Edit: Sil
"Không phải chỉ có mỗi Abel muốn lợi dụng cô ta để đối phó với ngài." Công tước Tros nói.
"Vậy thì sao ?" Ainold bình thản nói, mang theo vẻ ngạo mạn không coi ai ra gì: "Cô ấy ở bên ta thì không ai có thể tổn thương được."
Công tước Tros mở miệng định nói gì đó nhưng cuối cùng lại không lên tiếng, giữa trán vẫn đầy lo âu như trước.
Nếu Quốc vương đã quyết ý, thần tử cũng không nên nhiều lời, Công tước Tros bèn chuyển chủ đề, nói tới ngày quốc triều năm nay.
23 tháng 9 là ngày Ainold được anh cả trao lại vương trượng, sau đó ngày này liền được đặt là ngày quốc triều, ngày này hàng năm toàn bộ quan viên từ cấp thành phố, quân nhân từ cấp tá trở lên và cả giới Quý tộc phải đến thủ đô diện kiến Quốc vương, báo cáo phần việc phải báo cáo, là ngày quan trọng và long trọng nhất trong năm, cũng là ngày Vương quyền được thể hiện rõ nhất.
Đây là ngày nghỉ toàn quốc, thành phố nơi Vương cung tọa lạc ra lệnh giới nghiêm toàn bộ hành trình qua đường bộ và đường không, dân chúng phải ở trong nhà không thể đi ra ngoài, nhưng có thể xem truyền hình trực tiếp ở nhà.
"Đã cử những quân nhân Huyết tộc đi hộ tống toàn bộ quan viên tham gia Quốc triều, nhưng tôi tin rằng sau vụ việc của năm ngoài, không ai dám coi thường vương quyền nữa." Công tước Tros nói. Ông ta mang quân hàm Đại Tướng, dưới trướng tất nhiên có một đám quân nhân.
Hàng năm nhưng quan viên từ thị trưởng trở lên có thể diện kiến Quốc vương, có nghĩa là rất nhiều người bị oan hoặc có ý muốn lấp l!ếm những chuyện Quốc vương không biết sẽ có thể bỏ qua tầng tầng lớp lớp quan lại bao che cho nhau để thông báo thẳng cho người có địa vị cao nhất trong cả nước. Vậy nên thời điểm này hàng năm sẽ có một số chuyện xảy ra, nhưng vì không lớn nên cũng chẳng cần đi đến trước mặt Ainold.
Nhưng năm ngoái lại có một số người vô cùng lớn gan vì giết hại hai quan chức, giấu đi mấy chuyện đen tối mà trực tiếp cho nổ một chiếc máy bay, khiến toàn bộ mấy trăm hành khách trên máy bay chết theo.
Có lẽ vì những năm gần đây Ainold đã trở nên ôn hoà bình tĩnh, làm đám người dễ đắc ý mà được voi đòi tiên nhất quên đi thủ đoạn của anh, vậy nên chúng mới dám làm ra những việc này. Trong ngày Quốc triều Ainold đã cho bắt giam toàn bộ quan chức làm việc trong thành phố của hai vị quan kia, dẫn họ xuống ngay trước mắt dân chúng toàn quốc, vừa sai người điều tra vừa cho người thẩm vấn một một họ kể cả khi không hề có bằng chứng.
Tra tấn tâm lý để thẩm vấn còn đáng sợ hơn cả việc tra tấn thân thể, Ainold còn chưa có được bằng chứng mà đã có viên quan sợ đến tè ra quần, khai báo thành khẩn. Cuối cùng những người có tội đều có đi mà không có về, những người vô tội cũng thấp thỏm rời đi. Cũng nhờ vụ việc của ngày Quốc triều năm ngoái mà mọi người rốt cuộc cũng hiểu ra, vị Quốc vương này của họ chẳng hề để tâm đến chứng cứ hay pháp luật, thậm chí là thà giết nhầm một ngàn chứ không bỏ sót một.
Vậy nên dù suy cho cùng người được lợi vẫn là dân chúng, vẫn có rất nhiều người hoảng sợ khi vương quyền ngự trị trên cả pháp quyền như vậy, chỉ thấy bản thân không thể bảo đảm cho tính mạng của bản thân mà không thấy được mặt tốt.
Nói chung là sau vụ việc năm ngoái, sẽ chẳng ai dám làm những việc như vậy dưới mí mắt Quốc vương, thậm chí sẽ kiềm chế, cảnh giác hoặc bao che cho nhau, không thì nếu bất cẩn bị kéo xuống nước là phải chết đó.
"Vị Quốc vương mới lên ngôi của nước láng giềng muốn thiết lập quan hệ ngoại giao với nước ta, mong rằng hợp tác giữa hai nước trước đó sẽ không chấm dứt khi triều đại thay đổi. Nhưng chúng vừa muốn thiết lập quan hệ lại vừa lén giao thiệp với đám Quý tộc." Công tước Tros khinh thường nói: "Khi sát hại Thủy tổ của mình sao chúng không nghĩ tới một khi mất đi sự bảo vệ của Thủy tổ quốc gia của chúng có thể bị nước ta thôn tính ? E sợ việc áp chế bằng huyết thống với đời sau của ngài nên mới muốn xúi giục chúng tôi ra tay với ngài sao, buồn cười."
