(*) Tết ông Công ông Táo.
Từ ngày Tấn Viễn ôm bàn phím ở văn phòng Giang Hạc - mắng thành danh, liên tiếp mấy ngày, Tấn Viễn đều cảm giác ánh mắt Hà Lạc nhìn anh đều lộ ra loại quái dị nào đó.
Ông Công ông Táo ngày đó đi công ty làm việc, ở cửa gặp hắn lại đang liếm nắp sữa, Tấn Viễn nhìn ánh mắt hắn có chút lóe lên, đi tới hỏi: "Làm sao vậy? ”
Hà Lạc nhanh chóng liếm sạch nắp sữa trong tay, mím môi, đôi mắt trong suốt như mặt trời có chút câu nệ nhìn anh, một lúc lâu sau mới ngấp nghé mở miệng hỏi: "Tấn Viễn cậu và Giang Tổng rốt cuộc là quan hệ gì a."
Đột nhiên nghe thấy vấn đề của hắn, Tấn Viễn ngẩn người: "Hả? ”
"Liền..." Hà Lạc liếm liếm cánh môi, trong ánh mắt lộ ra nghi hoặc, "Ngày đó lúc Giang Tổng lên hot search, tại sao cậu lại tức giận ôm bàn phím đến phòng làm việc của anh ta."
Hà Lạc ngày đó là tận mắt nhìn thấy Tấn Viễn biến sắc như thế nào, không thể nói là không khiếp sợ, Tấn Viễn - luôn là người có tâm tình rất nhạt nhẽo, rất ít khi thấy anh có lúc cao hứng phấn chấn hoặc thẹn quá hóa giận, năm đó Cao Tân Vũ trộm hệ thống của anh, anh cũng chỉ là chính mình buồn bực không vui, cũng không có cảm xúc tiết lộ ra ngoài, lần này chỉ là ba mẹ Giang Tổng hai tên hề phi ra nhảy nhót, cũng không tính là đại sự gì, liền đem anh tức giận thành như vậy, thật sự rất khiến hắn không thể tưởng tượng nổi.
Bị Hà Lạc dùng đôi mắt sáng ngời trong suốt nhìn, Tấn Viễn có chút khẩn trương lăn yết hầu, tương đối uyển chuyển nói: "Chúng tôi chính là so với bạn bè bình thường quan hệ tiến bộ hơn."
Hà Lạc Lạc hơi chậm chạp nói: "So với bạn bè bình thường càng tiến bộ hơn? Tri kỷ à? ”
Tấn Viễn lại nuốt nước bọt, hàm hồ nói: "Không sai biệt lắm. ”
Là quan hệ chồng chồng, cũng là quan hệ tri kỷ, đều đồng dạng.
Chủ yếu là Tấn Viễn hiện tại còn không rõ quan điểm của Hà Lạc đối với đồng tính luyến ái, lúc trước nghe hắn cùng Phó Ý trong hành lang đối thoại, hắn hình như đối với ba chữ này tránh như rắn rết, Tấn Viễn nghĩ hắn còn chưa nhận rõ bản chất đồng tính luyến ái, nên đả kích hắn.
Bởi vì tiềm thức của người đàn ông thẳng thật sự rất khó bị vặn vẹo, tựa như Giang Hạc rõ ràng đã biết rõ giữa đàn ông và đàn ông nên làm như thế nào, nhưng cậu sẽ không yêu cầu ở trên người anh —— làm, bởi vì cậu biết rõ anh là đàn ông, cậu đối với đàn ông chuyện này thủy chung không thể tiếp nhận lắm, đây cũng là nguyên nhân vì sao, mỗi lần cậu nhìn thấy anh mặc nữ trang, liền biểu hiện đặc biệt hưng phấn.
Mà Lạc Lạc và Phó Tổng rõ ràng không phải như anh và Giang Hạc, tuy rằng Lạc Lạc - tự xưng mình thẳng nam, nhưng rất có thể hắn chỉ là tiềm thức bài xích bản chất của mình, trước khi hắn không nhận ra bản chất của mình, đột nhiên nói cho hắn biết, với cái đầu gân cốt của hắn rất dễ dàng quấn mình vào.
Hà Lạc rõ ràng không tin lắm, nhíu nhíu mày: "Phải không?"
"Ừm," Tấn Viễn suy nghĩ một chút, lại cố ý giải thích một câu, "Lần trước bản quyền hệ thống của tôi không phải Giang Tổng hỗ trợ lấy về sao, lần này em ấy gặp chuyện không may, tôi thế nào cũng không thể ngồi yên không để ý. ”
Hà Lạc nghe xong mới thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi, cậu không biết mấy ngày nay dọa chết tôi, tôi còn tưởng rằng..."
Hà Lạc nói xong lại lắc đầu.
Tấn Viễn tò mò nói: "Tưởng rằng?"
"Cho rằng cậu có ý tứ với Giang Tổng." Hà Lạc nói xong lại giải thích một câu, "Bất quá đây đều là tôi suy diễn lung tung, cậu đừng suy nghĩ nhiều."
