Edit: Sil
Tang La cũng không giải quyết nhẹ nhàng như trong mắt người khác, cánh tay suýt trật khớp, lúc này cả cánh tay đều tê rần. Lực cánh tay của cô có lẽ là vẫn chưa luyện được đến trình độ có thế ngay lập tức nhấc lên được vật nặng hơn 50kg, cũng may hai chân cô rất khỏe, con ngựa đang cưỡi cũng vô cùng ưu tú.
Nhân viên trong trường đua ngựa từ phía sau chạy tới đến khống chế con ngựa đen đang phát cuồng, Tang La điều khiển ngựa chậm rãi ngừng lại, cô đi xuống từ trên lưng ngựa, thuận tay dìu thiếu niên còn đang run chân xuống.
"A Lam !" Phí Linh dẫn theo đám bạn nhanh chóng chạy tới, ngay lập tức quây xung quanh hai người.
"Không sao chứ ?" Phí Linh kéo Phí Lam quan sát từ trên xuống dưới, dáng vẻ vô cùng lo lắng, quay đầu nhìn về phía Tang La, "Thật cảm ơn cô, may mà có cô, không thì..."
Tang La nhìn Phí Linh dáng vẻ không chút phô diễn nào của Phí Linh, hơi cúi đầu không nói. Kỹ năng diễn xuất thế này hẳn là có thể giật được giải nam diễn viên xuất sắc nhất đi, nếu không phải cô tận mắt thấy được ác ý của cậu ta đối với Phí Lam, chắc cũng tin cậu ta thật sự vô cùng lo lắng cho Phí Lam.
Cả người Phí Lam vẫn đang chìm trong nỗi kinh hãi sau chuyện này, đối mặt với những câu hỏi han ân cần hoặc thật hoặc giả xung quanh chỉ cảm thấy lỗ tai ong ong, nghe cũng nghe không rõ, nhưng đôi mắt vẫn theo bản năng nhìn về phía Tang La.
"Cô cũng thật lợi hại ! Như vậy mà cũng làm được!" Một vị Thiếu gia nói với Tang La. Thật ra hiện tại bọn họ càng chú ý tới Tang La hơn là Phí Lam, ý tôn sùng quả thật rất mãnh liệt.
Tang La lộ ra nụ cười nhã nhặn, ánh mắt bình tĩnh lại đầy mạnh mẽ, không hề khiêm tốn, nhưng càng khiến người ta cảm thấy xuất sắc.
Những người lớn rất nhanh đã biết được tình hình ở bên này, Tang La và các thiếu niên nhà họ Phí liền bị gọi vào phòng. Những vị khách khác thì được sắp xếp nghỉ ngơi ở vườn hoa, đang ríu rít bàn tán về Tang La.
"Quá lợi hại rồi !"
"Giá như Quản gia của thôi cũng lợi hại như vậy thì tốt rồi !"
"Cô ta là cấp A sao ? Ta còn tưởng là cấp S đấy..."
"Quản gia tốt như vậy cho tên kia cũng quá lãng phí, lại còn đẹp như vậy..."
Trước khi Tang La được đưa tới phòng làm việc để phỏng vấn, liền nhìn thấy mẹ của Phí Lam căng thẳng chạy xuống từ một chiếc cầu thang khác bên kia, đại khái là truyền sai tin tức, bà ta tưởng người suýt nữa có chuyện là Phí Linh, liền ngay lập tức kéo người cậu ta sốt sắng kiểm tra, sau khi được báo là Phí Lam chứ không phải Phí Linh mới khẽ thở phào nhẹ nhõm, lại tiếp tục sốt sắng đi xem Phí Lam...
Trong phòng làm việc, Tang La nhìn thấy ông nội và bố của Phí Lam, hai người họ đầu tiên là cảm ơn Tang La, nhìn thì có vẻ như rất hài lòng với biểu hiện của cô, "Chẳng trách Ngao phó hội trưởng sẽ đích thân đề cử cô, quả nhiên rất xuất sắc. Chuyện của cô và Chu Tiến chúng ta cũng biết đến, đây chỉ là việc nhỏ, không bằng nói chuyện này đối với chúng ta chỉ là một tin mừng bất ngờ mà thôi."
Hiệp hội Quản gia chỉ kiểm tra xem người nọ có đủ năng lực và tư cách trở thành Quản gia mà thôi, cũng không điều tra xem người muốn trở thành Quản gia nọ là ai, từng có hoàn cảnh gì, chỉ cần có tiền án là được. Vậy nên mọi người đều biết, chủ nhân sẽ điều tra thêm về Quản gia, dù sao công việc này cũng rất đặc biệt, nếu Quản gia mang ý đồ xấu, sự tình sẽ trở nên rất tồi tệ.
"Tôi nghĩ cô cũng đã biết rồi, chúng tôi hi vọng cô sẽ chăm sóc đứa bé từ nhỏ đã sinh sống ở khu bình dân, không hề biết gì về lễ nghi và thuờng thức trong xã hội thượng lưu kia, muốn cô chăm sóc nó đồng thời cũng có thể dạy dỗ nó trở thành dáng vẻ một Thiếu gia nhà họ Phí nên có. Hầy, không dám giấu, nó vô cùng cố chấp, tỏ ra bài xích tất cả những thứ này, các Quản ra được cử đi chăm sóc và giáo dục nó đều bị đánh đuổi, nó đã trở về được hai tháng, vốn đã sớm nên tổ chức tiệc ra mắt nó với xã hội thượng lưu, nhưng vì dáng vẻ kia của nó đúng là không thể phô ra được, vậy nay đến lúc nãy cũng chưa tổ chức..." Ông Phí nói.
Ngài Phí nói: "Nếu cô có thể làm được, sẽ cho cô một phần tiền thưởng khác."
“Đúng là không thể phô ra được”, câu nói này đúng là không giống như nên được nói ra từ trong miệng người nhà. Tang La thầm nghĩ, khuôn mặt lại tỏ ra kinh ngạc, phong thái tao nhã, thoải mãi hào phóng, "Tôi sẽ làm hết sức mình."
Ngay khi Tang La ký hợp đồng với nhà họ Phí, thời gian thử việc là một tuần, sau một tuần liền trở thành nhân viên chính thức, lương một năm là 400 vạn, ngoài ra còn các loại tiền thưởng và phúc lợi khác, biết cô có con trai, cũng có thể dẫn con ở lại đây, hơn nữa không phải ở trong biệt thự cho nhân viên, mà có thể ở trong nhà chủ nhân như các Quản gia khác.
Có điều những thứ này đều chuyện sau khi trải qua thời gian thử việc, nếu trong vòng một tuần này cô cũng giống như các Quản gia khác bị Phí Lam đánh đuổi, hoặc không dạy dỗ Phí Lam cho ra hiệu quả, lúc nào cũng có thể bị sa thải.
Tang La và hai người họ cùng xuống tầng, trong sảnh lớn dưới tầng hơi náo nhiệt, nhân viên trong trường đua ngựa đang báo cáo nguyên nhân khiến ngựa quay cuồng.
"Bác sĩ thú y phát hiện các mảnh nhỏ hạt của cỏ Ngải Lan trong miệng Elizabeth, cho ngựa một chút hạt cỏ Ngải Lan liền sinh ra ảo giác, cho thêm sẽ gây tử vong..."
"Tại sao ở đây lại có cỏ Ngải Lan ? Người làm vườn làm như thế nào vậy ? Hôm nay có bao nhiêu Tiểu thư, Thiếu gia ở đây, nếu xảy ra vấn