Editor: Qing Yun
Fushiguro Touji đánh giá Fushiguro Megumi một lượt.
Lớn hơn khá nhiều, xem ra Gojo Satoru nuôi không tệ, chỉ là không đủ rắn chắc.
Fushiguro Touji là người đàn ông không giỏi biểu đạt cảm xúc, ánh mắt đánh giá này làm Fushiguro Megumi cảm thấy không thoải mái, trong lòng cũng có cảm giác kỳ lạ.
“Anh là ai?”
Cậu vừa hỏi vừa nhìn Gojo Satoru, nhưng anh ta lại không phản ứng.
“Sắp đến thời gian rồi…”
Fushiguro Touji phát hiện cơ thể mình trở nên trong suốt.
“Cậu tên là gì?”
Fushiguro Megumi cảnh giác nhìn chằm chằm, đồng thời nói: “Fushiguro Megumi.”
“Vậy sao.”
Máy nghe trộm truyền đến tiếng nói như trút được gánh nặng của Fushiguro Touji.
“Không phải Gojo, cũng không phải Zenin à… Thế thì tốt quá.”
Anh ta dần biến mất trước mặt mọi người.
【 Gojo Satoru · giá trị cảm xúc dao động: 50】
【 Gojo Satoru · giá trị cảm xúc dao động: 40】
【 Gojo Satoru · giá trị cảm xúc dao động: 20】
…
Thất bại rồi.
Vì không muốn để Iwanaga Kotoko bị lộ nên Fushiguro Touji đã phá máy nghe trộm thành bột phấn trước khi biến mất.
Iwanaga kotoko vỗ người ở dưới: “Chúng ta đi thôi.”
Đúng vậy, vì để có thể thấy rõ tình hình trong sân thể dục cho nên bây giờ cô đang ngồi trên vai Dazai Osamu.
“Tôi coi như hiểu rõ,” Dazai Osamu lạnh nhạt nói: “Cô muốn tôi làm cu li cho cô.”
Trước nay đều là con sên kia làm cu li cho cậu, cậu chưa từng làm cu li cho người khác đâu.
Iwanaga Kotoko giật thót!
“Dazai tiên sinh, sao anh lại có thể hiểu lầm em như vậy!”
Dazai Osamu nhớ tới chuyện xảy ra ở bệnh viện, lần đó cậu cũng làm máy khuân vác hình người cho cô.
“Cô chỉ coi trọng cơ thể của tôi.” Cậu kết luận.
“Oan uổng!”
“Tình cảm em dành cho anh là thật lòng!”
Iwanaga Kotoko gạt lệ: “Huống hồ lần đầu tiên chơi trò chơi với anh đã lợi dụng cơ thể của anh, em cũng khổ sở lắm chứ!”
“…”
Dazai Osamu hoàn toàn không tin.
“Được rồi, chuyện ve vãn đánh yêu chờ lát nữa lại nói, Dazai tiên sinh, chúng ta rời khỏi đây trước đi.”
Bị Gojo Satoru phát hiện là không xong.
….
Ai ve vãn đánh yêu với cô?
“Dazai tiên sinh, bên Shibuya có một tiệm bánh ngọt tên là Kuki đặc biệt ngon, chúng ta đi nếm thử đi!”
“… Cô đúng là nhàn nhã.”
“Đi nha đi nha.”
Lần này nhất định phải khiến Dazai tiên sinh đút cho mình ăn thành công!
–
Bên phía Geto Suguru.
Anh ta đi trên đường, chẳng mấy chốc đã phát hiện khác lạ.
Phải là nói thế giới này rất kỳ quái.
Đúng là thế giới anh ta quen thuộc, nhưng chi tiết lại không giống.
Có kiến trúc cũ hơn, nhưng cũng có cửa hàng đã đổi mới.
Lúc trước Iwanaga Kotoko nói cứu được mình khi mình bị chú linh đánh bại.
Chẳng lẽ nguyền rủa không phải khiến mình lớn lên, mà là làm mình trao đổi với tương lai sao?
Dù thế nào cũng đi hội hợp với mọi người của trường trước.
Nói rõ tình huống, tìm cách trở về.
Cũng không biết bây giờ Satoru và Shoko trông như thế nào, Satoru đã sửa tính xấu hay chưa.
