Gần nơi quay chụp có nhà thuốc, cách cũng không xa.
Khương Dịch Duy vốn không định lái xe, sau lại sợ Lộ Kiều quá nóng, tính toán lái xe đi mua cà phê rồi về.
Khi quay lại, Lộ Kiều đang chụp cuối cùng của một tổ chụp ảnh.
Nhân viên công tác tiếp nhận cà phê Khương Dịch Duy tự mình mua tới chụp ảnh lưu niệm
Lộ Kiều hoàn thành quay chụp cũng cầm cà phê uống, cậu thật sự quá nóng, uống có chút gấp, bị sặc đến xém chảy nước mắt.
Khương Dịch Duy vỗ nhẹ vào lưng Lộ Kiều giúp cậu thuận khí, bảo cậu đừng có gấp.
Lộ Kiều ngừng lại một chút, đưa cà phê của mình đưa tới bên môi Khương Dịch Duy, hỏi: "Anh uống không?"
Khương Dịch Duy chờ cùng Lộ Kiều uống chung một ly, cho nên không mua một phần cho mình. Hắn cúi đầu ngậm lấy ống hút của Lộ Kiều, uống xong một ngụm nói: "Ngọt."
Cũng không biết cho phải do quá nóng hay không, Lộ Kiều cảm thấy mặt mình nóng lên. Khuỷu tay cậu chọc vào bụng Khương Dịch Duy, nhỏ giọng nói: "Cà phê sao có thể ngọt..."
Loại hành vi tú ân tú ái công khai này đối với người khác mang lực sát thương mười phần, nhân viên công tác không cần ăn cơm, trực tiệp bị hai người thồn cẩu lương đến no bụng.
Chờ mọi người đi hết, Lộ Kiều mới đi theo Khương Dịch Duy về hướng xe. Charlie vốn dĩ muốn cọ xe Khương Dịch Duy về công ty lấy đồ, nhưng lại cảm thấy làm bóng đèn quá mức chói mắt.
Lộ Kiều không quá để ý, ngược lại Khương Dịch Duy bảo Charlie ở ngoài xe chờ một chút, mở cửa sau cho Lộ Kiều leo lên.
Lộ Kiều có chút ngốc, ko hiểu Khương Dịch Duy muốn làm cái gì.
Charlie đứng bên cạnh mắt trừng đến long ra, lắp bắp nói: "Này... Giờ là ban ngày a! Ta còn ở đây.... Các ngươi liền không coi ai ra gì mà xe chấn?"
Khương Dịch Duy không nói gì, đóng cửa xe lấy ra cao dán, xé một gói rồi lấy người mình che đi Lộ Kiều, chậm rãi kéo quần Lộ Kiều xuống.
Nhìn Lộ Kiều lộ một nửa mông,đầu tiên Khương Dịch Duy nhẹ nhàng mát xa phía trên. Hắn thực sự thích đường cong cơ thể Lộ Kiều, độ cong thực đẹp. Hai cái eo xinh đẹp làm hắn dâng lên cảm giác muốn dùng ngón cái vuốt ve.
"Đỡ chút nào không?" Hắn dán ở Lộ Kiều bên tai hỏi.
Lộ Kiều phát hiện Khương Dịch Duy không phải đơn thuần mà dán thuốc cho mình, mà là liêu nhân! Là phát ra hormone nam tính! Là trần trụi mà câu dẫn!
Cậu ở phía dưới bị đè dính sát vào người Khương Dịch Duy, quay đầu liếc hắn một cái: "Đàng hoàng chút, anh có thể hay không dán nhanh lên, còn có Charlie ở ngoài nhìn kìa!"
Trước mặt mọi người ân ái, còn ra thể thống gì.
Khương Dịch Duy thấy vành tai Lộ Kiều dần đỏ lên liền biết Lộ Kiều thẹn thùng, mấy ngày nay hắn đã hiểu rõ tính tình Lộ Kiều.
Tuy rằng cái gì chừng mực hay không đều dám nói, nhưng thực tế lại là loại người nói xong chính mình sẽ thẹn thùng.
Thật sự đặc biệt đáng yêu.
Thấy Khương Dịch Duy phát ngốc, Lộ Kiều bắt đầu thúc giục: "Nhanh lên đi, đừng lại sờ eo em......"
