Phòng kế hoạch của hai công ty bận rộn cả tháng mới làm xong một bản kế hoạch hoàn hảo, giờ bị một câu của Cố Sâm quật một phát mất màu.
Trợ lý Trương Hằng cho là Cố Sâm không quan tâm đến giới giải trí, không biết độ nổi tiếng của các ngôi sao, thử khuyên nhủ, “Cố tổng, chọn Triệu Mặc cũng là cân nhắc các mặt rồi, quyết định đây là người tốt nhất.
Trước mắt Triệu Mặc đang được phái nữ trẻ tuổi yêu thích nhất trong số các nghệ sĩ đang lên, để cậu ta làm người đại diện, hiệu quả chắc chắn sẽ tốt.
Với lại Triệu Mặc vừa ra mắt không lâu, tiền mời còn chưa cao lắm.
Nếu muốn tìm ngôi sao có lưu lượng như cậu ta thì phải trả cao hơn.”
Cố Sâm nhàn nhạt hỏi hắn, “Không cao là bao nhiêu?”
Trương Hằng vội vàng lật cho hắn xem tờ chi phí dự tính.
Cố Sâm khẽ liếc mắt, “Hừ, một người vừa ra mắt đã được trả bao nhiêu đây mà kêu không mắc! Đổi người!”
Trương Hằng còn muốn nói thêm điều gì, nhưng nhìn sắc mặt lạnh lẽo của Cố Sâm nên đành ngậm miệng.
An Ca chậm rãi thưởng thức trà, haha, hồi trước cứ nói người ta là người mẫu rẻ tiền, bây giờ còn ngại tiền phí của người ta cao.
Thôi, anh là tổng tài, anh là nam chính, anh nói gì cũng đúng, anh mười điểm.
… jongwookislove.wordpress.com
Triệu Mặc gần đây rất vui vẻ, hắn nhận được thông báo được mời làm đại diện cho hạng mục hợp tác giữa Cố thị và An thị!
Có thể tham gia hạng mục này, chẳng những có mặt mũi, mà danh tiếng sau này cũng nhờ An thị và Cố thị mà dâng cao như nước!
Trong lòng tràn đầy vui mừng, hưng phấn tìm bạn bè uống rượu chúc mừng.
Kết quả, còn chưa tàn cuộc đã được trợ lý báo một tin: Mặc ca, anh bị thay rồi.
Bị thay?
Triệu Mặc sững sờ: Tại sao?!!
Hắn gọi điện hỏi quản lý, nhờ hỏi lãnh đạo của công ty, nhưng chẳng ai biết nguyên nhân.
Chỉ là người ta không chịu hắn nữa thôi.
Quản lý còn khuyên hắn: Đừng nghĩ nhiều, đây cũng là chuyện hay xảy ra mà.
Ai bảo người ta là kim chủ, người ta không muốn dùng cậu nữa cũng đâu cần phải giải thích cho cậu nghe?
Tim Triệu Mặc đau như cắt.
Cơ hội tốt như vậy, đâu thể dễ dàng bỏ qua.
Hắn suy nghĩ một chút, quyết định tìm chút quan hệ để kéo cơ hội này về.
Mở điện thoại lên, mở list điện thoại của “kim chủ”, liếc mắt nhìn thấy An thiếu gia.
Tiểu thiếu gia duy nhất của nhà họ An, lại vừa kết hôn với Cố Sâm, một người vô cùng có sức nặng trong Cố thị.
Không có mạng giao thiệp nào tốt hơn người này cả!
Triệu Mặc mang hy vọng cả cõi lòng, bấm gọi cho An Ca.
An Ca càng ngày càng quen thuộc với thị trường chứng khoán ở thế giới này, chính hắn cũng có kỹ thuật phân tích riêng, nhạy cảm với các con số, khiến cho hắn dễ dàng tìm được công ty mạnh nhất, an toàn nhất trong hàng ngàn hàng vạn công ty trên thị trường, để bỏ tiền vào đầu tư.
Hắn chăm chú nhìn con số nhún nhảy trên màn hình, tài sản không ngừng tăng lên, cả người chìm trong sự vui sướng kiếm được tiền.
Điện thoại cầm trong tay đột nhiên rung lên, người gọi tới là: Vịt.
Vịt?
Trong đám bạn của nguyên chủ có người tên là Vịt?
Hắn chỉ lo nhìn màn hình máy tính, thuận tay quẹt màn hình, “Alo.”
“An thiếu gia, đã lâu không gặp, cuộc sống lúc này thế nào?”
