Diệp Diễm Thanh hẹn gặp Lâm Kỳ Vũ tại quán cà phê bên trong một khách sạn năm sao. Bên đây ít người tới nên sẽ không có ai làm phiền bọn họ. Thật ra Tinh Lộ cũng là một chỗ kín đáo, nhưng Lâm Kỳ Vũ vẫn chưa công bố với bên ngoài chuyện thành lập phòng làm việc, nên ra vào Tinh Lộ vẫn không tiện bằng gặp ở bên ngoài.
Diệp Diễm Thanh chọn tới chọn lui, quyết định mặc một chiếc áo lông mỏng bên ngoài, bên trong là một chiếc áo sơmi màu nhạt, khá là đứng đắn.
Lâm Kỳ Vũ không khác gì với tưởng tượng của hắn, mặc một cái áo gió bên ngoài, bên trong là một cái áo sơmi kẻ ô.
Chào hỏi xong, hai người mặt đối mặt ngồi xuống.
Nhân viên phục vụ mang tới cà phê và điểm tâm, mỉm cười nhìn họ, nói câu “Mời quí khách thưởng thức” rồi rời đi.
“Tôi rất bất ngờ khi nghe Lộ tiên sinh nói cậu muốn hợp tác với tôi tại buổi lễ thành lập trường Nam Đô.” Lâm Kỳ Vũ nhìn qua thì rất lạnh lùng, nhưng giọng nói khá trầm ấm. Cái lạnh lùng của Lâm Kỳ Vũ không phải do không hứng thú, mà là do khí chất, lạnh lùng nhưng không xa cách, không làm cho người đối diện cảm thấy khó chịu.
Diệp Diễm Thanh giật mình, xưng hô “Lộ tiên sinh” xa cách quá rồi đó, hắn thấy mình gọi “Ông chủ Lộ” đã đủ lễ nghĩa lắm rồi. Có điều Lộ Ngôn Chi đã gọi tên Lâm Kỳ Vũ, thì không còn thân sơ nữa, làm Diệp Diễm Thanh khó đoán nổi mối quan hệ giữa hai người này đã đi đến bước nào rồi, đương nhiên, cũng không thể loại trừ khả năng Lâm Kỳ Vũ chỉ gọi vậy với người ngoài.
“Đúng vậy, tôi nghe người đại diện nói anh cũng sẽ tham gia, nên muốn thử hỏi xem có cơ hội hợp tác hay không đó mà.” Diệp Diễm Thanh không vòng vo. Thời gian để bọn họ chuẩn bị không còn nhiều, phải đánh nhanh thôi, “Tôi rất thích các bài hát của anh, chỉ là vẫn luôn không có cơ hội hợp tác, thậm chí không có cơ hội giao lưu nữa, hy vọng nhờ quan hệ của công ty để đạt được ý nguyện này.”
Hắn chưa nói là nhờ vào Lộ Ngôn Chi. Nói chuyện với Lâm Kỳ Vũ làm hắn băn khoăn rất lâu, mà toàn là chuyện không liên quan gì tới hắn.
Lâm Kỳ Vũ uống cà phê, không động vào mấy món điểm tâm: “Hẳn là cậu biết tôi không có tác phẩm mới nào dạo gần đây, cậu hợp tác với tôi thì chẳng khác nào tôi dựa vào nhân khí của cậu cả.”
Diệp Diễm Thanh bật cười: “Thầy Lâm nghĩ nhiều quá rồi, lượng antifan của tôi cũng không thua kém ai đâu, rốt cuộc ai dựa ai còn khó nói lắm.”
Diệp Diễm Thanh tự giễu làm Lâm Kỳ Vũ mỉm cười: “Tôi thích tính cách của cậu rồi đó.”
Trong giới có bao nhiêu người không tự cao? Có bao nhiêu người dám khoe mình có nhiều antifan? Ít lắm. Tuy hắn không quen thân Diệp Diễm Thanh, nhưng nhờ Diệp Diễm Thanh nói thẳng làm hắn cảm mến cậu hơn. Với lại lần trước hắn say rượu cũng may nhờ có Diệp Diễm Thanh giúp đỡ, làm hắn từ từ dỡ bỏ phòng bị với cậu.
“Không tốt lắm đâu, tùy người thôi.” Nếu hắn có tính tình tốt, thì đã không bị chứng sợ sân khấu.
“Cậu có phương án hợp tác chưa?” Lâm Kỳ Vũ hỏi. Hắn không tính để Diệp Diễm Thanh lo hết thảy mọi chuyện, mà là Diệp Diễm Thanh đã đề cập thì vẫn nên nghe ý kiến của cậu trước.