Chắc chắn Satoru đã mạnh hơn trước kia, thuật thức xoay ngược của Shoko cũng có tác dụng ở nhiều phương diện.
Geto Suguru suy nghĩ, ánh mắt phản chiếu ảnh ngược của người đi đường, cùng với — bóng dáng quen thuộc mà anh ta tuyệt đối sẽ không nhận sai.
Bạn thân của anh ta.
Đồng đội kề vai sát cánh.
Cũng được xưng là mạnh nhất.
Geto Suguru không khống chế được ý cười, anh ta nâng tay lên.
“Satoru!”
【 Gojo Satoru · giá trị cảm xúc dao động: 60】
【 Nhiệm vụ hoàn thành】
Gojo Satoru đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Hình như Satoru cao hơn trước kia, nhưng khuôn mặt không thay đổi, chỉ có thay kính râm thành bịt mắt.
Geto Suguru không nghĩ nhiều, anh ta đi đến trước mặt Gojo Satoru, giơ túi bánh trong tay lên ý bảo.
“Vừa lúc gặp được cậu.
Tớ thấy bên Shibuya có bán, không phải cậu vẫn luôn muốn ăn kem mè đen của quán này à.
Rất đông người, tớ phải xếp hàng một giờ mới mua được.”
“Cũng may trời không nóng, kem vẫn chưa tan, mau ăn đi.”
Gojo Satoru không nhận.
Anh ta đút tay vào túi, hai tay kia như đang dùng sức túm chặt không khí.
Phảng phất như không thể không làm vậy, nếu không sẽ có lực lượng cuồng bạo trút xuống, xé người trước mắt thành mảnh nhỏ.
【 Gojo Satoru · giá trị cảm xúc dao động: 65】
【 Gojo Satoru · giá trị cảm xúc dao động: 70】
【 Gojo Satoru · giá trị cảm xúc dao động: 75】
Geto Suguru nhận ra điều khác lạ.
“Satoru?”
“Cậu…”
Cậu bị sao vậy?
Gojo Satoru kéo bịt mắt xuống.
“Cậu là ai?”
“Tớ? Tớ là Suguru mà… Cậu…”
Geto Suguru cảm thấy như có một đôi tay đang bóp chặt cổ họng, càng ngày càng chặt, anh ta sắp không thở nổi.
Đối diện với ánh mặt lạnh như băng sương của Gojo Satoru, tất cả cảm xúc trong lòng anh ta đều tan biến, như là rơi vào hang động đen tối do chính mình tiêu trừ chú linh tạo thành, cả thể xác và tinh thần đều vô cùng trầm trọng.
Ngay cả túi kem rơi xuống lúc này cũng không biết.
Kem rơi trên mặt đất, tan chảy xuống nền đất dơ bẩn.
Cánh môi của Geto Suguru mấp máy.
“Vì sao…”
Phải dùng ánh mắt nhìn kẻ địch để nhìn tớ?
Tớ ở tương lai đã xảy ra chuyện gì sao?
“Vì sao…”
Chẳng lẽ tương lai chúng ta đường ai nấy đi à?
Nhưng rốt cuộc là đường ai nấy đi như thế nào mới có thể khiến Gojo Satoru cậu nhìn bạn thân cũ với ánh mắt như vậy chứ?!
Geto Suguru nghĩ tới một khả năng cực kỳ đáng sợ, anh ta không dám suy nghĩ sâu hơn.
“Satoru…”
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cậu nói cho tớ đi, nói cho tớ đi Satoru!!!
“Suguru…?”
Cậu nói cậu là Suguru, Geto Suguru?
Khuôn mặt Gojo Satoru chôn trong bóng ma.
Khóe miệng anh ta khẽ động, như là đang rít gào giận dữ, đang cười to, đang than khóc, ở bên cạnh bờ vực bùng nổ.
Sáu mắt của anh ta, linh hồn, chú lực, kể cả người trước mắt, tất cả đều nói cho anh ta, đối phương thật sự là Geto! Suguru!
Nhưng mà–
Sao có thể?!
Không phải cậu đã bị chính tay tớ giết chết sao, dùng đôi tay này, tự tay! Tự tay!!!
【 Gojo Satoru · giá trị cảm xúc dao động: 78】
【 Gojo Satoru · giá trị cảm xúc dao động: 80】
【 Gojo Satoru · giá trị cảm xúc dao động: 90】
Gojo Satoru bùng nổ.