Thời điểm nói lời này ra, cậu đem đầu hoàn hoàn toàn toàn mà chôn ở cánh tay.
Khương Dịch Duy "Ân" một tiếng, lòng bàn tay ở chính giữa eo Lộ Kiều khẽ chạm: "Dán ở đây có thể chứ? Hay là lại dịch dịch về bên cạnh?"
Loại đụng chạm như có như không này làm Lộ Kiều bị sờ đến ngứa.
Cậu thật sự chịu không nổi, trực tiếp đè lại tay Khương Dịch Duy đặt ở sau eo, cắn răng nói: "Liền dán ở đây, không cần dịch."
Dán thuốc thôi mà cũng mười mất phút, Charlie lên xe nhịn không được phun tào: "Nguyên lai không phải xe chấn, thật là uổng công tính giờ cho các ngươi."
Lộ Kiều biết không nói lại Charlie, tùy ý để Charlie trêu chọc. Lúc này cậu vẫn ngồi với Charlie ở phía sau, căn bản không dám ngồi kế bên Khương Dịch Duy.
Cảm giác vừa mới bị Khương Dịch Duy lưu lại trên người còn không có rút đi, cậu chẳng qua cảm thấy sự thân cận của Khương Dịch Duy làm chỗ nào đó có chút xúc động.
Charlie một mình nói chuyện cũng không ai đáp lại, nói vài câu liền không thèm nói nữa. Cầm di động lướt weibo, mới lại mở miệng: "Hai người còn ở đầu hot search! Cái nào cũng bạo! Bây giờ ai cũng đều thảo luận tóm tắt Weibo của hai ngươi."
Lộ Kiều thò đầu qua liếc một cái, thấy có người nói cậu với Khương Dịch Duy tú ân tú ái, rưng rưng hỏi cái loại luyến ái ngọt ngào này khi nào mới có thể thuộc về mình.
Bình luận không tốt cũng có, chỉ là Lộ Kiều lười để ý đến. Tình cảm của mình cùng Khương Dịch Duy rốt cuộc như thế nào, trong lòng đương sự đều hiểu rõ là được.
Đưa Charlie về công ty, Khương Dịch Duy bảo Lộ Kiều ngồi vào ghế phụ: "Mang em đến nơi này."
"Đi chỗ nào a?" Lộ Kiều quay đầu nhìn sườn mặt Khương Dịch Duy.
"Tới rồi sẽ biết." Khương Dịch Duy úp úp mở mở, thừa dịp chờ đèn đỏ quay qua hỏi Lộ Kiều, "Vừa rồi vì cái gì mà ngồi ở phía sau?"
Vì cái gì? Đương nhiên là ngồi bên cạnh ngươi có chỗ xúc động......
Những lời này Lộ Kiều chỉ dám ở trong lòng nói, mặt ngoài ra vẻ bình tĩnh mà đáp: "Ngồi phía sau bồi Charlie."
"Lúc ấy cổ em thực đỏ." Khương Dịch Duy khi đó vẫn luôn thông qua kính chiếu hậu mà nhìn Lộ Kiều, phát hiện Lộ Kiều cổ từ trên xuống dưới đều nhiễm một màu đỏ.
"Em có phải hay không......" Hắn nói một nửa, lại bị Lộ Kiều đánh gãy.
"Đúng!" Lộ Kiều xấu hổ mà đem đầu quay ra ngoài cửa sổ, "Lúc bị anh dán thuốc đều khởi phản ứng, lúc ấy liền nhớ tới lúc cùng anh làm chuyện đó. Em chỉ có thể ngồi phía sau muốn bình tĩnh lại, nếu là ngồi bên cạnh anh không chừng em có thể trực tiếp bắt Charlie xuống xe, kêu anh lái xe chạy đến nơi không người!"
Cậu cũng không nghĩ mình cần bình tĩnh lại, cùng Khương Dịch Duy giường cũng lăn qua, còn rụt rè cái gì a.
Hầu kết Khương Dịch Duy trượt lên xuống, yên lặng mà đem "Ngươi có phải hay không phát sốt?" tự mình nuốt xuống.
Hắn không ngờ Lộ Kiều vì mình mà có phản ứng sinh lý, hắn duỗi tay nắm lấy tay Lộ Kiều, dỗ dành nói: "Về nhà làm."
Lộ Kiều tạc mao,