Thế mà thật sự có người mua.
Có nghi vấn này không chỉ một mình Ân Vinh Lan, còn có người xem live stream.
【 Trời Rực Lửa: Quá khủng! 】
【 Làn Tóc Maria: Lúc tôi vào đã bán hết. 】
【 Constantinopolis: Sản phẩm đã hết hàng? Cái quỷ gì vậy? 】
【 Kẹo Ngọt Của Anh: Thật muốn biết, người mua đến cùng là mang tâm lý thế nào! 】
Trần Trản thì lại không chút hoang mang nói: "Tôi đã thông báo với xưởng, để bọn họ sản xuất thêm mấy lô, mọi người bình tĩnh đừng nóng vội."
Nói xong cong cong đôi mắt đào hoa: "Ngoại trừ công dụng vừa kể, thật ra dùng để trêu bạn bè cũng không tồi. Hoặc cho người mình ngứa mắt một chai, ám chỉ nó: Bệnh lâu năm mà giấu? Học Trần Trản uống một chai chữa trị chút đi."
Mánh tự nói xấu được hưởng ứng không tệ, ít nhất màn hình đã ôn hòa hơn rất nhiều, đa phần là một dãy ha ha ha ha.
Thời gian live stream chỉ có bốn mươi phút, Trần Trản cuối cùng nghiêm túc nói: "Cảm ơn mọi người hôm nay đã ủng hộ, hi vọng sau này có thể tiếp tục ủng hộ thương hiệu Hướng Tây."
Vẫy vẫy tay, tắt live stream.
Chậm rãi uống nước thông cổ một hồi, Trần Trản nhận được điện thoại từ công ty, đầu kia rất mừng rỡ, thậm chí có nhã ý hợp tác lâu dài. Sau khi trò chuyện xong cậu bắt đầu thong thả dọn dẹp, trả lại bàn xong xuôi nói: "Cho tôi số tài khoản, chờ nhận được tiền, chuyển cho anh tám ngàn."
Ân Vinh Lan vốn dĩ không làm gì nhiều, Trần Trản tự động chia cho y tám ngàn, nói rõ ít nhất từ lần live stream này kiếm được mấy chục ngàn.
"Gặp thời cơ tốt mà thôi, bình thường công ty cũng sẽ không trả đến mức giá này." Trần Trản nhìn ra suy nghĩ của y, nhàn nhạt nói: "Huống chi tôi còn lập cam kết, lượng tiêu thụ không đạt 20000, không lấy một xu tiền."
Ân Vinh Lan lập tức hiểu được dụng ý: "Nguyên Thụy đúng lúc cũng có sản phẩm mới tung ra thị trường."
Sản phẩm của Nguyên Thụy và Hướng Tây công dụng không khác nhau nhiều, đồng nghĩa tính cạnh tranh tương đối kịch liệt.
Trần Trản mở ra Weibo: "Nguyên Thụy mời minh tinh làm người đại diện, lúc này độ nổi tiếng còn không cao bằng live stream."
# Ghét đứa nào, đưa nó trà xanh Hướng Tây! # treo cao trên top.
Một tài khoản có dấu tick thậm chí còn hùa theo bình luận trêu chọc: "Sức mạnh Hướng Tây thật mạnh mẽ! Có thể làm loại hư hỏng như Trần Trản trở về làm người bình thường."
Trần Trản nhảy cóc trở thành celeb mới nổi.
Tốc độ xưởng gửi tiền rất nhanh, Trần Trản trả xong tiền nhà, còn dư được một khoản, trong thời gian ngắn có thể thoát kiếp thiếu ăn.
Trần Trản: "Hệ thống, kiểm tra thử giá trị tẩy trắng hiện giờ của tôi."
【 Hệ thống: Xin ngài chờ một chút, em đang giúp ngài kiểm tra. 】
Âm thanh mềm mại đáng yêu, so với mấy lần trước tương phản rõ ràng.
Trần Trản: "Vừa thay ca?"
【 Hệ thống: Hệ thống đời trước của ngài nói đã học được không ít tri thức từ ngài, hiện tại đổi nghề xuống núi làm ăn. 】
"..."
【 Hệ thống: Chúc mừng ngài, giá trị tẩy trắng 250.
Tự động giúp ngài cập nhật nhiệm vụ mới: Nhiệm vụ 1 – "Nam phụ tẩy trắng": Có công mài sắt có ngày nên kim, viết mười bức thư xin lỗi nữ chính Khương Dĩnh. 】
Trần Trản 'à' một tiếng, lục tìm giấy bút, bắt đầu vào việc.
