Chương 58
Chiều dài XX của anh đến tột cùng là bao nhiêu?
Đây thật sự là vấn đề triết học sâu sắc.
Thời điểm trong điện thoại truyền ra câu hỏi này, ngay cả tài xế đang chuyên tâm lái xe cũng nhịn không được nhìn trộm, từ kính chiếu hậu đánh giá cậu trai xa lạ này, xem anh đến tột cùng là thần thánh phương nào.
Mới có thể có một vị ái nhân hào phóng lỗi lạc, nhiệt tình buông thả như thế.
Cố Dịch Tân che lại microphone, trầm mặc hai giây.
"Vừa nãy bật loa ngoài." Anh nhẹ giọng nói.
"......"
Lục Minh Thời miệng há há, lại nỗ lực khép lại.
Tay huấn luyện viên vung lên, hiền từ nói: "Tiểu Cố, cậu yên tâm, chúng tôi cái gì cũng không nghe thấy."
Những lời này, xa xôi truyền tới trong tai Lục Minh Thời.
Lục Minh Thời đang ở sân thượng bệnh viện gọi điện thoại, lâm vào một mảnh tĩnh mịch.
Hắn yên lặng cúp điện thoại, sửa thành dùng tin nhắn liên hệ.
Thời điểm Cố Dịch Tân yên lặng cùng Lục Minh Thời giao lưu đánh chữ.
Ba người khác trong xe trao cho nhau mấy cái ánh mắt thần bí.
Dưới tình huống như thế nào, mà đối tượng của tiểu Cố sẽ hỏi ra vấn đề này?
Yêu cầu kích cỡ kỹ càng tỉ mỉ.
Rất gấp.
Dưới tình huống như thế nào mới cần loại tin tức này chứ?
Nếu là mua TT, đại khái chỉ cần phán đoán đại khái size là tốt rồi.
Như vậy cũng chỉ có một khả năng.
Người yêu của tiểu Cố, nhất định là đang dựa theo kích cỡ của cậu ta, chế tạo XXX!
Các vị quần chúng vây xem, trong lòng hiểu rõ mà không nói ra ho khan, sờ cái mũi, lau mồ hôi.
Nhìn về phía vị tuyển thủ này ánh mắt càng thêm quỷ dị.
Giới trẻ bây giờ thật biết chơi......
Cố Dịch Tân cất điện thoại đi, mặt không đổi sắc mà ngồi xe đến khách sạn.
Xuống xe, thu xếp chỗ ở cho mọi người, sau khi an bài lịch trình mấy ngày nay, mọi người liền trở về nơi ở của mình.
Đại cháu trai phụng mệnh hiệu trưởng, phải chiếu cố Cố Dịch Tân cho thật tốt.
Vì thế, cậu và Cố Dịch Tân ở chung phòng.
Này không có gì.
Vấn đề là, mới vừa thả hành lý xuống, Đại cháu trai liền nghe thấy Cố Dịch Tân kéo cửa phòng ra, lịch sự hỏi thăm dì lao công đi ngang qua cửa:
"Chào dì, xin hỏi quý khách sạn có cung cấp thước cuộn hay không?"
Đại cháu trai ánh mắt sâu kín rọi lại đây.
Có chuyện xưa.
Người anh em này tuyệt đối có chuyện xưa.
Cố Dịch Tân cầm thước cuộn mà dì lao công tìm được trong kho hàng, đi vào buồng vệ sinh.
Đại cháu trai ngồi ở đầu giường, muôn vàn suy nghĩ.
Năm nay 30 lẻ hai, chưa có vợ, là một quang côn hàng thật giá thật.
(*) Quang côn: cây gậy trụi lủi, cành cây không hoa không lá. Chỉ đàn ông độc thân ế vợ.
Đã từng có mái tóc đen dày, tốt xấu cũng xem như điểm nổi bật, nhưng hiện tại bị thiêu trọc một khối, càng không còn hy vọng gì nữa.
