Mang một ít quần áo giày dép thường dùng chất một đống vào cốp xe, Lâm Triệt Ngôn suy nghĩ một lúc, quyết định mang theo bộ đề thi cấp bốn.
Tuần sau sẽ thi, cậu quyết tâm mỗi ngày sẽ làm một bộ.
Kết quả trong nhà xảy ra chuyện, sau đó lại gặp Du Tùy Thâ,.
Vì thế chưa làm được chữ nào, đến giờ vẫn còn mới tình.
Tháo đồ hóa trang xuống, sau đó đi tắm thay về bộ quần áo bình thường, loay hoay một lúc trời cũng đã tối đen.
"Các cậu muốn ăn gì?"
Lên xe, khởi động xe, Du Tùy Thâm hỏi.
Lâm Triệt Ngôn liếc mắt nhìn áo trước ngực của Du Tùy Thâm bị dính một mảng phấn, nhìn xa không quá rõ, đặc biệt trời còn đang tối.
Trong lòng thở ra nhẹ nhõm.
Đối phương vẫn mặc chứng tỏ chưa phát hiện ra.
"Cái gì cũng được, chúng tôi không kén ăn."
"Đúng vậy, gì cũng được."
Đỗ Hiểu Phàn và Chu Châu Thừa còn tưởng Du Tùy Thâm là sinh viên trong trường, không ngờ đến đối phương lái Maybach đến dọn hành lý của Lâm Triệt Ngôn.
Hơn nữa, lúc nãy Lâm Triệt Ngôn đi tắm, đối phương vẫn luôn gọi điện thoại, hình như vì bữa cơm hôm nay phải hủy hẹn xã giao gì đó.
"Thế ngày trước mọi người thường đến chỗ nào ăn cơm?" Du Tùy Thâm hỏi câu khác.
Đỗ Hiểu Phàn: "Hadilao đi!"
Ban đêm rất lạnh, ánh đèn LED phát ra nhiều màu sắc.
Các ngôi sao thưa thớt trên bầu trời đêm.
Du Tùy Thâm nhíu mày, sau đó lại thả lỏng, "Ngôn Ngôn, Hadilao có được không?"
Lâm Triệt Ngôn ừm một tiếng.
Trong lòng đang nghĩ tối nay về chỉ sợ lại phải ở lỳ trong nhà tắm nửa tiếng mới dám ra ngoài.
Cậu dựa hẳn lưng vào ghế phụ nhìn bóng đêm vụt qua, trong đầu đang nghĩ vì sao Du Tùy Thâm phải làm như vậy.
Rõ ràng lúc học cấp ba đã thẳng thừng từ chối lời tỏ tình của cậu, thiếu điều đánh cậu một trận, bây giờ lại yêu cầu mình dạy đối phương cách yêu.
Chẳng lẽ cung phản xạ của học bá dài đến tận bốn năm mới phát hiện ra mình cũng thích người ta hả?
Lâm Triệt Ngôn lắc đầu, vứt suy nghĩ không thực tế ra khỏi đâu.
Nếu Du Tùy Thâm thích cậu thật, chắc chắn sẽ không cần cậu dạy hắn yêu đương, làm gì có ai phải cần dạy cách yêu đâu.
Yêu đương không phải đều thuận theo tự nhiên sao?
Điện thoại rung lên, là tin nhắn của phòng ký túc xá.
Tên nhóm là "Ông trùm thiết kế hàng đầu thế giới." Lâm Triệt Ngôn khó hiểu liếc nhìn về phía sau, không hiểu tại sao ngồi gần nhau như thế mà còn phải nhắn tin.
Nước chanh: "Bạn trai cậu là ai thế?"
Lâm Triệt Ngôn vẫn không thể quen cái danh xưng bạn trai này, cậu gõ chữ giải thích nhưng sau đó lại thấy hơi kỳ.
Lâm Triệt Ngôn: "Cậu tự tìm tên Du Tùy Thâm trên mạng xem."
Nước chanh: "..."
Sau đó Lâm Triệt Ngôn nghe thây hai người phía sau hít vào một hơi sâu.
Nước chanh: "Mẹ ơi, sao có thể, thế mà cậu lại câu được tổng giám đốc SY vào tay hả?"
Thầy giào Tiểu Tống: "Ngôn Ngôn đang yêu???"
Phàm ca bất phàm: "Sau giàu rồi, đừng quên anh em."
Nước chanh: "Sau giàu rồi, đừng quên anh em."
Lâm Triệt Ngôn: "..."
Nước chanh: "Tôi còn sợ cậu không vui vì thằng em trai rác rưởi kia chứ, này là tốt rồi, chuyện này so với nhà họ Lâm làm cậu khó chịu không phải tốt hơn rất nhiều sao? Sau này dùng tiền đập chết đám người không có mắt kia đi!"
