Edit: Sil
Mãi cho đến tận khi trở về phòng ngủ của mình, Eno mới thả lỏng. Anh ta tựa người lên cửa khẽ thở dốc, nỗi sợ hãi tan đi, khuôn mặt lại nở nụ cười âm u xảo trá.
Do áp chế đến từ huyết thống chỉ có tác dụng với Huyết tộc, loài người không thể cảm nhận được, nên họ không biết Quốc vương hiện đang trong phòng ngủ của Vương nữ. Chuyện này đúng là khiến người ta phải suy nghĩ sâu xa, tại sao ban đêm Quốc vương lại phải lén lút chạy đến phòng ngủ của Vương nữ mà không để người khác biết chứ ?
Với loài người, trạng thái cơ thể sẽ dừng lại ở lúc họ biến đổi thành Huyết tộc, vậy nên ông ta chỉ có thể chờ Tang La lớn lên. Hiện nay cô ta cũng chỉ coi là người mới thành niên thôi, Ainold đã không nhịn nổi sao ? Nhưng Tang La có biết không ? Anh ta đoán là không, nếu không hôm nay cô ta cũng sẽ không vui vẻ khi đăng Weibo kia như vậy, chắc chắn sẽ ghê tởm đến mức ăn không ngon ngủ không yên.
Vậy chuyện Ainold lén đột nhập vào phòng ngủ của Tang La, làm mấy chuyện biến thái với cô ta thì sao ? Cho dù không làm gì cả, chỉ đứng bên giường quan sát chăm chú cũng đủ ghê tởm rồi. Người cô ta từ trước đến nay vẫn luôn kính yêu như cha lại làm những chuyện biến thái đó, có những suy nghĩ đáng ghê tởm này !
Phải cho Tang La biết, nhưng với sự thân thiết và tin tưởng hiện nay của cô ta với Ainold thì chỉ nói suông thôi cũng không được. Anh ta phải tìm được bằng chứng đầy đủ, nếu có thể quay lén được hình ảnh kia, chắc hẳn sẽ gây chấn động đến mức lớn nhất...
Eno lạnh lùng nghĩ.
...
Tang La bị ánh mặt trời chói đến tỉnh lại, hai chân mỏi như ngồi trên giường, sờ lên khuôn mặt hơi dinh dính, nhớ lại con dơi tối qua bị mình xoa một lượt khắp toàn thân, ngay lập tức đỡ trán. Lại lấy nước bọt rửa mặt rửa cổ rửa tai rửa tay cho mình rồi... Phiền quá đây cái tên Quốc vương biến này, vừa sáng sớm cô đã phải tắm rửa rồi.
Gánh lấy gánh nặng ngọt ngào nọ, hai chân Tang La bủn rủn đi vào tắm bồn. Nửa người ngả lên thành bồn tắm lớn, lưng và cổ được mát xa rất thoải mái, cô vừa hưởng thụ vừa cầm điện thoại lên mạng, xem tài khoản của mình hiện tại như thế nào.
Tang La V, đang theo dõi 0, theo dõi 1,478 tỉ.
Lướt qua những bình luận hành lễ của đám tài khoản lớn có đánh dấu V mới dần nhìn thấy bình luận của dân mạng bình thường.
“Mẹ ơi chữ này quá đẹp rổi !!!”
“Thể chữ cực kỳ hoa lệ, lại có mấy từ cổ chứ không phải giản thể như hiện nay, phải tra từ điển mới biết nghĩa, cảm giác thật hàm súc thật tao nhã [ mắt hình ngôi sao ]”
“Chữ, chữ này khiến tôi rung rinh rồi, không thế chống cự lại với người viết chữ đẹp gào gào gào.”
“Bác lầu trên tỉnh lại đi, đây là chữ của Quốc vương, Quốc vương của chúng ta đó !”
“Tuy tôi còn không biết nhan sắc của Vương nữ điện hạ ra sao, nhưng nhìn dấu "^^" của cô ấy, tôi cứ thấy hơi phúc hắc rồi đó... )
“Thế mà còn có người dám nói Quốc vương xinh đẹp ! Nhìn qua là biết cô ấy nhất định được yêu chiều !”
