Edit: Sil
Hầu gái của Tang La thấy tình cảnh hiện tại vô cùng căng thẳng, lo mà không làm gì được, cuối cùng chỉ ra hiệu bằng mắt cho một hầu gái khác, cô hầu kia bèn xách váy chạy về lâu đài chính báo cho Quốc vương.
Cô ta chạy rất nhanh trong Vương cung được bảo vệ nghiêm ngặt, trên đường cũng bị rất nhiều người chặn lại, vậy nên cái tin Vương nữ Tang La muốn đọ sức với Quốc vương quân liền lan truyền nhanh như mọc cánh.
"Thật không ? Quốc vương quân sao dám ?"
"Nghe nói là Vương nữ chủ động. Vả lại Quốc vương quân luôn ngang ngược nhất, không biết chừng thật sự có lá gan kia !"
"Đúng là vô lý, sao lại có chuyện như vậy chứ ?"
"..."
Rất nhiều người muốn đến trường huấn luyện xem cuộc vui, nhưng lại không thể tự tiện rời khỏi vị trí công tác được, vậy nên đám người làm việc ở mấy tầng trên đều nháo nhào thò đầu ra từ cửa sổ, hành lang, cố gắng quan sát tình cảnh ở trường huấn luyện.
Bộ phận quan hệ ngoại giao của Vương cung thấy đây là một cơ hội tốt, ngay lập tức cho người mang thiết bị quay phim ra trường huấn luyện.
Trái ngược với đó, Quốc vương đang họp với các Đại thần trong phòng hội nghị lại là người biết tin muộn nhất.
Tang La đã lệnh cho người chịu trách nhiệm của trường huấn luyện bỏ bức tường chia khu huấn luyện thành hai nửa xuống. bức tường nọ tan ra như thủy ngân, từ từ hạ xuống đất, trộn với những hạt nano li ti. Khu huấn luyện bỗng rộng rãi hẳn.
Lúc Tang La mới biết Ainold đã thiên vị tới mức này, anh chia cho cô hẳn 2 phần 3 khu huấn luyện, thảo nào vừa nãy mình lại thấy đám Quốc vương quân này như sắp dồn cả vào nhau rồi... Xem ra cô chính là yêu phi mê hoặc Quốc vương rồi, đám trung thần thấy cô không hợp mắt cũng là chuyện bình thường .
Đám người quây lại xem càng ngày càng đông, rải rác ở phía bên ngoài, Tang La và Peitz đứng ở trung tâm.
"Peitz, lưu ý chút." Đội trưởng và các trưởng quan khác thấy mình thật sự không thể khuyên được Tang La, chỉ có thể dặn dò Peitz cẩn thận, ám thị cho Peitz nhường cô.
Peitz hừ lạnh một tiếng, không biết có nghe được câu nào hay không.
Tang La khuyên anh ta, "Tốt nhất là anh nên đánh hết sức. Thua khó coi quá làm cha tôi mất mặt là tôi tức đó."
Peitz liền tức giận, cô còn có mặt mũi để nói mấy thứ đó sao ?!
"Yên tâm đi." Peitz xoa tay, khớp xương cạch cạch, "Quốc vương quân chúng tôi thà chết chứ không làm Quốc vương mất mặt."
Dứt lời, anh ta liền biến mất, Tang La cảm nhận được một làn gió sắc xẹt qua má, ánh mắt cô đuổi theo, bóng người kia lại đột nhiên biến mất, làn gió lại xẹt qua bên má còn lại. Bóng Peitz nhanh đến mức gần như không thể thấy được bằng mắt thường, lướt nhanh cạnh người Tang La, đi qua đi lại như đang ra uy. Giọng nói ngông cuồng mang theo nét kiêu ngạo cùng coi thường vang lên:
"Tuy chúng tôi chỉ là Huyết tộc đời cuối cùng, thậm chí không thể biến đổi con người thành Huyết tộc, chỉ giữ lại được sự mạnh mẽ và mẫn tiệp trong máu Huyết tộc. Nhưng chúng tôi là Quốc vương quân, nỗ lực huấn luyện vì Quốc vương, cố gắng hết sức nâng cao năng lực. Huyết tộc đời thứ tư, thứ năm trước mặt chúng tôi cũng chỉ có nước thất bại."
