Khương Dịch Duy đúng là giả say thật, tửu lượng của hắn không tồi, cho dù có bị mời hết rượu cũng không đến nỗi đầu óc không tỉnh táo.
Lộ Kiều đẩy đẩy bả vai Khương Dịch Duy, tay bị bắt lại để trên đầu. Cậu nâng đầu gối đẩy chân Khương Dịch Duy, muốn hắn đừng được nước lấn tới.
Nào biết đụng tới đồ vật không nên đụng, không khí trở nên xấu hổ không thôi.
Khương Dịch Duy nguyên bản không có phản ứng gì, hạ thân vừa bị vào chạm vào một cái như vậy nháy mắt liền thức tỉnh.
Cảm thấy thân thể đối phương thay đổi, Lộ Kiều cũng không dám nhìn thẳng Khương Dịch Duy, vành tai cũng đỏ lên một màu.
"Em liền biết anh say rượu là giả mà, bằng không sao có thể có phản ứng..." thanh âm Lộ Kiều không lớn, đi vào tai Khương Dịch Duy giống như đang làm nũng, làm tâm hắn càng lúc càng ngứa.
"Tiểu Lộ" Khương Dịch Duy nhẹ giọng, thanh âm ôn nhu không nói, trầm ổn trêu chọc, tựa như đang hỏi có thể chứ?
Lộ Kiều không đành lòng làm Khương Dịch Duy gắng gượng mà không có cách nào giải quyết, giật giật cổ tay: "Anh đừng có nắm chặt tay em như vậy, em muốn ... Chạm vào anh"
Nói xong tầm mắt chuyển về phía dưới Khương Dịch Duy: "Em dùng tay..."
Nghe vậy, Khương Dịch Duy buông Lộ Kiều ra, để cậu tùy ý ngồi trên người hắn.
Toàn bộ quá trình thực sự vi diệu, Khương Dịch Duy mơn trớn đôi chân dài Lộ Kiều, xúc cảm tinh tế sảng khoái. Tựa như chỉ cần một tay có thể ôm hết đôi chân đang ở trước mắt hắn đung đưa như gió thổi cành liễu này.
Thần sắc Khương Dịch Duy tối lại, giữ lấy gáy Lộ Kiều hôn xuống, cảm thụ nhịp tim lẫn nhau.
Lộ Kiều không nhớ rõ Khương Dịch Duy bao lâu mới kết thúc, nhưng nhớ rõ tay mình muốn gãy. Hắn không cho Khương Dịch Duy tiến vào, mông lại bị ma sát đến đỏ bừng, còn trên Khương Dịch Duy lộng ..... Đồ vật.
Lúc Khương Dịch Duy giúp hắn lau khô, đầu óc Lộ Kiều nổ cái đùng, nghĩ thế nào cũng cảm thấy thẹn thùng.
"Đau không" Lau đến một nửa, Khương Dịch Duy đột nhiên hỏi.
Lộ Kiều liếc mắt nhìn hắn: "Cũng không có vào, đau cái gì?"
Chủ yếu là do Lộ Kiều quá trắng, cho nên nhìn cái mông bị cọ đến đỏ bừng Khương Dịch Duy cho rằng cậu sẽ đau.
Hắn duỗi tay giúp Lộ Kiều xoa xoa, tay vừa mới đặt xuống lại liền buông.
Lộ Kiều không hiểu Khương Dịch Duy muốn sờ sờ ở đâu, cậu nhíu mày lại nhìn hắn: "Anh muốn sờ mà không dám sờ a? Em hiện tại cũng không có mặc qυầи ɭóŧ, anh có thể tùy tiện sờ."
"Nếu muốn lặp lại chuyện vừa rồi một lần nữa, anh không ngại sờ xuống đâu." Khương Dịch Duy nói, thấy Lộ Kiều lắc đầu nguầy nguậy mới cầm qυầи ɭóŧ mặc lên cho cậu.
Lộ Kiều rất hưởng thụ cảm giác Khương Dịch Duy giúp mình mặc quần áo, nghĩ đến Khương Dịch Duy dùng tay giúp hắn một lần, hôm nay cậu đã đem nợ trả xong rồi. Lần sau, lại làm loại chuyện kíƈɦ ŧɦíƈɦ này, chẳng phải là lấy hàng thật giá thật mà làm sao?
Dựa theo biểu hiện đêm nay của Khương Dịch Duy, 30 cái bóng bay cả đêm cũng dùng không ít, ngẫm lại thật là khiến lòng người kích động.
Thấy Lộ Kiều cúi đầu cười trộm, Khương Dịch Duy vuốt vuốt tóc Lộ Kiều đầu: "Đang cười cái gì?"
