Nghe Du Ân đề cập đến sự nghiệp, mắt của Tô Ngưng như bừng sáng "Nhân tiện, công ty mình có cơ hội học biên kịch ở nước ngoài.
Nếu cậu quyết tâm theo đuổi sự nghiệp, mình sẽ giúp cậu nộp hồ sơ với Chủ tịch Chung."
Du Ân từng học đại học chuyên ngành nghệ thuật và điện ảnh.
Mặc dù đã cưới Phó Đình Viễn ngay sau khi tốt nghiệp nhưng Tô Ngưng không hài lòng với việc tài năng của cô bị vùi dập nên đã giới thiệu cô làm biên kịch bán thời gian.
Không ai biết về chuyện này, ngay cả Phó Đình Viễn không biết, vì Du Ân đã sử dụng bút danh là Vi Lương khi làm biên kịch.
Du Ân ngạc nhiên hỏi: "Thật chứ?"
"Đương nhiên là thật rồi." Tô Ngưng nói chắc nịch
" Chung tổng vẫn luôn hứng thú với tài năng của cậu, mặc dù cậu chỉ là biên kịch bán thời gian, nhưng nếu đăng ký cậu sẽ trở thành một biên kịch chính thức, anh ta sẽ không keo kiệt với nguồn tài nguyên để bồi dưỡng cậu đâu.
"
Mấy năm trước, ảnh đế Chung Văn Thành giải nghệ lui về sau màn ảnh cùng một người bạn sáng lập công ty giải trí Chung Đỉnh điện ảnh.
Nơi đây quy tụ đội ngũ biên kịch và đạo diễn nổi tiếng nhất trong nước.
Các đội và nhóm nghệ sĩ đã đạt được danh tiếng cao trong những năm gần đây với các bộ phim truyền hình.
Du Ân đồng ý không chút do dự: "Được rồi, mình sẽ ký."
Sau khi ly hôn ra nước ngoài là lối thoát tốt nhất cho cô lúc này.
Cô sẽ không phải đối mặt với chuyện ở Giang Thành, trái tim cô cũng không đau đớn.
Phó Đình Viễn đã đi công tác được ba ngày, Du Ân vẫn kiên nhẫn chờ đợi.
Tô Ngưng cùng cô đến Chung Đỉnh điện ảnh để ký hợp đồng chính thức, sau đó, Du Ân đi một chuyến đến nhà cũ của nhà họ Phó, nếu đã quyết định ly hôn, cô cảm thấy cần phải thông báo cho ông nội biết,rốt cuộc trong cả nhà họ Phó, chỉ có ông nội là đối xử tốt với cô nhất.
Nửa giờ sau, Du Ân với đôi mắt đỏ hoe đi ra khỏi phòng làm việc với Phó lão gia tử, lại bắt gặp Phó