Huyết tộc là một chủng tộc khá đặc biệt, họ có thể sinh ra hậu duệ qua cơ thể mẹ, chỉ khi đó đứa trẻ sinh ra mới có thể kế thừa hoàn toàn được năng lực của người mạnh hơn trong hai bố mẹ. Nhưng một chủng tộc càng mạnh mẽ cũng sẽ càng khó khăn hơn trong việc sản sinh ra hậu duệ, một cặp vợ chồng Huyết tộc cố gắng trong 1000 năm chưa chắc đã sinh ra được hậu duệ.
Mà biến đối người khác để có được hậu duệ sẽ làm mất dần đi sức mạnh qua mỗi một đời, đời sau lại yếu hơn đời trước, đời sau cùng chính là Huyết tộc đời cuối. Đến đời này, họ đã không thể biến đổi bất cứ ai, tuổi thọ cũng chỉ khoảng vài trăm năm, làn da không còn đao thương bất nhập, cơ thể cũng không còn bách độc bất xâm, hầu như giống với người thường.
"Dù sau này cô sẽ trở thành Huyết tộc đời thứ hai, nhưng hiện tại cô cũng chỉ là một con người mà thôi. Vương nữ điện hạ, tôi thật sự không hiểu sao cô lại phải rảnh rỗi mua việc..." Giọng nói của Peitz vang lên bên trái Tang La rồi lại sang lên bên phải. Tang La đứng nguyên tại chỗ, có vẻ như không bắt kịp được.
Đám Quốc vương quân trông rất buông tha bên ngoài hoặc đứng hoặc ngồi quan sát đang rì rầm bàn tán, biểu cảm ung dung, "Peitz đừng có đánh cho Vương nữ nhỏ đến mức òa khóc đấy nhé, ngộ nhỡ Bệ hạ đi tới thì phải làm sao ?"
"Cậu ta vẫn biết nặng biết nhẹ mà, chỉ dọa một hồi như vậy là được, chỉ cần một cú đấm thôi là khuôn mặt xinh đẹp kia của Vương nữ toi rồi, mà chúng ta cũng toi nốt !"
Dứt lời, lại khẽ bật cười. Họ hoàn toàn chẳng đặt Tang La vào mắt, là quân đoàn trực thuộc dưới trướng Quốc vương, thậm chí cũng xem như được Quốc vương vĩ đại tán thành, bọn họ có vốn có liếng để kiêu ngạo. Hơn nữa dù là Huyết tộc đời cuối, nhưng dù sao cũng mạnh hơn con người, sao có thể thua một Vương nữ loài người chứ ? Đây quả là một truyện cười lớn.
Nhân viên phòng quan hệ ngoại giao của Vương cung thay đổi từng góc độ máy quay bằng máy tính bảng, nhìn thấy hình ảnh thu lại trên máy tính bảng bèn nhíu mày. Hình ảnh như vậy thì không thể đăng lên cho quần chúng xem được, dù sao Tang La cũng đại diện cho Vương thất...
Ainold phi nhanh như chớp, cả đường chẳng có một ai nhìn thấy bóng dáng của Quốc Vương, chỉ cảm thấy một cơn gió lướt qua bên sườn. Rất nhanh anh đa đi tới trường huấn luyện, cũng thấy Tang La đứng giữa sân, một tên Huyết tốc đời cuối đang đi qua đi lại châm biếm bên cạnh cô.
Nụ cười trên mặt Peitz càng ngông cuồng, tận hưởng khoái cảm khi đánh bại một tên gà mờ, "Ánh mắt của cô có thể đuổi được tôi sao ? Cú đấm của cô có thể đánh trúng tôi sao ? Chịu thua đi —— "
Tiếng nói im bặt.