“...”
Không có một lời nói khó nghe nào, vì không ai dám nói cả. Vương thất không phải để làm cảnh, mệnh lệnh của Quốc vương ở trên pháp luật, vậy nên ai cũng tém lại khi bình luận dưới Weibo. Kể cả những người chuyên môn đi lăng xê bản thân qua Hot search, hay cố ý bình luận mấy thứ kỳ lạ để hấp dẫn ánh mắt người khác cũng chỉ cung kính như bình thường mà thôi, khiến người ta trả lời lại những câu như "Sau hiện nay lại không dám chèn ép nữa." "Có gan thì hãy nói những câu trước kia cho Vương nữ nghe thử xem." "Đám khốn chỉ dám chọn quả hồng mềm để nắm".
Tang La thoát khỏi trang cá nhân của mình, nhìn bảng Hot search, phát hiện #Annie# lại leo lên bảng Hot search, song vẫn bị cô đè ở dưới.
Vào xem, là đoạn phim báo bình anh của Annie ở bệnh viện, Tang La nhận thấy cô ta đang nôn nóng muốn thu hút ánh mắt mọi người, khẽ cong môi.
Quan sát một lúc, Tang La liền đứng dậy bọc khăn tắm quanh người mình, cầm bộ quần áo ngủ vắt trên thành bồn tắm lên ném vào giỏ đựng quần áo bẩn. Đi được vài bước, cô bỗng dừng lại, ánh mắt lại đặt lên giỏ đồ bẩn.
Hử ? Hình như có gì là lạ.
Cô đi tới, đang định cúi xuống thì giọng nói của hầu gái vang lên từ bên ngoài, "Vương nữ điện hạ, ngài xong chưa ? Quan nội vụ muốn gặp ngài."
"Ta biết rồi." Tang La thu lại cánh tay đang duỗi ra, mở cửa phòng giữ quần áo được nối với phòng tắm.
Viên Quan nội vụ đứng trong phòng khách, thoạt nhìn trông hơi nóng nảy, nghe được tiếng bước chân của Tang La liền ngay lập tức quay lại, "Điện hạ."
"Có chuyện gì khiến ông nôn nóng như vậy ?"
"Tôi muốn mời ngài đến xem Quốc vương." Viên Quan nội vụ vô cùng lo lắng nói: "Từ tối hôm qua đến nay Bệ hạ vẫn luôn ở trong phòng ngủ chưa hề đi ra. Mà đêm qua ngài ấy còn ăn những hai lần."
Đối với nhân loại thì ngày làm đêm ngủ là chuyện hiển nhiên. Nhưng Huyết tộc lại không giống vậy, chủng tộc được trời cao thiên vị này sau giai đoạn sinh trưởng, tức là 20 tuổi sẽ không yêu cầu giấc ngủ nữa, phần đời còn lại sẽ ở trong thời kỳ đỉnh cao về thân thể và tổ chất của họ. Vậy nên phòng ngủ chính là nơi Ainold ở ít nhất trong 3000 năm nay, mỗi lần đều gần như không ở đó quá một tiếng. Trong số đó giường lại càng là vật trang trí, chỉ những Huyết tộc có sinh hoạt giường chiếu mới cần đến. Trong 3000 năm gần đây giường của vị Quốc vương không sinh hoạt tình dục này khi thay thường sẽ còn mới, chưa được nằm lần nào cả.
Mà Ainold còn là Thủy tổ, khát vọng với máu rất nhạt nhòa, thỉnh thoảng mới uống, hầu như không bao giờ cảm thấy khát. Nhưng tối hôm qua ngài ấy thậm chí còn uống tận hai lần, có vẻ như rất khát, đến giờ này hôm nay mà ngài ấy vẫn chưa hề đi ra, đúng là khiến người ta lo lắng !
Tang La nhíu mày, đi ra trước, "Đi thôi, đi xem đi."
Viên Quan nội vụ vội vàng đuổi theo.
