Hạ Lam đứng trước nhà bếp thở dài, thấp giọng lẩm bẩm một câu: “Thật là ngu ngốc.”
Cô mở nắp chai cà phê, trực tiếp uống hai ngụm, làm lạnh tâm tình vừa bị nhiễu loạn.
Tống Tư Âm thay xong quần áo trở ra, Hạ Lam kêu cô làm xong bữa sáng đưa nó tới thư phòng.
Sau đó liền đứng dậy rời đi.
Tống Tư Âm đi vào phòng bếp.
“Pháp y đều bận rộn như vậy sao? Đều biệt lập ……”
Đang làm bữa sáng thì di động cô đột nhiên vang lên.
Cô nhìn thấy một cái tên, Tống Tư Trác.
Nhìn thấy cái này, cô cảm giác sự tức giận khi rời giường của mình đã quay lại rồi.
“Chuyện gì?!” Cô tức giận hỏi một câu.
“Em gái à, ở chung với nữ thần một đêm, cảm giác thế nào? Hay lại đem cái tính khó chịu khi thức dậy dọa sợ chị dâu tương lai rồi?”
Nghe được giọng điệu chó săn của Tống Tư Trác, cô rắn răng phát ra tiếng răng rắc “Chị dâu tương lai? Không quan tâm em gái mình ở nhà người khác có bị khi dễ không, Tống Tư Trác ngươi là cái đồ thấy sắc khinh muội, đừng hỏi tại sao lão nương không giúp ngươi!”
“Tiểu tổ tông a, em nhất định phải giúp anh, anh giúp em mua màu vẽ nha, em không phải nói muốn tốt nghiệp bằng tác phẩm tranh màu nước sao? ”
Tống Tư Âm làm bữa sáng xong nghe nhắc tới chuyện này nhiều đôi mắt lại khóe miệng cười giảo hoạt như một tiểu hồ ly
“Một bộ màu liền mua chuộc được sao?”
“Vậy em còn muốn gì?”
“Di động em cũ rồi, hôm trước bị anh lừa vào quán bar, ngã lên nên nứt rồi.
”
“Anh trai của em sẽ mua!”
“Sắp tốt nghiệp, muốn tìm việc làm, nhưng mà không có quần áo thích hợp……”
“Mua mua mua!”
“Anh chuyển cho em mười vạn đi, em tự mình mua! ”
“Không thành vấn đề, khai! Ách…… em mới vừa nói cái gì?”
“Tống Tư Trác, em đã ghi âm lại chứng cứ, mau chuyển tiền đi, em muốn mua sắm trong chiều nay!”
Không muốn nghe giọng kêu rên ở đầu dây bên kia, cô tắt điện thoại, đem tô mì trứng gà tới thư phòng.
Cốc cốc cốc!
“Vào đi.
”
Cô đẩy của bước vào thư phòng, “Bữa sáng ăn mì trứng nha.”
Đen bữa sáng đặt xuống bàn, cô theo bản năng mà tránh mắt khỏi màn hình vi tính của Hạ Lam, sợ sẽ nhìn thấy ảnh chụp gì đó dọa người.
Hạ Lam tựa hồ rất bận, cô đang gõ gõ bàn phím viết báo cáo.
“Một lát nữa tôi ăn.
”
“Vâng.”
Cô theo quán tính trả lời.
Tống Tư Âm xoay người định rời đi, được hai bước đã bị người gọi lại.
“ Đến giá sách tìm hộ tôi cuốn 《Cách phân tích xương》.”
Không phải nói chỉ cần làm việc nhà là được sao?
Do dự vài giây, cô vẫn là ngoan ngoãn đi kiếm giá sách.
Lúc trước nói không muốn ở ngoài hành lang chỉ là do cô sợ lạnh nhưng tối hôm qua vô tình thấy ảnh chụp thi thể, nếu hiện tại bải cô ra ngoài hành lang ngủ có chết cô cũng không đi!!!
Nhìn kỹ một vòng, rốt cuộc cũng tìm ra được cuốn sách đó, cô rút ra rồi đem nó đặt lên bàn làm việc.
“Đây nhạ ”
Hạ Lam nhận lấy sách, trực tiếp mở ra nghiên cứu sự đối lập giữa xương thi thể và trong sách.
Tống Tư Âm nhìn bộ dáng nghiêm túc làm việc của Hạ Lam, Tống Tư Âm có cảm giác nếu chị ấy có thể làm chị dâu của cô thì cũng không tồi.
Ít nhất có thể cải tiến một chút cho gen cháu trai hoặc cháu gái của mình.
Tinh!!!
WeChat truyền đến thông báo, cô lấy điện thoại ra kiểm tra.