"Không có gì......" Lộ Kiều buộc mình thu lại ý cười, đem đề tài chuyển tới nơi khác, "Anh uống rượu, xe để em lái."
Khương Dịch Duy gật đầu, ngồi vào ghế phụ.
Khoảng hai mươi phút sau, Lộ Kiều lái xe về đến cửa nhà Khương Dịch Duy. Đậu xe rồi đi vào trong cũng không quên nói với Khương Dịch Duy: "Hôm nay em đã mua một bộ sofa màu đen rất hợp với nhà mới của chúng ta, ngày mai 2 giờ có thể giao đến."
"Mua giường cũng rất lớn, đỡ cho anh chiếm giường phía em, hại em chỉ có thể ngủ một góc." Nhưng mà ngẫm lại, hai người gắt gao ôm nhau nằm một góc giường, loại cảm giác này lại thực ấm áp.
Khương Dịch Duy đẩy nhẹ sau lưng Lộ Kiều đem người tiến đến phòng tắm, sau đó mới đáp: "Ngày mai hai chúng ta cùng đi nhà mới bố trí"
"Không đến công ty có thể chứ?" Lộ Kiều cởϊ qυầи áo hỏi.
"Chỉ một ngày, không có vấn đề gì." Khương Dịch Duy tri kỷ mà đem Lộ Kiều thả vào bồn tắm.
Lộ Kiều thoải mái mà nhắm mắt, khi mở lại cố ý làm Khương Dịch Duy một thân ướt sũng, khóe môi mang ý cười mà bắt đầu nói tao: "Cùng nhau?"
Khương Dịch Duy cầu mà không được, mặc kệ Lộ Kiều có nói giỡn hay không. Hắn thật sự đứng trước mặt Lộ Kiều cởi bỏ quần áo, bước vào bồn tắm.
Lộ Kiều nói đùa thành thật, âm thanh ép tới thật thấp: "Anh thế nào lại nghe không hiểu em nói giỡn hả?"
Khương Dịch Duy không nói lời nào, chỉ là đem Lộ Kiều nhấc lên rồi giúp hắn tẩy rửa. Lúc ở trên xe dùng khăn lau không sạch hết được, hắn đem sữa tắm bôi lên toàn thân Lộ Kiều, không có chỗ nào không có.
Lần tắm rửa này như bị đuổi, Lộ Kiều nghẹn đến khó chịu muốn chết. Rốt cuộc lau khô người muốn lên giường, xốc chăn liền thấy "Vết bẩn" đêm hôm qua trên khăn trải giường.
Cậu xấu hổ muốn chết, nhìn chằm chằm khăn trải giường, nghĩ có nên bắt Khương Dịch Duy lấy bộ mới ra thay.
"Làm sao vậy?" Thấy Lộ Kiều chậm chạp không lên giường, Khương Dịch Duy đến bên cạnh Lộ Kiều hỏi. Khi nhìn thấy "vết bẩn" trên giường, hắn không nhịn được mà cười nhẹ.
Lộ Kiều xoay người bụm miệng Khương Dịch Duy: "Anh đừng cười! Nếu không phái anh hôm qua đòi dùng tay giúp em, em có thể ra trên giường sao?"
"Là anh không tốt" trên mặt Khương Dịch Duy hãy còn ý cười, hắn đổi drap giường mới ôm Lộ Kiều lên giường.
Hắn đem Lộ Kiều ấn vào ngực, hôn trán Lộ Kiều một cái nói: "Ngủ ngon"
Cơn buồn ngủ của Lộ Kiều dâng lên, hai mắt nhắm chặt đến nỉ non một câu "ngủ ngon" không nói, ngẩng đầu hôn lên cằm Khương Dịch Duy.
Giống như mèo nhỏ dính người, làm Khương Dịch Duy đem cậu ôm chặt hơn nữa.
Ngày hôm sau không đến 10 giờ, Khương Dịch Duy nhẹ nhàng dậy chuẩn bị bữa sáng, thu thập đồ đạc. Hắn đem quần áo bỏ vào vali, đã chuẩn bị tốt mọi thứ hôm nay có thể dọn vào nhà mới.
Lộ Kiều tỉnh lại liền thấy bóng dáng Khương Dịch Duy ngồi xổm trên mặt đất đóng gói hành lý, đường đường là một bá đạo tổng tài mà giờ phút này lại làm cho Lộ Kiều có cảm giác manh tương phản, thậm chí cảm thấy nam nhân này thực sự rất đáng yêu.
"Thu dọn xong rồi sao?" Cậu xuống giường đi đến bên cạnh Khương Dịch Duy.
Khương Dịch Duy đem Lộ Kiều kéo đến nhà bếp, đem đồ ăn sáng đặt trước mặt Lộ Kiều rồi