Tổng cộng có 15 cặp tham gia trò chơi.
Chương trình vì muốn để người tham gia hiểu rõ hơn về cách chơi, liền phái MC Triệu Mặc ra đích thân làm thử cho mọi người xem.
Triệu Mặc đi tới trước sân khấu, dáng cao đẹp trai, lông mày hơi giãn ra, ánh mắt sáng ngời, môi cong lên làm nụ cười, hỏi, “Xin hỏi lần này có vị tiểu thư nào có thể lên hợp tác với tôi không?”
Giống như anh hàng xóm nhà bên, khiến cho người ta muốn chủ động đến làm quen.
Bên dưới sân khấu, tiếng fan nữ hét lên chói tai, dù sao đây cũng là cơ hội hiếm thấy để fan tiếp xúc gần với thần tượng.
Có không ít cánh tay giơ lên, “Mặc Mặc, em được không!”
“Em! Em!”
Chọn em đi! Chọn em đi!”
… jongwookislove.wordpress.com
Không khí trong hội trường lập tức được Triệu Mặc làm nóng lên một lần nữa.
Hắn chọn một cô gái hơi mũm mĩm một chút, có đôi mắt tròn, tóc búi cao lên.
Cô gái hoàn toàn không nghĩ mình là người may mắn được chọn, sự căng thẳng đã vượt qua mức hưng phấn.
Nhất là khi Triệu Mặc cao hơn cô gần nửa người đi tới bên cạnh, hai bàn tay kích động tới run rẩy.
Cô không hề có một chút tự tin hỏi, “Em… em được chọn sao? Là em thật?”
Triệu Mặc lần này không nói vào micro, thấp giọng khích lệ cô gái, “Thật.
Em nhìn đi ở đây nhiều người như vậy, em là người anh liếc mắt là thấy đầu tiên.
Tin anh, em rất giỏi!”
Khán giả ngồi xem đương nhiên không nghe thấy Triệu Mặc nói gì, nhưng người đứng trên sân khấu thì nghe rõ.
An Ca than thở một câu phát ra từ trong tâm can, “Tình thương thật cao.”
Hắn phát hiện, với tính cách của Triệu Mặc, người này chắc hẳn không tệ.
Cộng thêm điều kiện của bản thân và khả năng làm chủ sân khấu, con đường tiến bước trở thành ngôi sao sáng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Một người như vậy, thật sự không cần phải làm “trai bao bán thân” ở trong giới người giàu làm gì.
Cố Sâm nghiêng đầu nhìn An Ca, hơi mím môi lại.
Cô gái bị lời khích lệ làm ngại ngùng, hai tay che mặt, nhưng sự căng thẳng trong lòng cũng không hề giảm đi.
Lúc đưa ly giấy đựng sữa bò cho cô cắn, ly giấy run đến đáng sợ.
Triệu Mặc quá cao, vì để cho cô có thể thuận lợi đổ sữa, hắn ngậm ly giấy, quỳ một chân xuống, lưng thẳng, ngẩng đầu lên.
Giống như một kỵ sĩ đẹp trai còn đáng tin.
Khoảng cách tiếp xúc với thần tượng quá gần, cô gái căng thẳng tới bối rối.
Cho nên khi cô cắn ly giấy nhích đến gần đổ sữa vào ly của Triệu Mặc, cơ thể không đứng yên được, đột nhiên hơi đổ người về trước.
“Rào” một tiếng, ly giấy mất khống chế nghiêng một cái, sữa gần như tạt hết lên gương mặt đẹp trai của Triệu Mặc.
“A!” Các khán giả thốt lên tiếng kêu ngạc nhiên.
Vừa kinh ngạc, vừa lo lắng, lại có chút buồn cười, cũng có xíu đau lòng.
Ngay cả nhân viên cũng bị dọa sợ hết hồn, trong lúc nhất thời quên cả cầm khăn tới cho Triệu Mặc lau.
Triệu Mặc thì hoàn toàn không để ý, giống như không có gì xảy ra, dùng ống tay áo lau mặt.
Sau đó cắn ly giấy chạy nhanh tới chỗ bình thủy tinh, nghiêng đầu đổ sữa vào bình.
Hoàn thành màn hướng dẫn vô cùng hoàn hảo.
Sau đó hắn cầm ly giấy xuống, nhìn những người tham gia, cười nói, “Mọi người xem rõ chưa ạ? Đây là cách chúng ta thi đấu.”
