Đồ ngủ nam khá là đơn điệu, tới tới lui lui cũng chỉ có vài loại, không có gì mới mẻ. Mà Diệp Diễm Thanh cũng chưa từng để ý tới chúng, hắn đề cao sự thoải mái khi ở nhà hơn. Cho đến khi có cô gái trong đoàn đội đề cử cho hắn một cửa hàng, thì hắn mới thấy mình nên để ý tới nó một chút. Tuy không phong phú bằng đồ ngủ của phụ nữ, nhưng ưu điểm là chỉ cần nhìn kĩ thì có thể thấy điểm thú vị.
Cô gái chỉ cho cậu một cửa hàng nhỏ không tên tuổi, chủ tiệm là nhà thiết kế, tự vẽ mẫu, tự chọn hàng, tìm xưởng đặt may. Sản phẩm được bán trên mạng với số lượng vừa phải, lượng tiêu thụ cũng vừa đủ, nhưng có hình thức và ý tưởng sáng tạo, thế nên Diệp Diễm Thanh đặt mua vài bộ.
Kiểu áo được thiết kế như áo tắm nam của Nhật (yukata), nguyên liệu là bằng lụa tơ tằm, mềm mại thoải mái. Trên mặt được thêu hoa văn thanh nhã, ống tay áo không rộng mà là nhỏ hẹp như ống tay áo thường. Cổ áo cũng nhỏ hơn, sau khi thắt đai lưng, thì phần cổ áo dài tới tận thắt lưng, hở như không hở, nhưng vừa cử động một cái là có thể nhìn thấy được cảnh sắc bên trong nó. Thắt lưng bản rộng, không bó người, có thể show ra đường cong nho nhỏ. Nếu là người có dáng hình tam giác ngược, thì sẽ mang đến cảm giác cuồng dã. Còn với dáng người thon gầy như Diệp Diễm Thanh, có vòng eo nhỏ nhắn, thì càng mang theo cảm giác quyến rũ chết người.
Áo ngủ khá dài, dài đến tận mắt cá chân, vạt áo trước và vạt áo sau được xẻ khá cao, không gây trở ngại tới bước chân, còn mơ hồ nhìn thấy cả cẳng chân nữa. Chiếc áo ngủ màu xám đen ứng lên làn da trắng hồng của Diệp Diễm Thanh, không khó coi tí nào.
Diệp Diễm Thanh soi gương một hồi trong phòng tắm, sau đó hài lòng bò lên trên giường, chuẩn bị chụp vài tấm ảnh selfie. Đương nhiên không thả ra bên ngoài, mà gửi hết cho Văn Dữ. Nếu Văn Dữ không phát hiện ra áo ngủ mới, thì hắn sẽ gửi đi vài tấm, làm bộ lơ đãng hỏi nó có đẹp hay không, nếu không thì tâm tư này mất trắng à? Dù có hơi trẻ con, nhưng khi yêu có ai còn tỉnh táo nữa đâu.
Không đợi Diệp Diễm Thanh chọn góc độ xong thì Ngải Trừng nhắn tin tới.
Ngải Trừng: Em bị cọ nhiệt kìa.
Diệp Diễm Thanh không rõ nguyên nhân, tạm thời từ bỏ chụp ảnh, đánh cái “?” Gửi đi.
Ngải Trừng: Xem Weibo, vừa mới lên hot search.
Diệp Diễm Thanh mở giao diện, lúc này mới thấy đề tài về sân khấu hợp tác của mình đã lên tới top 9.
Gần đây hắn quá bận rộn giữa đánh bảng và luyện tập với Lâm Kỳ Vũ, căn bản không có thời gian để ý tới chuyện khác. Ngay cả tin tức liên quan đến Ngô Thu hắn cũng không hứng thú, ấn tượng vẫn còn dừng lại ở tập đầu tiên《 King of Dancer 》.
Diệp Diễm Thanh: Bên Ngô Thu bị gì vậy? Ghiền cọ nhiệt đến vậy sao?
Diệp Diễm Thanh không biết nói gì hơn, hắn đang hot đương nhiên sẽ có người muốn la liếm, nhưng không ngờ người đầu tiên sẽ là Ngô Thu. Mà bình luận dưới chủ đề không hề bình thường tí nào, fans ruột không nhảy ra phản đối, không giống với lúc hắn tách ra solo.
