Ngôn Án tất nhiên không phải định chiên mướp đắng, cô chỉ muốn xào một đĩa mướp đắng đơn giản thôi.
Cô nhìn về phía Kỳ Duyên.
Đồ ăn cũng đã thái gần xong, hắn đứng dựa một bên, nhìn cô nấu ăn, vẻ mặt bình thường.
Ngôn Án cầm nửa can dầu, do dự một chút, cuối cùng cũng đành phải hỏi: "Kỳ lão sư, có chỗ nào không đúng sao?"
【Ha ha ha ha ha ha ha cười chết ta】
【Ha ha ha Ngôn Án tiểu tỷ tỷ của tôi thật sự quá đáng yêu mà!】
【Mấy người cả ngày nay đều khen Ngôn Án đáng yêu. Chẳng lẽ chỉ mình tôi cảm thấy cô ấy thật thiểu năng sao? Cho dù không biết nấu ăn nhưng bỏ nhiều hay ít dầu trong lòng không tự biết được à?】
【Tôi cũng thấy thế. Nhưng mà đừng nghiêm túc quá, mấy chương trình này cứ cất não đi rồi xem là được】
【Ngại quá, tôi cũng không biết phải bỏ nhiều hay ít dầu. Có một số người thật sự trước nay chưa từng xuống bếp. Thông cảm một chút, trên đời này có quá nhiều điều bạn chưa biết hết đâu】
【Đúng vậy, tôi cũng không biết nấu ăn 23333】
【Ha ha, lúc đầu tôi cũng cảm thấy người mới này đáng yêu. Xem suốt một ngày nay, tôi lại thấy cô ta chỉ là tâm cơ kỹ nữ mà thôi. Không thấy sao? Cô ta vẫn luôn dán lấy Kỳ Duyên kìa. Lúc ở trên xe chọn chỗ ngồi rồi lúc làm nhiệm vụ trong gameshow cũng vậy. Mà bây giờ cô ta lại còn câu kéo lấy Kỳ Duyên. Thật sự cho rằng người khác không biết mình nghĩ gì đấy à?】
【Tôi cũng thấy vậy! Cô ta cũng làm y vậy với Lương Bạch Vũ! Tôi nhịn lâu lắm rồi. Bệnh tâm thần hay gì, cô ta cũng đâu có quen biết gì Lương Bạch Vũ mà còn đặc biệt lên lầu tìm Lương Bạch Vũ hỏi nấu ăn như thế nào! Cút xa ra giùm cái!】
【Bạch liên hoa, đừng có cố tẩy trắng. Cái loại người này thật là ghê tởm. Đều là Bạch Cốt Tinh ngàn năm cả rồi, giả bạch liên hoa cái gì chứ.】
【Đúng thế, hai khách nữ so ra còn tốt hơn. Kỷ Lan tuy không để ý ai nhưng ít nhất cũng không làm những việc có lòng riêng. Ôn Dạng cũng hay chú ý Kỳ Duyên nhưng như vậy cũng rất bình thường. Cô ấy đã nói mình là fan Kỳ Duyên từ trước rồi. Cũng chỉ có cái người mới này haha ba nữ khách mời, tâm cơ Ngôn Án lại sâu nhất.】
【............ Chỗ ngồi trên xe là Duyên Đế tự chọn. Đối tượng nhiệm vụ là đạo diễn trực tiếp công bố. Sao các người lại nói như vậy chứ? Còn Lương Bạch Vũ, tôi luôn có cảm giác khó hiểu rằng hình như bọn họ đã quen nhau từ trước.】
【Gameshow mới lên một ngày mà một người mới như Ngôn Án đã có fan não tàn rồi. Xem đi, kế hoạch của tâm cơ kỹ nữ thành công rồi đấy.】
【Ở không cũng bị gọi là tâm cơ kỹ nữ? Mấy người có xem chương trình này không vậy? Tôi mở bình luận để cùng mọi người vui vẻ cười đùa vậy mà cuối cùng lại cãi nhau, chướng khí mù mịt. Thôi quên đi, tắt bình luận cho rồi!】
Ngôn Án oan uổng bị gắn mác tâm cơ sâu nhất.
Cô thật sự không biết mà. Trước nay cô chưa từng vào bếp. Lúc kết hôn, hắn nấu ăn trong bếp, khi ấy cô vừa mới đi vào thế giới này, trầm mê vào trào lưu phim thần tượng, tranh thủ thời gian từng giây, không buồn ăn uống tập trung xem phim, chưa từng có ý định đứng bên cạnh học hỏi chồng mình nấu ăn.
Sau đó xem phim thần tượng lâu, phát hiện nữ chính là phải xem nam chính xuống bếp, sau đó ở trong bếp anh anh em em một hồi mới biết rằng thì ra vào bếp là phải như vậy.
Nhưng đến lúc biết thì đã ly hôn rồi.