Sau đó thì chỉ vào áo bị dính sữa của mình, nói đùa, “Yêu người ta thì phải đổ sữa lên mặt nha.”
Trên tóc của hắn còn dính chút sữa chưa lau sạch, nhưng gương mặt vẫn cười tươi sáng lạn.
Trong nháy mắt, dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay hoan hô và tiếng tán dương.
Không thể nghi ngờ, Triệu Mặc xử lý tình huống bất ngờ vừa rồi, lại thắng được hảo cảm của mọi người thêm lần nữa.
An Ca cũng vỗ tay theo, khen ngợi, “Giỏi thật! Anh ta giỏi thật đó.”
Cố Sâm lại nhìn sang, hơi vểnh môi.
Cô gái gần như muốn khóc, không ngừng nói với Triệu Mặc, “Xin lỗi, xin lỗi anh.
Là em làm sai, do em căng thẳng quá…”
“Không sao.”
Triệu Mặc nhận lấy khăn của nhân viên đưa tới, lau mặt một cái, cười dịu dàng với cô, “Là vinh hạnh của anh.
Cám ơn em đã hợp tác, cùng anh hoàn thành màn hướng dẫn này.”
“Giỏi ghê.” An Ca lần nữa xúc động.
An Ca vô cùng bội phục với cách làm nghề của Triệu Mặc cùng lòng bao dung của hắn.
Nhưng nghĩ tới tình cảnh bị đổ sữa lên người còn chạy lung tung thật chật vật, trong lòng có chút mâu thuẫn.
Cố Sâm có vẻ biết sự lo lắng của hắn, hơi chạm vào mu bàn tay của An Ca, thấp giọng nói, “Lát nữa anh vận chuyển sữa, em đổ vào nha.”
“Được.” An Ca nói, “Lỡ lỡ lỡ như… tôi làm đổ vào mặt anh thì sao?”
Cố Sâm rũ mắt nhìn An Ca, trầm thấp nói, “Không sao.”
Ánh mắt mang một chút dung túng, giống như muốn nói tùy em.
An Ca: … Hey bro, anh đừng như vậy chứ.
Trò chơi bắt đầu.
jongwookislove.wordpress.com
Mỗi đội ngậm ly giấy xếp thành hàng ngang, chờ tiếng huýt gió của MC.
Cố Sâm cũng vì cao hơn An Ca, hắn cũng làm giống như Triệu Mặc vừa rồi, quỳ một chân xuống, lưng thẳng tắp.
Nhưng mà không có nụ cười sáng lạn như Triệu Mặc.
Vẻ mặt nhạt nhẽo, đôi mắt sắc bén, gương mặt tuấn tú nghiêm túc.
Rõ ràng chỉ là một trò chơi nhỏ, nhưng trông hắn y như đi ra chiến trường.
Nhất là miệng còn ngậm ly giấy, kết hợp với gương mặt nghiêm túc của hắn vô cùng tương phản, khiến An Ca chỉ muốn cười.
Đợi đến khi An Ca ngậm ly giấy đưa tới gần, gương mặt căng thẳng nghiêm túc của người đàn ông kia cũng càng ngày càng sát, ngũ quan của Cố Sâm phóng đại lên nhiều lần.
An Ca nhịn không được “Phụt” một tiếng bật cười.
Cái ly di chuyển theo, sữa bò lảo đảo muốn đổ ra ngoài.
An Ca không hề nghĩ ngợi, lập tức lùi lại, theo bản năng nâng cổ lên, kết quả nửa ly sữa đổ lên mặt mình.
Bất thình lình có một chút rót vào trong miệng, An Ca bị sặc ho mấy tiếng.
Cố Sâm vội vàng đứng dậy, rút khăn giấy trong túi áo lau cho An Ca, miệng hỏi, “Sao em lại đổ vào mặt mình thế? Sao mà…”
… Đần vậy.
An Ca cũng bị sự ngu ngốc của mình chọc cười, nhận khăn giấy của Cố Sâm lau mặt, “Không muốn đổ vào mặt anh.”
Còn đưa lưỡi liếm sữa bò dính bên môi, “Sữa bò này ngọt lắm.”
Đầu lưỡi liếm lên chiếc môi hồng, dưới đèn sân khấu làm nó hơi bóng lên.
“Ừ.” Ánh mắt của Cố Sâm dừng lại trên bờ môi của An Ca vài giây, ánh mắt hơi tối, cất giọng hỏi, “… Có chơi nữa không?”
Tiếng nói