Nắm đấm đến từ chính diện, giáng lên mặt trái của Peitz, dùng lực quá lớn khiến bên mặt đó lõm xuống, nghiêng sang một bên, dẩu miệng phun ra một hụm nước.
Một tiếng ầm vang lên, cơ thể của vị Huyết tộc đời cuối đập xuống đất, lăn vài vòng.
Âm thanh tại đây như bị ấn nút tạm dừng, rất nhanh cùng im bặt đi, từng đôi mắt chấn kinh đến lồi ra, miệng há hốc không phát ra tiếng nào. Bàn tay vừa nâng lên của Quốc vương cũng tạm thời dừng lại trên không.
Tang La thu lại nắm đấm vừa tung ra, mỉm cười, "Đây không phải đánh trúng sao ?" Mẹ cậu ta, cái tên này cũng thật khó chịu, muốn đánh thì đánh đi, cứ ong ong như con ruồi bên tai vậy.
Peitz ôm má, nằm trên đất tỏ vẻ không thể tin nổi. Cái gì cơ ? Anh ta lại bị một con người đánh á ?!
"Nhân tiện, bản lĩnh của tôi là một tay cha tôi dạy đó." Tang La xoay cổ tay, nói: "Tôi cũng không thích khiến người mất mặt đâu."
Khóe môi Ainold cong lên khó có thể nhận ra được.
Peitz nhảy lên từ mặt đất, khuôn mặt đỏ lên, "Lần này là thật đấy !"
"Nên thế, vì tôi cũng sắp đánh thật rồi đó." Tang La khẽ cong khóe môi.
Trong nháy mắt, Peitz nhào sang phía Tang La.
Lần này không ai phân tán nữa, ai nấy đều im lặng, ánh mắt đổ về hai bóng người đang vật lộn trên sân đấu. Tốc độ của Peitz đã là không thể nghi ngờ được rồi, nhưng dường như Tang La đều đoán trước được mỗi đợt tấn công của anh ta, khiến Peitz không thuận lợi được lần nào. Hơn nữa kỹ thuật của cô lại vững vàng đến đáng bất ngờ, động tác lưu loát, từng quyền đâm vào tận thịt, góc độ cũng rất xảo quyệt.
Bản lĩnh của Quốc vương quân tương đương với Huyết tộc đời thứ tư, có thể luyện được tốc độ, nhưng suy cho cùng cường độ cơ thể lại không giống nhau. Dù Huyết tộc có đao thương bất nhập, nhưng cơ thể cũng không hoàn mỹ đến mức mình đồng da sắt, không biết đau đớn. Ainold có nói với cô những vị trí yếu nhất trên cơ thể Huyết tộc, tuy rằng vẫn khó có thể đâm dao vào, không trí mạng, nhưng một khi đập trúng ——
Tang La tránh được một đòn của Peitz, tấn công cùng lúc, đầu gối cong lên đập trúng vào giữa hai xương sườn thứ ba của anh ta. Peitz ngay lập tức trợn mắt lên, kêu một tiếng thảm thất.
—— cũng sẽ đau.
Cơn đau quá kích thích khiến Peitz tạm thời mất đi sức tấn công, thậm chí không còn sức để đứng thẳng nữa, đầu gối nhũn ra ngã xuống đất .
Tang La đi tới trước mặt Peitz, nhấc chân dẫm lên ngực anh ta, cúi người xuống híp mắt cười nhìn Peitz: "Anh thua rồi."
Peitz trừng mắt với cô, lại nhìn thấy khuôn mặt mỉm cười giữa làn tóc đang rủ xuống của cô, con ngươi đen lay láy như phản chiếu lại ánh trăng, khiến anh đột nhiên ngơ ngẩn.
Tang La thu chân lại, nhìn về phía những Quốc vương quân khác, "Còn ai nữa ? Thực lực của Quốc vương quân chỉ có vậy thôi hả ?"
Một câu này của cô đã đụng chạm đến cả đám Quốc vương quân, ngay tức khắc có một người cường tráng hơn thoạt nhìn cũng lớn hơn so với Peitz đứng lên.