Nhân viên công tác bên cạnh cố nhịn cười nhảy ra nhắc nhở: "Không được làm thay, nhiệm vụ phải tự hoàn thành mới được."
Thời lượng phát của chương trình đều là dựa vào những cảnh này thu hút người xem.
Ngôn Án có chút oán giận người mới nói chuyện: "Hỏi một chút cũng không được sao?" Vô cùng đáng thương.
Kỳ Duyên chăm chú nhìn cô, chớp mắt một cái, nói: "Quá nhiều dầu."
Mắt cô vụt sáng lên, đặt cái can dầu xuống, sau đó lấy cái bát ở bên cạnh, cầm muôi hổn hà hổn hển múc dầu trong chảo ra.
Cứ múc một muôi, cô lại nhìn Kỳ Duyên một cái.
Mãi cho đến khi Kỳ Duyên gật gật đầu cô mới dừng lại, bê bát dầu đặt sang bên cạnh, sau đó cầm đống mướp đắng kia đổ vào.
Xèo một cái, dầu vốn còn đang bình thường đột nhiên sôi bắn lên, văng dầu ra khắp nơi.
Ngôn Án chưa kịp đề phòng, một giọt dầu bắn lên trên cánh tay cô. Cô bị đau kêu lên mấy tiếng, lập tức lui ra sau ba bước thật lớn. Mãi đến khi sau lưng có một đôi tay đỡ lấy cô.
Cô quay đầu lại theo bản năng, phát hiện suýt nữa thì mình đâm phải Kỳ Duyên.
Kỳ Duyên cúi đầu nhìn vợ trước của mình, thầm nghĩ ba năm trôi qua, quả nhiên cô vẫn chẳng tiến bộ gì nhiều.
Ba năm trước cũng như vậy, cô chẳng khác nào trẻ con, đối với mọi thứ xung quanh đều ngây thơ, mờ mịt.
Thang máy không biết đi, sản phẩm điện tử cũng không biết dùng.
Hơn nữa thân thế cũng mơ hồ. Cô nói mình là cô nhi nhưng sau khi Kỳ Duyên đứng vững trong giới giải trí, vận dụng nhân mạch điều tra qua, những thứ có liên quan đến Ngôn Án cái gì cũng tra không ra được.
Suốt ba năm sau đó, cô biến mất sạch sẽ, hoàn toàn không tìm thấy bất luận tung tích gì.
Mang theo cả thứ thuộc về hắn.
Sâu trong đôi mắt của Kỳ Duyên hơi có chút lay động, có vẻ hơi mê hoặc yêu dị, sau đó lại lập tức khôi phục như thường.
Hắn chỉ cái chảo: "Sắp cháy khét rồi kìa."
Ngôn Án: "!"
Cô vội đứng vững lại, tầm mắt quét một vòng xung quanh, cầm lấy cái vung nồi, dùng nó làm khiên, cầm sạn lên, cẩn thận tiếp cận, sau đó đảo lung tung một hồi.
Mùi mướp đắng khét đã tràn ra ngoài. Mướp đắng trong túi Ngôn Án rúc thành một cục, bịt chặt mũi của mình.
Quá tàn nhẫn, bé không muốn ngửi.
Ở ngoài, Ôn Dạng rửa xong đồ ăn, nhìn Kỳ Duyên và Ngôn Án trong bếp, cảm quan đối với Ngôn Án cực kỳ tệ.
Cô nghĩ nghĩ, đi tới, chủ động nói: "Kỳ lão sư, em muốn lấy mấy bắp ngô treo nhưng em với mãi không tới. Anh có thể giúp em một chút không?"
Kỳ Duyên nhìn sang, mi mắt rơi rũ xuống, trong mắt ánh lên một chút ánh sáng âm u lạnh lẽo.
Hắn ghét tất cả mọi người ra lệnh cho hắn làm việc.
Nhưng Kỳ Duyên không quên mình đang ở trong chương trình. Tuy hắn chẳng thèm để tâm chút thù lao cho ảnh đế này nhưng hắn lại muốn có nhiều fans.
Hắn cảm thấy cho dù là làm gì cũng đều phải làm tốt nhất, khiến mọi người phải ngước nhìn.
Kỳ Duyên đứng thẳng người, rời khỏi phòng bếp, đi về phía Ôn Dạng.
Chờ quay xong chương trình là có thể phong sát nữ minh tinh này.
Hắn bình tĩnh nghĩ.
Mà Ôn Dạng vui vẻ trong lòng, ý cười trên mặt sâu thêm vài phần. Cô mím môi cười cười, nhận lấy ngô Kỳ Duyên đưa cho mình, nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn Kỳ lão sư."
Kỳ Duyên nhàn nhạt ừ một tiếng, lại trở về phòng bếp.
Mới vừa vào đã nhìn thấy đôi mày của Ngôn Án đang nhíu lại, cầm túi muối, rắc rắc