Buổi trưa Tấn Viễn không xuất hiện ở căng tin ăn cơm, buổi chiều đã được thăng chức trở thành người phụ trách hạng mục trọng yếu của công ty, trực tiếp làm choáng váng mắt người.
Trong đó cũng có không ít người nhìn thấy buổi trưa anh đi ăn cơm ở văn phòng tầng cao nhất, nếu không phải anh là nam, một đống người hoài nghi anh có phải đi tìm ông chủ quy tắc ngầm hay không, bằng không nhảy ba cấp cũng không có thể nhảy như vậy.
Mặc kệ một đám người trong công ty nghị luận như thế nào, tóm lại, buổi chiều vừa đi làm, Tấn Viễn liền thu dọn đồ đạc của mình, ở trong ánh mắt của một đám người hoặc là khó hiểu hoặc nghi hoặc hâm mộ, mang theo Hà Lạc nhanh nhẹn đi đến văn phòng mới của anh.
Hà Lạc vốn buổi sáng còn đang vì thay đổi vị trí công sở mà căm giận bất bình, lúc này đi theo Tấn Viễn thăng chức lên văn phòng mới tầng hai mươi tám, vô cùng đắc ý, đắc ý miễn bàn.
Hắn ôm một thùng carton cùng Tấn Viễn đứng trong thang máy đi lên tầng hai mươi tám, miệng đều cười nứt đến mang tai: "Tấn Viễn, a, không đúng, về sau có phải nên gọi Tấn Tổng hay không."
Tấn Viễn ngược lại vẻ mặt bình tĩnh: "Giống như trước kia là được."
"Cậu thăng chức rồi, sau này đi làm sẽ không có người chuyên môn theo dõi chúng ta chứ?" Hà Lạc còn đang canh cánh trong lòng vì chuyện buổi sáng, hiện tại bắt được cơ hội liền mặt mày hớn hở.
Tấn Viễn vốn trên mặt vẫn không có biểu tình gì, khi nghe thấy lời này của hắn, không nhịn được cười một chút, hai tay ôm thùng carton đều run rẩy, trả lời một câu: "Vậy cũng không nhất định."
Anh nhớ rõ buổi trưa ở văn phòng Giang Hạc thảo luận chuyện dự án với anh, anh nói anh muốn dẫn Hà Lạc cùng nhau làm dự án, Giang Hạc trong nháy mắt không vui lắm mím chặt môi, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì gật đầu đáp ứng, quả thực mẹ nó quá đáng yêu.
Hà Lạc thấy Tấn Viễn đang cười, cũng không coi lời nói của anh là một chuyện, khinh thường nói: "Cậu đều là quản lý dự án, ngoại trừ ông chủ, trong công ty còn có ai đui mù đến nhìn chúng ta chằm chằm làm việc? Hừ, lần này người theo dõi chúng ta đi làm phỏng chừng tức chết đi."
Tức giận ngược lại không có tức giận, chính là có thể sẽ ghen một xíu.
Tấn Viễn lắc đầu cười cười, ghé mắt muốn cùng Hà Lạc dặn dò hai câu chuyện trên hạng mục, kết quả vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy khóe môi hắn đột nhiên xuất hiện một vết thương, nhướng mày hỏi hắn: "Khóe miệng cậu làm sao vậy? ”
"A?" Đột nhiên Hà Lạc bị hỏi giật mình, theo bản năng dùng đầu lưỡi liếm vết thương một chút, đau đến hí một tiếng, sau đó cùng Tấn Viễn giải thích, "Có thể là buổi trưa lúc ăn cơm không cẩn thận cắn phải."
Tấn Viễn rõ ràng không tin: "Răng của cậu có thể cắn vào khóe miệng mình?"
Ánh mắt Hà Lạc có chút né tránh: "Đó có thể là đũa hoặc dao nĩa gì đó không cẩn thận xẹt qua, tôi không nhớ lắm, lúc ấy không có cảm giác. ”
Tấn Viễn nghi ngờ ừ một tiếng, vừa lúc này thang máy cũng đến tầng hai mươi tám, lực chú ý của hai người đều bị văn phòng sắp vào hấp dẫn, ai cũng không so sánh chút chuyện nhỏ này nữa.
Cấp bậc chức vụ ở khoa học kỹ thuật Hạc Thành dựa theo tầng cao nhất lần lượt đi xuống, tầng hai mươi tám đã là một tầng rất cao, chức vụ vào tầng này đại đa số đều là cấp bậc quản lý dự án, bởi vậy khu vực phân chia thập phần rộng rãi, liếc mắt nhìn qua so với bộ phận công trình dày đặc đầy chỗ làm việc trên tầng mười tám của bọn họ thì rộng rãi hơn nhiều, làm việc trong hoàn cảnh rộng rãi sáng sủa như vậy, tâm tình cũng sẽ tốt hơn rất nhiều.
Bọn họ trước khi lên tìm Giang Hạc đã chào hỏi người ở tầng này, bởi vậy khi quầy lễ tân tầng 28 vừa nhìn thấy hai gương mặt xa lạ ôm thùng carton đi lên, lập tức đoán được hai vị này chỉ sợ chính là người phụ trách dự án từ phía dưới bay lên, vội vàng không ngừng đưa bọn họ đến khu vực làm việc độc quyền của bọn họ.