Tống Tư Trác tiên sinh chuyển khoản cho bạn, bạn có thêm 1 vạn tệ vào tài khoản.
Sau đó liền thấy tin nhắn tiếp theo của Tống Tư Trác.
Tống đại cẩu: Em gái à【 cầu xin.jpg】, anh mới vừa mua phòng, hiện tài nghèo kiết xác.
Một vạn tệ này là anh móc hết ruột gan lấy ra【 gấu nhỏ làm nũng.jpg】
Âm họa: Sau khi trở về sau cách ly, em muốn ăn móng heo hầm.
Tống đại cẩu: Được, anh tìm người đi lên núi mua móng heo, tự tay hầm cho em.
Âm họa: 【 khó xử.
jpg】 , Hạ Lam là pháp y, bình thường nhìn rất cao lãnh, mới sáng sớm đã đi rèn luyện cơ thể hẳn là người sống rất có quy tắc.
Hiện tại chị ấy lại bắt đầu làm việc, đang cách ly mà vẫn liều mạng làm việc như thế hẳn là người cuồng công việc, anh vẫn muốn theo đuổi người ta a?
Tống đại cẩu: Tất nhiên, em phải biết anh trai em không thể chống lại kiểu thiết lập ngự tỷ này.
Giúp anh theo đuổi chị dâu đi Âm Âm, về sau em muốn làm gì anh cũng hỗ trợ!
Âm họa: Thật sự?
Tống đại cẩu: Thật hơn vàng
Âm họa: Được.
Thành giao!
Cô thu hồi điện thoại, ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Lam đang trầm mê trong công việc.
Tô mì lúc nãy khỏi phải nói, khẳng định đã nở tanh bành rồi.
Cô duỗi tay qua, định đem tô mì xuống.
“Làm gì?” Hạ Lam ngước mắt nhìn cô một cái.
“Đã bở, nếu chị không ăn, em dọn nó xuống trước, chờ chị muốn ăn, em làm thêm một lần nữa.”
“Không cần, viết xong cái này, tôi liền ăn.”
Hạ Lam duỗi tay muốn lấy đôi đũa, Tống Tư Âm vội vàng rút tay về, bưng tô lên nói: “ Chị, chị cho em ở nhờ, em làm sao có thể để chị ăn mì bở được.
Chị chờ em một chút, ba phút thôi, em làm lại một phần khác.
”
Nói xong, cô liền bưng tô chạy ra ngoài thư phòng.
Muốn chinh phục tim một người, đầu tiên phải chinh phục dạ dày.
Cô hiện tại chính là muốn giúp anh trai chinh phục dạ dày của chị dâu tương lai!
Tuyệt đối không thể để Hạ Lam hoài nghi trù nghệ của mình!
Cô đi vào phòng bếp, bật lửa lên, đánh thêm cái trứng.
Vài phút sau, một phần mì bốc khói nghi ngút hoàn thành.
Cô lại bưng nó vào thư phòng.
“ Ăn đi, lần này đừng chần chờ nữa.
Công việc luôn ở đó, chị làm sớm hay muộn nó cũng ở đó.
Nhưng nếu mì để lâu thì nó không còn là mì! ”
Hạ Lam cầm lấy đôi đũa, nhìn cô, “Đó là cái gì?”
“ Mặt ngật đáp.”
(Rinn: chỗ này tui ko hiểu lắm, vì edit từ bản QT nên chả biết chữ gốc là gì.
Tra Google thì "ngật đáp" là mụn í nhưng mà không rõ phải nghĩa đó hong.
Ai biết cíu nha!!!)
Hạ Lam bị chọc cười, không nói nữa, cúi đầu nghiêm túc ăn.
Tống Tư Âm ra khỏi thư phòng, ngồi ở bàn ăn bên ngoài, cầm đũa ăn tô mì kia.
Có chuta lạnh, có chút bở, ăn hơi khô họng, bất quá không đến nỗi khó ăn.
Cô một bên ăn mì, một bên lướt điện thoại, đọc tin tức trên diễn đàn trường.
Không biết qua bao lâu, mì trong tô cũng sắp hết rồi.
“Em ăn tô mì kia? ”
Phía sau đột nhiên truyền đến giọng nói, Tống Tư Âm sợ đến mức cả người run run, vội quay đầu.
Hạ Lam bưng cái tô rỗng đứng sau Tống Tư Âm hai bước, dùng ánh mắt phức tạp mà nhìn cô.
“Vâng, sao vậy ạ?”
“Tôi cho rằng em sẽ đổ nó, không ăn.”
Tống Tư Âm nhếch miệng cười, “ Nó không dơ cũng không hư đổ đi làm gì? Bất quá, em ở nhờ nhà chị, cho chị ăn phải tốt một chút.
Còn cái này em ăn thì nó