Ngô Thu trắng trợn la liếm làm hắn lâm vào thế bị động. Fans biết rõ hắn và Ngô Thu bất hòa, họ cũng tự hiểu, nhưng họ cũng không nói thẳng với bên ngoài, xem ra dưới cách nhìn của người qua đường thì lần hợp tác này khả quan lắm. Nếu bây giờ hắn thẳng thắn nói mình không có quan hệ gì với Ngô Thu thì ngốc quá rồi, không những không giúp được gì cho bản thân, mà còn giúp cho Ngô Thu được chú ý; còn nếu nói mình không có ý định hợp tác với Ngô Thu thì cũng không thích hợp. Ở trong cái vòng này, thẳng thắn quá mức sẽ tạo cảm giác khó gần, khó hợp tác. Mọi người dựa vào nhau lăng xê một chút là chuyện bình thường, nếu hắn chỉ khư khư giữ mình, thì sau này có muốn hợp tác lăng xê với ai cũng khó, chưa chắc người ta đã đồng ý hợp tác với hắn.
Thật ra nếu người cọ nhiệt không phải là thành viên Five1, thì hắn sẽ chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, nhưng gã là người của Five1, hắn không muốn mấy người đó hưởng lợi gì từ mình cả, bọn họ không xứng!
Ngải Trừng gửi tin nhắn thoại: “Ngô Thu biểu hiện không tốt trong《 King of Dancer 》, ngay từ đầu đã không xong, cũng chẳng có cơ hội xoay đầu, sắp hết thời rồi. Em thì đang hot, chắc ekip bên đó muốn dựa hơi em một lần, dù gì hai đứa cũng từng chung một nhóm nhạc, la liếm một chút cũng không sao. Nếu em không có dự tính làm sân khấu hợp tác thì thôi, còn nếu đã muốn, dựa theo chủ đề này, thì người kia phải hot bằng hoặc hơn Ngô Thu mới được. Bọn họ nhân cơ hội đẩy trách nhiệm lên đầu em, lập hình tượng vô tội cho Ngô Thu. Còn tính tình thối nát kia cũng có thể nhờ đợt sóng này đẩy cho Gia Nghệ, nói đó là hình tượng Gia Nghệ lập cho, tẩy trắng sạch sẽ cho bản thân, bắt đầu lại từ đầu.”
Diệp Diễm Thanh cười nhạo trả lời: “Em phục ekip bên đấy thật, gì cũng làm được.”
Chiêu này tuy không thập toàn thập mỹ, nhưng chỉ cần hướng dư luận bị ekip Ngô Thu thao túng thì khả năng tẩy trắng hình tượng cho Ngô Thu sẽ rất cao.
Giọng nói của Ngải Trừng cũng đầy khinh thường: “Gia Nghệ bê bết quá rồi, Ngô Thu hẳn là mượn cơ hội này để tách ra riêng luôn. Lần này bọn họ tốn không ít tiền cho thủy quân chính là đang đánh cuộc xem em có thể tìm ai nổi tiếng hơn Ngô Thu không. Bọn mình bỏ tiền khống chế thủy quân cũng được, nhưng có biện pháp tốt hơn rồi, thì không cần lãng phí số tiền này đâu.”
Diệp Diễm Thanh: “Em biết, tạm thời không phản ứng, coi như lơ gã ta đi. Em bây giờ đã khác xưa rồi nhé.”
Ngải Trừng cười nói: “Cũng đúng.”
Diệp Diễm Thanh: “Ngày mai gặp ở công ty rồi nói tiếp, tối nay thì thôi, ngủ sớm đi chị.”
Ngải Trừng: “Ừ, mai gặp.”
Không muốn để loại người như Ngô Thu ảnh hưởng đến cảm xúc của mình, Diệp Diễm Thanh quay trở lại việc chụp selfie, vốn chỉ gửi một tấm cho Văn Dữ thôi, thế mà ngón tay lướt lướt một hồi gửi hết toàn bộ.
Ngay sau đó, cuộc gọi video đến từ Văn Dữ.
Diệp Diễm Thanh làm bộ rụt rè nhận cuộc gọi, ra vẻ đứng đắn hỏi: “Anh thấy áo ngủ của em có đẹp không? Cô nàng trong nhóm chỉ chỗ mua cho em đó, nhìn đẹp ha.”
Văn Dữ nhìn chằm chằm