Tang La nhìn đối thủ mới của mình, nụ cười lễ phép ôn hòa trên mặt anh ta lúc này lại lộ ra nét ngông cuồng.
Ánh mắt Ainold dính sát lên người Tang La, mỗi lần né đòn, mỗi cú đánh bất ngờ của cô, động tác lưu loát mà hoa mỹ, cơ bắp nho nhỏ trong phút chốc lại sinh ra sức bật, tất cả đều khiến anh không quen. Trước mặt anh cô như con bé con vậy, ngọt ngào, hơi tùy hứng, hơi ngoan ngoãn lại hơi gian xảo.
Lúc anh giảng dạy thoạt nhìn cô cũng chẳng chăm chú lắm, cứ hở ra là nói những câu đùa chẳng hề kính cẩn như "Cha thật đẹp", "Con có thể sờ cơ bắp của cha được không", "Chân người thật dài”, khiến anh vừa đắc ý vừa ngại ngùng, anh cũng không yêu cầu cao đối với cô, không chăm chú thì không chăm chú, dù sao thứ anh quan tâm là thời gian ở bên cô một mình.
Nhưng trong khoảnh khắc này, cô như vị nữ thần chiến tranh, đôi mắt đen láy chất chứa ánh sáng bình tĩnh, vững vàng cùng hưng phấn, nụ cười bên mép tự tin mà kiêu ngạo, như mũi tên nhọn xuyên qua trái tim anh, khiến đầu gối anh nhũn ra. A, lại một tên Quốc vương quân bị cô giẫm lên mặt đất, anh thế mà cũng muốn bị như vậy, giẫm lên mặt cũng được, thậm chí chỉ nghĩ tới cảnh đó thôi, anh liền cảm thấy dòng máu như sôi trào.
Trong lòng ảo tưởng về cảnh thiếu tôn nghiêm lại tổn hại đến Vương uy như vậy, khuôn mặt Ainold lại không hề lộ ra cảm xúc gì, vẫn giữ dáng vẻ lạnh lùng cao quý như vậy.
"Được rồi." Ainold lên tiếng, lúc này những người khác mới nhận ra Quốc vương đã đến, lập tức đứng nghiêm hành lễ, người năm trên đất cũng vội vàng động đậy bò lên hành lễ.
Tang La thu chân lại nhìn Ainold, nụ cười trên mặt thoáng trở nên ngọt ngào, "Cha."
Lòng Ainold liền trở nên ngọt ngào, yết hầu lên xuống một cái, nhưng nghe thấy tiếng “cha” của cô liền không vui. Rời mắt ra khỏi người cô, nhìn sang đám Quốc vương quân của mình, "Huấn luyện lâu như vậy còn không bằng Vương nữ mới học mấy tháng."
Đám Quốc vương quân cao to đồng loạt hổ thẹn cúi đầu.
Quốc vương quân bị Quốc vương giáo huấn, nhân viên quan hệ ngoại giao của Vương cung lại cực kỳ hưng phấn khi nhìn những hình ảnh họ ghi lại được. Họ chẳng thể ngờ được mình có thể quay được một đoạn phim đặc sắc như vậy. Mấy kẻ không tin Vương nữ nỗ lực thật sự xem thứ này xong chắc sẽ bị vả đến sưng cả mặt, sửa đổi được danh tiếng cho Vương thất thì không nói, còn có thể trở thành tiêu biểu.
Lễ ra mắt chính thức của Vương nữ Tang La được đặt vào ngày quốc triều hàng năm, do Quốc vương giới thiệu, vậy nên trước khi phòng quan hệ ngoại giao đăng tải đoạn phim này còn cố ý làm mờ Tang La đi, để dân chúng không nhìn rõ được mặt cô.
Bọn họ vừa nhìn được tiêu đề Weibo của bộ phận quan hệ ngoại giao liền tràn đầy hưng phấn, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt bị làm mờ thì...
"Đờ, Quần ông đây đã cởi rồi mà cậu còn cho tôi xem cái