Đầu dây bên kia là giọng nói thân thiết lại tràn đầy sức sống của Triệu Mặc.
An Ca: …
Đúng là “Vịt”.
Có điều, hắn rất cảnh giác.
Triệu Mặc là người mẫu xuất thân từ quán bar, tiếp xúc với hắn ngoại trừ bạn bè thật sự thì còn lại chỉ là bạn giường.
Với lại, trong tiểu thuyết, Triệu Mặc chính là một trong số “tiểu chó săn” mà nguyên chủ nuôi, cũng là một trong những đối tượng ngoại tình của nguyên chủ.
Hắn muốn né tình tiết đó thì càng phải tránh xa người này.
Nhưng mà cái tên Triệu Mặc này, sao dạo gần đây cứ thấy hoài thế?
Đầu tiên là chuyện hắn nhảy từ phòng Triệu Mặc xuống đụng trúng Cố Sâm trong đêm hôn lễ vừa bị nhắc lại, tới chuyện làm người đại diện tối hôm qua.
Bây giờ còn tự mình tìm tới hắn?!
Chẳng lẽ muốn né nhưng vẫn không né được?
An Ca vò đầu — Phiền phức!
Hắn cảnh cáo Triệu Mặc, “Triệu Mặc, anh chắc hẳn hiểu quy tắc.
Lần trước chúng ta kết thúc, vì danh tiếng của anh và tôi, sau này từng tới tìm tôi nữa.”
“Tôi biết, tôi biết!”
Triệu Mặc sợ hắn cúp điện thoại, giống như bắn liên thanh vội vàng nói ý mình, “Tôi chỉ có một chuyện nhờ An thiếu gia.
Tôi vốn được thông báo là sẽ làm người đại diện cho hạng mục hợp tác giữa Cố thị và An thị, nhưng sáng này đột nhiên bị đổi người.
Tôi muốn hỏi An thiếu gia là, ngài có biết nguyên nhân tại sao tôi bị thay không?”
An Ca nói, “Tôi biết.”
Hắn nghĩ, đúng dịp có thể thông qua chuyện này nói với Triệu Mặc, nếu cứ tiếp tục liên lạc với hắn, sẽ bị Cố Sâm trả thù.
Liền chuẩn bị nói cho Triệu Mặc nghe sự tình.
Triệu Mặc kinh hỉ, hắn giữ giọng điệu như ngày trước, hỏi, “Tiểu thiếu gia có thể nói nguyên nhân cho tôi biết không, để báo đáp An thiếu gia, lần sau tôi sẽ tặng ngài một lần phục vụ VIP!”
Ý nghĩa mập mờ, khiến An Ca nổi da gà.
Hắn nhíu mày, một lần nữa cảnh cáo, “Nếu muốn hoạt động trong giới giải trí, đừng bao giờ nói câu này trước mặt tôi nữa.
Anh chính là do Cố Sâm nói muốn thay.
Nguyên nhân là… Hôm đó tôi nhảy từ phòng anh xuống, vừa lúc ngã trúng Cố Sâm.
Hiểu chưa?” jongwookislove.wordpress.com
Triệu Mặc “À—” một tiếng thật dài.
Thì ra Cố Sâm biết hắn và tiểu thiếu gia là quan hệ đó, vấn đề này coi như rất nghiêm trọng.
Hắn trầm mặc một hồi, cất giọng nói dịu ngọt đi, rành mạch nói, “An thiếu gia, sao ngài không nói cho tôi biết chuyện này sớm hơn.”
Hắn vô cùng lo âu, “Khoảng thời gian này Cố tổng có… hai người có vì chuyện của tôi mà bất hòa không?”
So với kiếp sống của mình trong giới giải trí, Triệu Mặc quan tâm tới cuộc sống hôn nhân của khách hàng hơn.
Đây là chức nghiệp mà hắn đã dày công tu luyện.
An Ca ngược lại không có vẻ gì lo lắng, bình thản trả lời, “Tôi nói với hắn tôi là fan của anh, muốn xin anh chữ ký thôi.”
Triệu Mặc cười, “Vẫn là tiểu thiếu gia ngài thông minh.”
An Ca cười giễu một tiếng, “Anh cho là hắn tin?”
Triệu Mặc: Quả thật… người như Cố Sâm, làm sao có thể tùy tiện tin người, nếu không thì sao lại đòi đổi mình chứ.
“Cho nên, vì kiếp sống trong giới giải trí của anh, sau này đừng tìm tôi nữa.” Nói xong An Ca định cúp điện thoại.