"Chủ yếu là trong khoảng thời gian này tôi nhìn thấy cậu chạy tới văn phòng Giang Tổng, hơn nữa cũng không nói chuyện phiếm với bạn gái kia nữa, luôn cảm thấy làm sao có loại cảm giác không được tự nhiên, mới suy nghĩ lung tung."
"Bất quá ngẫm lại cũng đúng, cậu lại không thích đàn ông, mà Giang Tổng cũng đã kết hôn, ngày đó nhìn vợ Giang Tổng vì Giang Tổng mà làm loạn bọn netizen, nhìn hai vợ chồng nhỏ rất ân ái, các cậu làm sao có thể, -- nhất định là tôi quá mẫn cảm."
Hà Lạc càng nói càng thông suốt, ngay cả đôi mắt hơi nghi hoặc kia cũng dần dần trở nên sáng lên, có loại cảm giác sáng sủa đẩy mây mù ra, cả người cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Tấn Viễn lại càng nghe càng càng không nói gì: "..."
Anh mím môi, hỏi Hà Lạc: "Ngày đó cậu xem Weibo của vợ Giang Tổng liền phát hiện cái gì khác..."
Hà Lạc khuôn mặt mờ mịt: "Cái gì?"
Tấn Viễn: "..."
Bảy năm bạn tốt quá quyết liệt đi, rõ ràng tên Weibo của anh và tên WeChat trước kia của anh chỉ kém —— một cái yuan, hắn thế nhưng cái này cũng không phát hiện ra.
Hai người đi vào thang máy, bây giờ là giờ cao điểm đi làm, có không ít người, trong đó còn có hai ba người ở tầng ba mươi chín thấy Tấn Viễn, bất động thanh sắc nhường chỗ, ôn hòa chào hỏi Tấn Viễn: "Tấn quản lý."
Tấn Viễn cũng hướng bọn họ gất đầu cười cười.
Vào thang máy, Hà Lạc lập tức bắt đầu giễu cợt anh: "Người làm quản lý này chính là không giống nữa, trước kia những lãnh đạo này nhìn thấy chúng ta ngay cả ánh mắt cũng không mang đến, hiện tại cư nhiên lại chủ động chào hỏi."
Tấn Viễn im lặng, anh không biết nên giải thích với Hà Lạc như thế nào, bởi vì mỗi ngày anh đều chạy đến văn phòng Giang Hạc, các lãnh đạo cấp cao tầng ba mươi chín cũng đã biết chuyện của hai người bọn họ, nhất là Giang Hạc còn rất không thích che giấu, thường xuyên trước mặt cấp dưới cho anh ăn, bị gặp qua vài lần, chỉ là ngại hai người bọn họ đều là đàn ông, hơn nữa chuyện này lại liên quan đến chuyện riêng tư của chủ tịch, nên mới không nhiều lời.
Hiện tại lại bị Hà Lạc lòng trâu, cho là anh làm quản lý mới có đãi ngộ này, thật đúng là làm anh dở khóc dở cười.
Gần cuối năm công việc nên bận rộn cũng bận rộn không sai biệt lắm, chỉ thiếu một ít công việc còn đọng phải xử lý, hơn nữa hôm nay tết Công Táo, công ty cũng không sắp xếp tan tầm sớm mà là nghỉ.
Tan tầm Hà Lạc liền chuồn mất không thấy bóng dáng, điều này ngược lại khiến Tấn Viễn muốn né tránh hắn tiết kiệm không ít chuyện.
Trước cửa công ty, chờ không có bao nhiêu người, Tấn Viễn mở cửa xe Giang Hạc, ngồi vào.
"Anh mặc mỏng như vậy, không lạnh sao?"
Lên xe, trên mặt Tấn Viễn liền dán lên mu bàn tay nóng bỏng.
Tấn Viễn cười lắc đầu: "Không lạnh, chỉ từ công ty đến xe có chút khoảng cách này, có bao nhiêu lạnh chứ."
"Hai má lạnh lẽo, còn nói không lạnh."
Giang Hạc bất đắc dĩ nhéo nhéo mặt Tấn Viễn, thu tay lại, điều chỉnh nhiệt độ trong xe lên một chút —— "Thân thể anh không tốt, vẫn nên chú ý nhiều hơn —— giữ ấm một chút, đợi lát nữa sẽ mua cho anh mấy bộ quần áo ấm."
Tấn Viễn gật gật đầu có lệ: "Xem có thời gian không. ”
Đêm hôm nay, Tấn Viễn cũng không có ý định làm bậy, nói với Giang Hạc xong, mua đồ ăn ngon đến căn hộ cho thuê của anh và Tấn Tĩnh, nhưng Giang Hạc lo lắng qua năm mới cậu sẽ cùng anh về thăm ba mẹ anh, chuẩn bị đi chọn quà tặng, cho nên thời gian hôm nay sẽ rất gấp gáp, không có thời gian kịp mua quần áo.
Giang Hạc buồn cười: "Mua