“Cậu là ai? Rốt cuộc cậu là ai?!!”
“Không phải đã nói rồi sao, tớ là Geto Suguru!!”
Cảm xúc của cả hai đều không tốt, không khí xung quanh bị kéo vặn vẹo.
“Không, cậu không thể là cậu ấy!”
“Tớ đương nhiên là tớ!”
Geto Suguru nổi gân xanh.
“Cậu đánh mất dây cột tóc của Utahime, cuối cùng là tớ tìm được trên cây.
Cậu giấu vớ của tớ xuống gầm giường của Shoko suốt một tuần, sau khi bị phát hiện đã bị hành hung một trận, là tớ đã xin tha giúp cậu.”
“Cậu rèn luyện thuật thức làm nổ tan tài liệu làm chú hài của thầy Yaga, là tớ và cậu cùng đội mưa suốt đêm sang huyện bên cạnh mua.
Cậu không ăn được bánh vị matcha nên giận dỗi, ngày hôm sau tớ cố ý dậy sớm đi mua cho cậu.”
“Lúc nào cậu cũng đùa giỡn đeo kính lên đỉnh đầu sau đó tới hỏi tớ kính ở đâu.
Mỗi lần cậu không tìm thấy kính…”
“Đều là tớ, Geto Suguru! Tìm về giúp cậu!”
Anh ta đột nhiên dừng lại, giọng điệu trở về bình tĩnh.
Bình tĩnh quá mức, từng đợt đau thương quẩn quanh.
“Satoru, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đến sự tồn tại của tớ mà cậu cũng phải phủ định sao?”
“…”
Một lúc sau.
【 Gojo Satoru · giá trị cảm xúc dao động: 95… 97… 99…】
【 Gojo Satoru · giá trị cảm xúc dao động: 99…90… 80…】
Dần dần bình tĩnh lại.
“A, thật là đau đầu.”
Gojo Satoru bực bội vò tóc, dù trở lại dáng vẻ cà lơ phất phơi của ngày thường nhưng vẫn không che giấu cảm xúc phức tạp để lộ qua giọng nói.
— là Suguru, là chính cậu ấy.
Mỗi một phán đoán đều dẫn tới kết quả này.
Anh ta còn chú ý tới tới Suguru nói “thầy Yaga”, nhưng hiện tại Yaga Masamichi đang là hiệu trưởng.
“Suguru, ký ức của cậu là khi nào?”
Sắc mặt Geto Suguru vẫn còn hơi lạnh.
“Cao đẳng năm 2.”
“Vậy sao, lúc ấy à…”
Đôi mắt xanh băng hiện lên hoài niệm, nhưng hiện thực không cho Gojo Satoru có thời gian để hoài niệm.
“Có hai khả năng.”
“Cậu là Suguru thời kỳ cao đẳng xuyên đến đây.
Nhưng chắc cậu cũng phát hiện cơ thể của cậu là người trưởng thành.
Cho nên khả năng này Pass.”
“Khả năng thứ hai, cậu sống lại rồi! Bởi vì bị thương nặng nên ký ức quay về thời kỳ năm hai.”
“Từ từ, sống lại?” Geto Suguru không khỏi ngắt lời: “Tớ đã chết sao… Tớ của tương lai?”
Gojo Satoru gật đầu.
Nói đến đây, Geto Suguru sinh ra một loại cảm xúc gọi là bất đắc dĩ.
“Là kẻ nào có bản lĩnh lớn như vậy… Chú linh? Nguyền rủa sư sao, Q…”
Đủ loại phía trước, phản ứng của Gojo Satoru… Xâu thành chuỗi ở trong đầu, tạo thành đáp án hợp lý lại tàn nhẫn.
Đồng tử của Geto Suguru co rụt lại.
Anh ta nhìn Gojo Satotu, đáy mắt ánh lên tia hy vọng, anh ta hy vọng người kia có thể nói ra đáp án phủ định.
“Đúng vậy.”
Gojo Satoru chứng minh phỏng đoán của anh ta.
“— là tớ giết.”
Geto Suguru sững sờ tại chỗ.
“Suguru sống lại như thế nào?” Gojo Satoru hỏi.
“…”
Geto Suguru vẫn chưa xử lý tốt cảm xúc, nụ cười của anh ta