chạy tới bệnh viện: "Nằm mơ? Chuyện nằm mơ này cũng có thể nghiêm túc?! Đưng nói trước khi Úc Trình biến thành người thực vật căn bản không biết đến người vợ này, dù có biết, nó cũng không thể lập di chúc như vậy!"
Lão gia tử chống nạng ngồi ở đó, nhắm hai mắt, trên trán đầy gân xanh: "Cháu trai ta còn chưa chết! Mấy người đã xông tới đây nói những lời này?! Mấy người có coi Úc Trình thành cháu trai của mấy người không?"
"Cháu trai?" Quý Vân như đang nghe chuyện cười nào đó: "Hai năm trước nó dùng thủ đoạn buộc tôi và Quý Dật rời khỏi công ty, nó từng coi chúng tôi thành chú và cô sao? Ở trước mặt các cổ đông khiến chúng tôi mất mặt, không một chút lưu tình nào, Quý Úc Trình nó là người tốt? Nếu nó thật sự là người tốt hiếu thảo thì tại sao anh hai và chị dâu không có chút tình cảm nào với nó?"
Một bác sĩ không nhịn được đi qua nói: "Bệnh nhân vẫn ở trong phòng bệnh, người nhà...."
Quý Vân giật lấy hợp đồng trên tay luật sư: "Không được công chứng!"
Quản gia sợ cô ta vụng văn kiện đụng phải lão gia tử, vội vàng đứng trước mặt lão gia tử: "Cô Quý, ngài......"
Ninh Tuy nói: "Đừng trang cãi nữa, Quý Úc Trình nhất định không có chuyện gì, còn tranh cãi nữa tôi sẽ gọi bảo vệ lên."
Quý Dật ôm tay lạnh lùng nhìn Ninh Tuy: "Ninh tiên sinh, đây là chuyện của gia đình chúng tôi, hy vọng ngài có thể rời khỏi đây."
Ninh Tuy căn bản không muốn phân tài sản này, nhưng hiện tại nhìn hai người này, cậu đột nhiên ý thức được hoàn cảnh của lão gia tử.
Ngay cả khi lão gia tử không dựa theo báo mộng của Quý Úc Trình đưa 21% đưa cho mình, ông cũng không thể tìm được người thừa kế thứ hai để tiếp quản Quý gia.
Lão gia tử gọi luật sư tới, không chỉ bởi vì giấc mơ kia, còn biết trước chuyện này sẽ xảy ra, hy vọng có thể xác nhận số cổ phần dưới tên của Quý Úc Trình càng sớm càng tốt, nếu không sẽ có sóng gió trong nội bộ Quý gia.
Ninh Tuy mỉm cười: "Tôi và Quý Úc Trình là mối quan hệ hôn nhân được pháp luật công nhận, xét về mức độ thân mật, tôi mới là người có tư cách ở đây hơn, không bằng mời hai người rời đi trước."
Quý Dật cảm thấy khí thế của cậu cư nhiên không thua kém mình, nheo mắt: "Ý cậu là, cậu muốn tiếp nhận cố cổ phận này?"
"Có tiền tại sao không nhận?" Ninh Tuy cười nói: "Chữ tôi đã ký, nếu Quý Úc Trình có chuyện gì, tất cả tài sản dưới tên của anh ấy là của tôi, nói không chừng tương lai Quý gia cũng là của tôi, nếu bây giờ các người rời đi, tôi sẽ cân nhắc chia cho các người một miếng bánh."
"Cậu ——." Quý Vân tức giận đến run người, không nghĩ tới một sinh viên đại học mới 21 tuổi lại có gan lớn như vậy, cũng dám đến tranh đoạt tài sản với bọn họ.
"Người nhìn thấy rồi chứ? Ông muốn đưa cổ phận của Úc Trình cho người như vậy? Cậu ta gả tới căn bản không có ý tốt!"
Lão gia tử nổi giận nói: "Nói đủ chưa? Vốn dĩ không phải của các người, các người đoạt thì có lợi ích gì?"
Sắc mặt Quý Dật tái nhợt.
Ông chợt nhớ ra một chuyện.
"Cái này sao?" Ông lạnh lùng nhìn Ninh Tuy, xua tay ra hiệu trợ lý phía sau đưa tài liệu cho mình.
"Lão đầu, trước khi ngài quyết định nên xem một chút người gọi là vợ của Quý Úc Trình này đã làm những chuyện gì."
Quý Dật đưa tài liệu cho Quý lão gia tử.
Chuyện này không thể không nói nhất định phải cảm ơn Ninh Thần, nếu không phải Ninh Thần đột nhiên điều tra em trai của hắn, mà An Chính Tề của An Gia lại chú ý tới nhắc nhở ông, Quý Dật làm sao sẽ nghĩ tới điều tra chuyện này.
Khi Ninh Tuy gả cho Quý Úc Trình, ông và Quý gia đã điều tra gia cảnh của Ninh Tuy nhưng vẫn chỉ đến tháng này bọn họ mới phát hiện Ninh Tuy chân đạp hai thuyền.
"Ninh Tuy, 18 tuổi trước khi đến S đại, vẫn luôn dựa vào trợ cấp của cô nhi viện và công việc làm thêm để sinh sống, nhưng ba năm qua, đột nhiên lại mua một căn nhà và những bức tranh quý giá, chi phí tổng cộng lên đến 300 triệu.
Một sinh viên nghèo lấy đâu ra tiền trước khi chưa gả vào Quý gia? Đừng nói là Ninh gia cho cậu, số tiền đó Ninh gia có thể gánh được khoản chi phí khổng lồ này sao?"
Nghe nói Quý Úc Trình xảy ra chuyện, nghĩ đến dù sao cũng là người nhà, mẹ Ninh, Ninh Thần, Ninh Viễn Minh ba người vội vàng từ thang máy đi ra: "....."
Ninh gia đúng là không đáng kể so với Quý gia, nhưng người chú Quý gia này cũng không cần dùng giọng điệu khinh thường như vậy chứ.
Trên mặt ba người mờ mịt, nhất thời không biết nên đi tới hay không.
Ninh Thần nhìn chằm chằm Quý Dật, sau khi nhận ra ông ta điều tra những chuyện mà mình tra ra, sắc mặt đột nhiên trở nên khó coi.
Hắn cũng từng nói! Những chuyện Ninh Tuy che giấu, sớm muộn gì cũng huỷ hoại tương lai của Ninh Tuy và Ninh gia!
Quý lão gia tử cau mày lật tài liệu.
Quý Dật thấy Ninh Tuy lạnh lùng nhìn mình, càng thêm dắc ý: "Nói không ra lời rồi sao? Hơn nữa, tôi còn biết người cung cấp nguồn viên cho cậu là ai? Có phải là Lâm tổng của công ty công nghệ kia không? Bức tranh mua ở phòng trưng bày hai tháng trước được