“Tôi hỏi rồi, ca sĩ tham gia sẽ hát từ hai đến ba bài, tôi chuẩn bị hai bài, một bài song ca với anh. Tôi đã chọn được mấy bài, anh xem bài nào thích hợp rồi mình bàn tiếp.” Nếu là hắn khởi xướng, thì sẽ chuẩn bị nhiều hơn Lâm Kỳ Vũ, “Vì để giảm bớt thời gian, anh có thể vào Tinh Lộ tập dợt với ban nhạc của tôi. Đêm biểu diễn, tôi sẽ dùng ban nhạc của mình, phòng hờ bất ngờ xảy ra khi diễn ngoài trời. Lúc luyện tập, anh có thể nhân cơ hội cọ sát với ban nhạc, bọn họ đều là dân chuyên nghiệp, phối hợp nhanh lắm.”
Rất nhiều thứ có sẵn chỉ chờ Diệp Diễm Thanh dùng. Đây cũng là chỗ tốt ở Tinh Lộ, trước khi nghệ sĩ yêu cầu thì công ty đã chuẩn bị trước cả rồi.
“Có phiền toái vậy không?” Lâm Kỳ Vũ tính dùng nhạc đệm thôi.
“Tôi nghe ông chủ nói phòng làm việc của anh sẽ trực thuộc Tinh Lộ phải không?”
Lâm Kỳ Vũ gật đầu.
Diệp Diễm Thanh cười nói: “Vậy thì cơ hội hợp tác sẽ nhiều hơn, luyện tập càng sớm càng tốt.”
Lâm Kỳ Vũ nghĩ nghĩ, nói: “Tôi chưa tính công khai chuyện này.”
Diệp Diễm Thanh hiểu, mở phòng làm việc riêng nói lớn không lớn, nhỏ không nhỏ, nhưng cần phải bí mật, ai biết giữa chừng sẽ xảy ra chuyện gì?
“Tôi biết, anh lấy danh nghĩa của tôi tới Tinh Lộ đi. Dù sao chúng ta cũng hợp tác, bọn họ sẽ không nghĩ gì nhiều đâu, nhiều nhất chỉ là tôi bán nhân tình cho anh thôi.”
“Ok.” Lâm Kỳ Vũ cũng rất sảng khoái, “Vậy làm phiền cậu rồi, hợp tác vui vẻ.”
Diệp Diễm Thanh bắt tay với Lâm Kỳ Vũ, chính thức hợp tác.
Sau đó, Diệp Diễm Thanh bận bù đầu bù cổ, vừa phải chuẩn bị cho chương trình âm nhạc, vừa luyện tập với Lâm Kỳ Vũ. Lúc hắn tham gia chương trình, thì Lâm Kỳ Vũ sẽ tập dượt với dàn nhạc.
Lần đầu tiên Lâm Kỳ Vũ tới Tinh Lộ, đám nhân viên trong công ty đều ngạc nhiên, còn tưởng Tinh Lộ ký với Lâm Kỳ Vũ. Sau lại biết là Diệp Diễm Thanh mời hắn hợp tác, nên không ai nói gì, mỗi ngày Lâm Kỳ Vũ ghé qua công ty cũng trở thành chuyện bình thường.
Ở cùng ngành sản xuất, nếu hai người thiệt tình thưởng thức lẫn nhau, thì mối quan hệ sẽ tiến bộ vượt bậc. Diệp Diễm Thanh và Lâm Kỳ Vũ đều là người như thế, hai người bọn họ vô cùng hợp cạ, đặc biệt ăn ý, làm bọn họ đi từ ngạc nhiên đến tán thưởng lẫn nhau. Nói nhiều, tiếp xúc nhiều, tự nhiên biết đối phương là người thế nào, đặc biệt là ở trong cái vòng này, có quá ít thời gian để chân chính hiểu một người nào đó, bởi vì người đến kẻ đi quá nhanh, thế nên mỗi người đều có cách nhận xét của riêng mình.
Diệp Diễm Thanh từ lúc bắt đầu đã biểu hiện rất niềm nở, bởi vì liên quan đến Lộ Ngôn Chi nên hắn không giả bộ khách khí với Lâm Kỳ Vũ. Lỡ như sau này hai người họ đến với nhau, dù không gặp mặt nhau mỗi ngày, thì cũng không có khả năng giả bộ cả đời được, cứ đối đãi thật tình với nhau thôi.
Mà đối với Lâm Kỳ Vũ, Diệp Diễm Thanh cũng nhận ra vài điều mới mẻ. Lâm Kỳ Vũ không nói nhiều với người lạ, tuy không có vấn đề gì, nhưng rõ ràng có xa cách. Nhưng đến khi quen thân rồi, Diệp Diễm Thanh phát hiện Lâm Kỳ Vũ là người rất chu đáo, rộng rãi, thành thật, lâu lâu sẽ thốt lên những câu nhận xét thẳng thắn mích lòng người nghe, cũng không giấu diếm tính hướng của mình với Diệp Diễm Thanh.
Diệp Diễm Thanh thích kết giao với người thành thật, huống chi bọn họ còn là đồng nghiệp nữa. Diệp Diễm Thanh không có bạn bè trong giới, Lâm Kỳ Vũ vừa vặn cũng không có, cho nên có thể kết bạn với đối