Lâu đài chính của Vương cung vô cùng rộng lớn, phải mất khoảng 1 tiếng để đi từ đầu bên trái tới góc bên phải, cấu tạo bên trong cũng càng phức tạp, dù là nhân viên nhưng đi bừa cũng sẽ lạc đường, còn có thể chạm phải cái bẫy nguy hiểm gì đó. Nhưng phòng ngủ của Quốc vương lại cách phòng ngủ của Tang La không xa, cùng trong một lâu đài, vậy nên rất nhanh đã đến nơi.
Lính gác canh giữ trước cửa, Tang La nhấn xuống bộ đàm trên cửa, "Cha ? Ngài có đó không ?"
Trong phòng tắm, Quốc vương đột nhiên quay đầu nhìn sang cửa. Anh cầm thứ trên tay, chuyển đầu qua lại thật nhanh tìm nơi giấu đồ, vừa biến mất ở đây, nháy mắt lại xuất hiện ở kia, như cảm thấy nơi này không an toàn mà chỗ kia cũng thế.
"Cha không trả lời con, con sẽ đi vào đấy." Tang La giữ tay nắm cửa, to gan nói.
Ainold bèn tóm lấy gối đầu trên giường, giấu đồ xuống dưới.
Tang La đang định mở thẳng cửa đi vào, cửa phòng đã lập tức mở ra.
Một mùi hương lành lạnh xộc vào mặt, trước mắt Tang La trắng xóa, có sợi gì đó nhẹ nhàng lướt qua, Tang La ngẩng đầu lên, thấy Quốc vương hiếm khi không mặc quần áo chỉnh tề. Anh mặc áo lót trắng kiểu cổ rộng rãi thoải mái, không sơ vin, luôn có những sợi tóc bạc không được vuốt về phía sau rũ xuống người anh, màu mắt càng đậm hơn, bờ môi cũng càng thêm diễm lệ, đôi mày nhíu lại, cô thấy móng tay anh nhô ra, sắc như dao, là thứ vũ khí trời sinh.
Tang La sửng sốt.
"Có chuyện gì ?" Anh cứng rắn hỏi, dường như sắp nổi giận.
Tang La lại giơ tay ra vuốt tóc Ainold, ngón tay thậm chí còn sắp chạm vào mặt anh, "Thật đẹp, thưa cha."
Anh liền cứng lại, đôi mắt không kìm được đuổi theo ngón tay xanh nhạt của cô, nhìn mấy lần mới rút lại, lạnh lùng quát một tiếng: "To gan !"
Viên Quan nội vụ sợ hết hồn, cúi đầu xuống.
Tang La thu tay lại, chẳng hề sợ hãi chút nào, "Người làm gì mà ở lì trong phòng ngủ thế ?"
"Nghỉ ngơi."
"Nhưng người cần gì phải nghỉ ngơi."
"Quỷ nhỏ vô lương tâm, con nghĩ ta làm từ sắt thép à ?" Dường như Quốc vương đột nhiên thoáng kích động, nhưng lại lập tức cứng rắn đổi chủ đề, "Hôm nay con nên bắt đầu huấn luyện rồi."
Tang La ngờ vực, cảm thấy anh đang trốn trong phòng ngủ làm chuyện xấu gì đó, lẽ nào là do hôm qua đùa giỡn anh quá ? Không thể nào ? Nhưng cuối cùng cô vẫn gật đầu, "Được rồi, thưa cha."
Nói chung là cứ đi tập trước.
Vào ban ngày cũng có người trong trường huấn luyện của Quốc vương quân, nhưng sau khi Tang La tới đó lại thấy sân bãi đã thay đổi, một bức tường được dựng ở giữa, chia thành hai trường huấn luyện, một bức tường còn được xây xung quanh trường huấn luyện của Tang La, thế là cô đã có khu huấn luyện riêng.
Vốn trường huấn luyện này đã rất lớn, Tang La suy đoán không chính xác, nhưng với sự thiên vị của Ainold, cô nghĩ mình chắc hẳn sẽ một mình chiếm lấy phân nửa khu này.