Phàm ca bất phàm: "Cậu có thể hỏi Du tổng giúp tôi, có "phú bà" nào muốn bao dưỡng trai trẻ không? Mặc dù tôi không thể đẹp bằng cậu hay Tiểu Tống, nhưng tôi rất dịu dàng, biết chăm sóc người khác, hơn nữa có thể làm đối phương sung sướng đó nha!"
Nước chanh: "Ngôn Ngôn, cậu biết mà, dạ dày tôi không tốt, chỉ ăn được cơm mềm thôi đó!"
Thầy giáo Tiểu Tống: "Tại sao lại nói đến chuyện phú bà rồi."
Lâm Triệt Ngôn nhìn tin nhắn bạn cùng phòng trả lời, không nhịn được bật cười thành tiếng, Du Tùy Thâm ngồi bên cạnh liếc cậu một cái.
Lâm Triệt Ngôn: "Để tôi dò hỏi giúp các cậu."
Nước chanh: "Nhưng mà nghĩ đến giá trị của đối phương cả mấy chục tỷ, lúc nãy chúng ta chỉ đồng ý đi ăn Hadilao lại thấy buồn."
Phàm ca bất phàm: "Buồn +1"
Thầy giáo Tiểu Tống: "Các cậu còn được đi ăn Hadilao, tôi đây phải ăn mì tôm đây này.
Tôi không biết, lúc tôi về, tôi cũng muốn được đi ăn Hadilao.
Còn nữa, Lâm Triệt Ngôn thật quá đáng, thoát ế cũng không nói với tôi trước!"
Nước chanh: "Cậu ấy có nói với ai đâu, là bạn trai cậu ấy đến dọn ký túc xá nên chúng tôi mới biết đấy! Lúc nãy xấu hổ quá.
Tôi còn tưởng bạn trai cậu ấy muốn đánh tôi đó!"
...
Cuối cùng cũng đến địa điểm.
Lâm Triệt Ngôn lúc này mới phát hiện, toàn bộ đường đi, ngoại trừ hỏi đi đâu ăn cơm, Du Tùy Thâm không nói gì nữa.
Hadilao là nơi sinh viên thường hay đến, nhà hàng này gần đại học Z nhất, lại sát ngay bên cạnh đại học Công Nghệ, đúng vào giờ ăn tối, nên rất đông người.
Bọn họ đến vừa vặn còn đúng một bàn.
Lâm Triệt Ngôn phát hiện Đỗ Hiểu Phàn và Chu Châu Thừa ngoài miệng nói muốn ăn cơm mềm, nhưn sau khi xuống xe không dám nhìn về phía cậu.
Gọi xong đồ ăn, bốn người ngồi đợi, không khí rất là lạ.
"Chờ đồ ăn phải mất một lúc, bằng không chúng ta chơi game đi?" Chu Châu Thừa cố gắng xoa dịu không khí xấu hổ, nhìn về phía Du Tùy Thâm, "Chơi Trần Cố được không?"
"Được đấy, được đấy, tôi hơi gà một tý.
Đêm qua thức khuya để làm xong cốt truyện." Đỗ Hiểu Phàn lấy điện thoại ra, ấn vào game.
"Nhưng mà, hôm nay có Du tổng dẫn, tôi chắc chắn chúng ta có thể giành chiến thắng!"
Du Tùy Thâm ngạc nhiên nhìn hai người bọn họ, sau đó liếc qua nhìn Lâm Triệt Ngôn, trong lòng hiểu rõ.
Chắc là đối phương đã nói thân phận của hắn với bạn học.
Du Tùy Thâm: "Có thể."
Sau đó ba người đồng thời nhìn về phía Lâm Triệt Ngôn vẫn luôn im lặng.
Lâm Triệt Ngôn: "...Bây giờ tôi mới tải!"
"Không phải chứ, em trai." Chu Châu Thừa làm vẻ mặt khó hiểu, "Trần Cố do SY phát triển, vừa mới phát hành không lâu, tuyên truyền cũng rất tốt, lúc trước giáo viên còn lấy làm ví dụ! Thế mà cậu không tải về?"
Lâm Triệt Ngôn à một tiếng, hoàn toàn không nhớ thầy giáo đã từng lấy SY làm mẫu.
Lại nói thêm, cậu là người thích esports hơn, thể loại quốc phong kiếm hiệp sao có thể so được! Hơn nứa tại sao cậu phải tải trò chơi của SY nhỉ?"
"Nếu không các cậu chơi đi, tôi ngồi nhìn cũng được!"
Du Tùy Thâm: "Tôi thấy điện thoại của cậu hình như có Vương giả."
Lâm Triệt Ngôn gật đầu, cậu là người gà nhất trong ký túc xá, đã từng