Ainold như thể chẳng hề ngạc nhiên với mấy chuyện này, biểu cảm không đổi, khuôn mặt vẫn lạnh lùng kiêu ngạo như vậy, "Ta đã biết. Ngươi vất vả rồi, Công tước Tros."
Công tước Tros báo cáo công việc xong xuôi liền rời đi, viên Quan nội vụ khẽ khom lưng, sau đó liền hướng mắt nhìn theo bóng lưng ông ta, nghĩ thầm có lẽ chẳng có ai trong giới Quý tộc biết, Công tước Tros là chó săn của Vương thất, nằm vùng trong đám Quý tộc, họ đều cho rằng Ainold giết hai đứa con của ông ta, Nhưng sự thật là, Công tước Tros tự mình ra tay.
Là người nhận được đại ân của Vương thất, ông ta không thể tha thứ cho hai con trai tham dự chính biến có ý đồ mưu phản được.
...
Tang La quay về phòng ngủ liền gặp được Eno, anh ta như vừa căng thẳng lại vừa hưng phấn.
"Eno ? Sao anh lại đi ra từ trong phòng ngủ của em ?" Tang La nhìn anh ta.
Eno vì đột nhiên nhìn thấy Tang La mà khuôn mặt thoáng mất tự nhiên lại cũng chẳng dễ phát hiện, nói: "Anh tới tìm em, gần nhất tâm trạng của anh không tốt lắm, muốn nói chuyện với em."
"Vậy sao. Tại sao thị vệ của em lại không thấy nữa đâu ?" Thị vệ vốn nên canh giữ bên ngoài phòng ngủ của của đã mất hút.
"Cái này thì anh không biết." Eno nói, lại giơ tay lên, lộ ra chiếc vòng trên cổ tay, anh ta thấy thứ này cũng càng ngày càng vô dụng rồi, đúng là vong ân phụ nghĩa, rõ ràng lúc đầu còn tỏ ra cảm kích như vậy.
Tang La nhìn chiếc vòng kia, cũng không truy hỏi nữa.
Chờ Eno đi, cô liền vào phòng, nhìn vật trang trí bên trong, thầm nghĩ Eno không thể chỉ đơn thuần là tìm đến mình, có ai không biết trước đây cô đã từng thi đấu với Quốc vương quân, anh ta thừa dịp mọi người chú ý đến chuyện khác nên mới đi tới.
Tang La trực tiếp bật máy tính lên, gõ bàn phím, rất nhanh màn hình đã hiện lên đoạn camera giám sát quay lại cảnh anh ta đi vào phòng động tay động chân —— trước khi ra khỏi phòng cô đều dùng camera máy tính quay lại sự việc xảy ra trong phòng, dù sao cô cũng cực kỳ cảnh giác với nhân vật xuyên sách, cuối cùng quả nhiên đã bắt được kẻ xấu muốn giở trò.
Thì ra là vậy, Eno tới đây lén lắp đặt camera lỗ kim. Khả năng đây không phải nhằm vào cô, mà nhằm vào Ainold. Dù sao đây cũng là biện pháp duy nhất để khiến cô trở mặt thành thù với Ainold mà anh ta có thể nghĩa ra được, quay lại những hành động bi3n thái mà Ainold làm với cô vào lúc đêm khuya.
Tang La nhìn máy quay xong liền tắt máy tính, vờ như không biết gì vào phòng tắm rửa ráy. Vì nghĩ đến thứ già đó mà tâm trạng khá tốt, quyết định chơi game thả lỏng.
...
Viên quan nội vụ vừa nhìn Công tước Tros rời đi đã thấy hầu gái của Tang La đang đi tới trước mặt mình.
"Đại nhân, Vương nữ điện hạ mời bệ hạ đi qua một chuyến." Khẩu khí của cô hầu đã chuyển từ cứng ngắc cẩn thận của lần đầu sang tự nhiên quen thuộc như hiện tại. Dù là chuyện gì cũng đều trước lạ sau quen, hơn nữ mỗi lần Vương nữ cho người mời Quốc vương đi qua ngài ấy cũng đều đến.
"Có chuyện gì không ?"
"Vương nữ điện hạ nói thiếu bạn chơi game, muốn mời bệ hạ sang giúp một tay."
Viên Quan nội vụ: "..." Nghe lại lời cô đi, đây là lời của một con người sao ? Quốc vương bệ hạ cao quý chỉ tồn tại để phụ một tay khi chơi game sao !
Nhưng Quan nội vụ vẫn thành thật đi vào thông báo cho Quốc vương. Quốc vương nhíu mày, dường như rất bất mãn, dáng điệu khi đi đến phòng ngủ của Vương nữ cũng chẳng giống như định chơi game mà như định dạy dỗ Tang La vậy.
Vị Quan nội vụ cũng không khỏi lo lắng.
Khi Ainold tới nơi, Tang La đã không cần người phụ chơi game nữa rồi, vậy