Triệu Mặc vội vàng ngăn cản, “Khoan, khoan, khoan!” Hắn khuyên An Ca, “Tôi có một cách, có thể làm Cố tổng bỏ đi nghi ngờ giữa tôi và cậu, nhưng cậu phải cho tôi một cơ hội tiếp xúc với Cố tổng, được không?”
Cố Sâm có nghi ngờ hay không, An Ca cũng không để ý.
Hắn chỉ cần không tiếp xúc những nhân vật có khả năng xảy ra quan hệ với hắn, mới là cách bảo vệ tính mạng an toàn.
Bởi vậy hắn lập tức từ chối Triệu Mặc, “Không cần, anh đừng liên lạc với tôi chính là cách tốt nhất.”
Nói xong hắn cúp máy.
Trước khi cúp hắn nghe Triệu Mặc thầm thì một câu, “Cách tốt nhất là An thiếu gia tin tưởng tôi…”
…
Cuối tuần, trong giới kinh doanh ở thành phố S có mở một tiệc rượu tư nhân.
Cố Sâm dĩ nhiên là một trong những đối tượng được mời, An Thừa Lâm cũng thế.
Chỉ là An Thừa Lâm muốn An Ca mau chóng dung nhập vào trong giới, nên đẩy thiệp mời sang An Ca.
Bữa tiệc sẽ bắt đầu lúc sáu giờ chiều.
Chín giờ sáng, Cố Sâm đứng dưới phòng khách, cau mày nhìn lên lầu.
Trên ghế sô pha sau lưng hắn, là mấy nhân viên mặc áo sơmi trắng, vest đen chỉnh tề.
Trên bàn trà trước mặt là mấy hộp nhẫn.
Từng chiếc xếp thẳng hàng ngay ngắn, nằm giữa vải nhung càng bật lên sự sáng lóa của kim loại, tinh xảo nhưng không kém phần sang trọng.
Tại sao sáng sớm đã bày vẽ thế này, cũng là vì Cố Sâm muốn mua nhẫn mới cho An Ca.
Còn mời mấy vị quản lý cửa hàng của các nhãn hàng lớn, mang sản phẩm từ cửa hàng của mình tới cho An Ca chọn.
Chẳng qua bình thường bảy giờ An Ca đã dậy, hôm nay sao giờ còn chưa thấy xuống?
Cố Sâm nghi ngờ trong lòng.
Hắn nói với mấy người ngồi ở sô pha, “Các vị chờ thêm một chút, tôi lên xem thế nào.”
Bọn họ đồng loạt gật đầu, cười lễ phép khéo léo nói, “Vâng Cố tổng, không gấp không gấp.”
Cố Sâm gần như chưa từng tới phòng An Ca, chỉ cách bởi một cái cầu thang, mấy căn bên trái là khu của Cố Sâm, mấy căn bên phải là khu của An Ca.
Dựa theo nội dung trong bản hợp đồng, hai người không quấy rầy nhau.
Bây giờ Cố Sâm nhìn hướng bên phải cầu thang, cảm thấy có chút… mất tự nhiên.
Dù sao nội dung trong hợp đồng là do hắn quyết định.
Cố Sâm đứng trước phòng ngủ của An Ca, do dự mấy giây, đưa tay lên gõ hai cái.
Không ai trả lời.
Hắn lại gõ hai cái, mạnh hơn.
Cũng không ai trả lời.
Hắn tiếp tục gõ, khớp xương trên ngón tay đã hơi đỏ lên, ngồi dưới phòng khách còn nghe thấy.
Nhưng chẳng ai đáp lại.
Cố Sâm hoảng hốt trong lòng, không biết An Ca có xảy ra chuyện gì không.
Tay hắn đặt lên chốt cửa, nhẹ nhàng xoay thử một cái.
Ai ngờ An Ca không khóa cửa.
Cố Sâm giật mình, dùng sức xoay nắm tay cửa, đẩy vào.
Nhìn vào trong liếc mắt thấy một chiếc giường lớn, tiểu thiếu gia nằm trong chăn ngủ sâu không chút phòng bị.
Trên người là bộ pyjama sọc màu tối, nằm ngủ y như một đứa trẻ, ôm chăn vào lòng, một chân thò ra ngoài, bàn chân và mắt cá không có gì che chắn lộ ra, da cũng trắng như ở bàn tay.
Rèm cửa kéo kín, hiện lên chút ánh sáng trắng mờ.
Một cảnh