Em gái tuần trước sắp xếp đi xem mắt, nhìn cậu một cái đã chạy mất dép.
Từ đây lúc biết Cố Dịch Tân có đối tượng, liền cực kỳ ghen tị.
Hôm nay nghe thấy được giọng nói của đối phương, Đại cháu trai lại càng hung hăng bị ngược cẩu.
Đối tượng nhiệt tình buông thả như thế, cậu cũng muốn có......
Đại cháu trai rơi vào trong mộng tưởng, không có ý thức được.
Cố Dịch Tân này ở trong phòng vệ sinh.
Cũng ngốc quá lâu rồi.
*
Cố Dịch Tân ở trong phòng vệ sinh làm cái gì đấy?
Anh cầm thước cuộn, đối với tiểu huynh đệ của mình ra sức khoa tay múa chân.
Cả người ở trong một loại trạng thái mộng bức vô hạn.
Khi anh cầm lấy thước cuộn tới gần XX của mình, xác thật không có xuất hiện tình trạng con số mơ hồ không rõ giống như Lục Minh Thời nhìn thấy.
Nhưng mà lại sinh ra một tình huống khác càng khiến người ta cảm thấy lẫn lộn.
Thước cuộn bắt đầu run lên.
Thước cuộn tự mình sinh ra chấn động.
Thước cuộn run a run, dường như đang tiến hành đấu tranh tư tưởng kịch liệt, liên luỵ thang đo ở trên cũng như nước rung chuyển theo, xem không rõ.
Cuối cùng, khi thước cuộn rốt cuộc yên tĩnh lại, tất cả con số ở trên cùng thang đo đều biến mất không thấy tăm hơi.
Chỉ còn một vạch thang đo, không chút do dự chỉ về phía trước.
Bởi vì thước cuộn rất hẹp, nên chỉ còn lại một khoảng trống nhỏ để hiển thị ra ký tự cuối cùng.
Cố Dịch Tân thần sắc ngưng trọng mà nhìn chằm chằm cái ký hiệu đó, hít sâu một hơi.
Anh da đen với dấu chấm hỏi trên đầu.
Anh tháo thước cuộn ra, thang đo liền khôi phục thành bộ dạng ban đầu.
Mà chỉ cần tới gần một cái, sẽ lập tức biến thành cái bộ dạng kỳ ba kia.
Cho nên, đây chính xác là, chiều dài XX của anh??
Cố Dịch Tân không còn sức lực để tự hỏi, anh nghẹn ngào cứng họng mà chụp một bức ảnh, gửi cho Lục Minh Thời.
"Đinh đông."
Điện thoại Lục Minh Thời vang lên âm báo.
Lục Minh Thời nhanh chóng mở tin nhắn mới ra.
"[ảnh chụp] anh cũng không biết nó là cái gì, chỉ đo ra cái dạng này, hy vọng có thể giúp đỡ được em."
Lục Minh Thời đầu tiên là thấy được một cái mosaic cực bự.
Nhận ra cái bị che lại là gì, Lục Minh Thời có chút không được tự nhiên mà xê dịch đùi.
Sau đó hắn phóng đại ảnh chụp, muốn xem số đo hiện ra trên thanh thước cuộn.
"......"
Lục Minh Thời nhìn chằm chằm cái ký hiệu kia, hít một hơi thật sâu.
Ký hiệu đó như phát sáng trên màn hình điện thoại.
Một ký hiệu toán học sâu xa, nhưng không nên xuất hiện ở trên thước cuộn này.
"+∞"
???
Cái X gì vậy?
*
Lục Minh Thời thất hồn lạc phách về lại phòng bệnh.
An Kiều vẫn đang cầm bảng trắng trong tay, mỉm cười chờ đợi trên giường trước.