Vốn người phụ trách hạng mục này cũng không ít, bởi vậy khu vực làm cũng rất lớn, vị trí cũng rất dễ tìm, ngay bên trái tầng hai mươi tám, văn phòng quản lý độc lập, phòng họp, phòng tiếp tân, nhất định phải có.
Hà Lạc ôm thùng carton còn đang đánh giá nơi làm việc sau này của bọn họ, Tấn Viễn đã đem đồ đạc của mình bỏ vào trong phòng làm việc, tìm được người phụ trách hạng mục này lúc trước đem tư liệu tới xem xét.
Hà Lạc đánh giá xong không gian làm việc, thấy Tấn Viễn không thu thập gì liền bắt đầu làm việc, khó hiểu nói: "Tân quan thượng nhiệm nhậm tam bả hoả*, một mồi lửa cậu cũng không có đốt, thậm chí ngay cả lời cũng không nói một câu đã bắt đầu làm việc?"
(*) Quan mới lên chức, làm ra một hai ba việc để tỏ rõ tài cán, quyết tâm, đạo đức, vì dân vì nước; muốn tỏ uy phong, lập uy, khiến quần chúng phục.
Tấn Viễn vừa xem tư liệu vừa ghi chép: "Bây giờ nói nhiều hơn nữa cũng không bằng trước tiên đem hạng mục này giật xuống để có lực uy , nếu cậu quan sát đủ rồi, liền cùng tôi bắt đầu chỉnh lý tư liệu đi."
Tấn Viễn trong lòng rất rõ ràng, bọn họ là từ dưới lầu không có bất kỳ thông báo nào thăng lên, bên ngoài người phụ trách hạng mục này rất nhiều người chức vụ đều cao hơn của bọn họ, hiện tại anh đi ra ngoài nói cái gì cũng sẽ không có người nghe, bởi vì trước khi không xuất ra thực lực tuyệt đối, không ai tin tưởng anh sẽ lợi hại hơn cố vấn Phương.
Có lẽ nhiều người còn cho rằng Giang Hạc đã từ bỏ hạng mục này, tùy tiện kéo một người từ phía dưới lên đỉnh, cho nên lời nói của anh dù xinh đẹp đến đâu cũng sẽ không hữu ích.
Mà đây cũng là nguyên nhân anh nhất định phải mang theo Hà Lạc cùng đi lên, người khác có lẽ sẽ không tin tưởng anh, tán thành anh, nhưng Hà Lạc tuyệt đối sẽ không.
Trước khi đấu thầu dự án này, anh rất cần một người giúp đỡ hoàn toàn vô điều kiện như Hà Lạc.
"Cũng đúng nha." Nghe xong lời của Tấn Viễn, Hà Lạc gật gật đầu, không nói gì nữa, cầm lấy tư liệu trên bàn bắt đầu giúp Tấn Viễn sửa sang lại.
Trong lúc đi theo Tấn Viễn, hắn cũng không phải cái gì cũng không chuẩn bị, có lẽ năng lực làm việc của hắn không phải rất mạnh, đầu óc cũng không phải đặc biệt thông minh, nhưng năng lực hỏi thăm bát quái lại là siêu cấp mạnh.
Hai câu ba lời liền biết rõ tầm quan trọng của hạng mục này, thậm chí ngay cả chuyện Cao Tân Vũ đào Phương cố vấn đi cũng là hỏi thăm ra.
Nhất thời, hắn liền hiểu, vì sao Tấn Viễn ngay cả ăn cơm trưa cũng không ăn liền chạy lên tầng cao nhất tìm Giang Tổng, nhất định là Tấn Viễn biết Cao Tân Vũ cầm hệ thống anh làm khắp nơi lừa gạt, đặc biệt tức giận, không thể thấy hắn làm thành công hạng mục này, một bộ dáng diễu võ dương oai, cho nên mới tự tiến cử chạy đi tìm Giang Tổng nói anh muốn làm hạng mục này, thật tốt dạy cho tiểu nhân Cao Tân Vũ một bài học.
Tuy rằng Tấn Viễn một chữ cũng không tiết lộ cho hắn, nhưng Hà Lạc kiên định cho rằng đây chính là nguyên nhân Tấn Viễn muốn phụ trách toàn bộ quá trình của hạng mục này.
Lúc trước ở trường học, Tấn Viễn xảy ra chuyện, làm anh em hắn không giúp được gì cho anh, lần này nói cái gì hắn cũng không thể không giúp Tấn Viễn, cố gắng lấy lại tinh thần, cầm một đống tư liệu khiến hắn đầu váng mắt hoa buồn ngủ nghiêm túc cố gắng bắt đầu sửa sang lại.
Tấn Viễn vừa nhậm chức, ba ngày rồi cũng không có động tĩnh gì, khiến cho người vốn hoài nghi anh là người đến làm hạng mục này càng thêm xác định. Nhưng mà ngay khi tất cả mọi người im lặng hành quân chuẩn bị tiếp nhận hạng mục này đã thất bại, Tấn Viễn lại gửi