【 Hệ thống: Khoan đã, kí chủ chẳng phải từ trước tới nay đều không làm nhiệm vụ? 】
Trần Trản ngáp một cái, bên trong đôi mắt đào hoa đong đầy một tầng hơi nước: "Thỉnh thoảng làm một chút cũng không sao."
【 Hệ thống: Không được! Em không cho phép! Trước giờ không làm, hiện tại cũng không được làm. 】
Trần Trản bắt đầu viết, không thèm để ý nói: "Thật ra mi bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế, đúng không?"
【 Hệ thống:... Đúng vậy. Vậy nên anh có thể không... 】
"Không được."
Đêm nay, hệ thống từ đầu đến cuối cũng không xuất hiện nữa, hôm sau Trần Trản ăn sáng xong lấy ra mười phong thư đã viết đầy đủ: "Có cần gửi đi không?"
Âm thanh hệ thống đầy uể oải suy sụp: "Biếu tặng miễn phí 50 giá trị tẩy trắng, anh đừng làm nữa."
Trần Trản sờ sờ chóp mũi, trầm ngâm nói: "Có lời."
Một phiên mua bán ngầm cứ thế đạt thành.
Ăn xong điểm tâm, Trần Trản gọi điện cho Ân Vinh Lan: "Có an toàn về đến nhà không?"
Đầu kia điện thoại trầm mặc giây lát: "Tôi từ tối hôm qua xuất phát từ nhà cậu."
Hiện tại đã qua hết một đêm.
Trần Trản: "Điều kiện công an thụ lý án mất tích cũng phải đến bốn mươi tám tiếng, mới hơn mười hai giờ, xác nhận tình hình trước một chút."
"Rất an toàn." Ân Vinh Lan mới vừa nói xong, liền nghe Trần Trản nói câu "Vậy thì tốt", sau đó lập tức cúp điện thoại.
Phòng hội nghị.
Vài giám đốc dự án hai mặt nhìn nhau, xem tình huống cũng biết tổng giám đốc bị cúp điện thoại trước.
Thậm chí có người dám cúp máy trước y, chẳng lẽ là bạn gái?
Ngoại trừ bạn gái, hẳn là không ai có thể quyết đoán không sợ chết như vậy.
Ân Vinh Lan biết Trần Trản cũng chưa hoàn toàn giải trừ cảnh giác, y trước nay luôn mang thái độ khá là châm chọc với hành vi chủ tịch giả nghèo, bây giờ lại từ trong đó thưởng thức được đôi chút thú vị.
Không thể không nói, tính cách Trần Trản rất khác biệt so với tất cả mọi người.
Giám đốc dự án còn đang cẩn cẩn trọng trọng báo cáo nghiệp vụ, mắt thấy lực chú ý của Ân Vinh Lan dường như đặt tại nơi khác, vội vã tăng nhanh tốc độ nói, giống như một học sinh tiểu học cố gắng gian lận lọt ải trả bài.
Nói liên tục một hơi xong, thở phào một tiếng.
Ân Vinh Lan: "Nửa tháng tới là bước vào quý du lịch, bây giờ mở chương trình khuyến mãi có nghĩa lý gì?"
Giám đốc dự án lập tức biến sắc: "Là tôi tính toán không thấu đáo."
Ân Vinh Lan nhàn nhạt nói: "Tính toán không thấu đáo e rằng không chỉ ở việc này."
Giám đốc dự án trong lòng lộp bộp một tiếng, thầm than chuyện gì đến cũng phải đến.
Nguyên Thụy chỉ là một nhãn hiệu nhỏ mới mua, vấn đề là lần này lại thua quá mức khó coi.
Ân Vinh Lan nhẹ nhàng nhấc mắt: "Bỏ ra ba mươi triệu mời về minh tinh, cuối cùng hiệu quả còn không bằng một streamer?"
Lúc nói còn đồng thời nhìn về phía một quản lý dự án khác, người sau lập tức ngồi nghiêm chỉnh, không giải thích suông, trực tiếp thẳng thắn nhận sai lầm: "Là sai sót của chúng tôi."
Vốn tưởng rằng dựa vào minh tinh đang nổi đã nắm chắc phần thắng, kết quả bị đè xuống một bậc, ra giá hơn gấp mấy trăm lần, tạo được tiếng vang lại chỉ như bọt biển.
"Không nóng vội nhất thời." Ân Vinh Lan nói: "Ba tháng sau sẽ có sự kiện tổ chức ở Bác Duyệt, nghĩ cách hợp tác làm nhà tài trợ."
Quản lý dự án lập tức nói: "Tôi sẽ tìm người liên hệ ngay bây giờ."
"Anh tự mình