Lục Minh Thời không còn sức lực mà ngồi xuống, nhìn mớ công thức An Kiều viết trên bảng trắng.
"An Kiều."
Lục Minh Thời vô lực hỏi: "Nếu số chia là dương vô cùng, sẽ như thế nào?"
An Kiều vẻ mặt ngài đang trêu chọc tôi.
"Dù cho số bị chia là bao nhiêu, ở trước mặt dương vô cùng đều là vô cùng bé, cho nên......"
Sau khi An Kiều theo thói quen giải thích xong, hơi tự hỏi một chút sếp mình hỏi câu này mang hàm ý gì, nháy mắt cả người đều không tốt.
"...... Cho nên ý ngài là, chiều dài XX của Cố thiếu...... Là dương vô cùng??"
*
Vấn đề lần này có vẻ nghiêm trọng.
An Kiều chưa từng gặp loại tình huống này, trong lúc nhất thời cũng có chút bối rối.
An Kiều bối rối cùng Lục tổng bối rối mặt đối mặt ngồi, không khí trong phòng bệnh cũng trở nên ngưng trọng.
"Vô phương cứu chữa." An Kiều nói, "Ngài và Cố thiếu, trước khi đứa bé được sinh ra, đều không thể gặp lại."
Lục Minh Thời gật gật đầu.
"Còn gì không?"
An Kiều nói: "Năng lực hấp thụ của bé con nhà ngài rất mạnh, bởi vậy mới có thể kiên cường sống sót trong khoảng thời gian này, bây giờ xem ra, bởi vì bị thừa năng lượng, bé con rất có khả năng sẽ sinh sớm, hơn nữa khi sinh ra sẽ vô cùng khỏe mạnh."
Lục Minh Thời trong lòng nhẹ nhõm, lẩm bẩm: "Vậy thì tốt rồi......"
Lục Minh Thời: "Vừa nãy vẻ mặt cậu doạ người như vậy, tôi còn tưởng rằng sẽ xảy ra chuyện."
An Kiều banh mặt: "Các anh cứ tiếp tục làm xuống như vậy nữa, thật sự sẽ xảy ra chuyện."
Lục Minh Thời cả giận nói: "Tôi tuân theo——"
An Kiều biết nghe lời phải, chân chó nói: "Đều là tôi sai, đều là tôi sai, không có nói rõ ràng. Bây giờ ngài ngàn vạn lần không thể tức giận, bảo trì tâm tình vui vẻ, như vậy bảo bảo sinh ra mới có làn da khoẻ mạnh nha."
Lời này quả thực quá hữu hiệu.
Lục Minh Thời lập tức tâm bình khí hòa nói: "Bác sĩ An không cần tự trách mình, chúng tôi cũng có lỗi."
An Kiều cười đến giống như đóa hoa: "Người trẻ tuổi phải biết tiết chế."
Lục Minh Thời không ngừng cười.
Nghĩ thầm chờ tôi sinh con xong sẽ tính sổ với cậu.
*
Ngày sinh dự tính ban đầu là ở đầu tháng 5, trải qua lần bị thừa dinh dưỡng này, thời gian lùi xuống tận một tháng.
"Ngày 30 tháng ba hoặc là một tháng tư?"
Lục Minh Thời nhìn vào kết quả ước tính kia, lúc ấy Cố Dịch Tân có khả năng vẫn còn ở tỉnh thành.
Lục Minh Thời không muốn quấy rầy anh thi đấu, nhưng mà chuyện lớn như sinh con, không nói là không có khả năng.
Hay là chờ anh đấu xong rồi ngày đó lại nói...... ngày 27 hay là 28 đây?
Đến lúc đó trực tiếp gọi phi cơ tư nhân chở về nhà.
Lục tổng khí phách mà vung tay lên, không kịp gì đó, không tồn tại!
An Kiều nhìn Lục Minh Thời xuất thần, cho rằng hắn đang lo lắng khi sinh con phải chịu